Lúc trước khi ŧıểυ Ái nói ra đề nghị này thì Du Dực cực lực phản đối, sau đó thì miễn cưỡng tiếp nhận. Còn bây giờ thì anh đã muốn bắt đầu cân nhắc xem nên cho hai đứa ở bên nhau nhiều hơn để gia tăng tình cảm thế nào. Tuy nhiên điều ấy vẫn khiến người làm cha như anh cảm thấy lòng đầy chua xót!
Nhìn thấy Thanh Ti ngày càng duyên dáng yêu kiều, bên ngoài lại có nhiều sài lang hổ báo như vậy, làm sao Du Dực có thể đồng ý gả Thanh Ti cho một người lạ mà anh không hề quen biết được chứ?
Anh càng nghĩ càng thấy vợ mình vô cùng thông minh, đã tuyển sẵn một đứa trẻ ngoan ngoãn. Con rể do chính mình bồi dưỡng đương nhiên sẽ yên tâm hơn hẳn mấy đứa nɠɵạı lai ở bên ngoài rồi?
Du Dực đứng ngoài trường học cảm khái một lát rồi mới rời đi.
***
Cuộc thi lần này, Nhạc Thính Phong và Lâm Trầm được phân thi tại cùng một trường nhưng lại khác phòng thi. Sau khi hai người gặp mặt thì chỉ nói với nhau vài câu chào hỏi rồi cả hai đều tự động tìm đến phòng thi của mình.
Môn thi đầu tiên, Nhạc Thính Phong lật tờ đề thi đọc kĩ một lượt, xác định không có vấn đề gì bất thường mới bắt đầu làm bài.
Mười lăm phút trước khi hết giờ, Nhạc Thính Phong mới đứng dậy nộp bài thi rồi ra khỏi phòng thi.
Sau khi cậu đi ra, không bao lâu sau, Lâm Trầm cũng ra ngoài.
Hai người nhìn nhau cười.
Nhạc Thính Phong hỏi: “Thế nào?”
Lâm Trầm mỉm cười: “Còn không khó bằng kì thi thử.”
Hai người cùng nhau đi ra ngoài trường thi, Nhạc Thính Phong chỉ cần liếc mắt là nhìn thấy Du Dực trong đám người.