Lý Lam Hi một ngụm một cái ŧıểυ chú lùn làm Mai Thiến hận đến gân xanh nổi lên, thân cao không đến một thước năm là sỉ nhục lớn nhất đời này của Mai Thiến. Nhưng là, nghe được Lý Lam Hi nói lời này, Mai Thiến lại không dám gọi điện thoại, bởi vì cô ta căn bản không biết hai chiếc váy số lượng giới hạn kia ở trong tay ai, cô ta mới vừa rồi chỉ vì muốn trào phúng Ôn Hướng Dương mới nói như vậy thôi.
“Thế nào? Muốn hay không gọi tới xem?” Lý Lam Hi nhướng mày, lại lần nữa mở miệng nói.
Nghiêm Hân nhìn thấy phản ứng của Mai Thiến, liền minh bạch Mai Thiến rõ là hù người. Nếu Mai Thiến thật đã biết, đã sớm tìm mọi cách đem đồ vật bảy ở trên mặt bàn, mượn cơ hội trào phúng các cô.
“Chính là a, gọi tới nhìn xem sao. Hay là cô căn bản không biết? Lại hoặc là cô nhận thức người khác, người khác lại không quen biết cô?” Đối mặt với người khi dễ Ôn Hướng Dương, Nghiêm Hân từ trước đến nay đều không khách khí.
Mai Thiến không dự đoán được một người giúp đỡ Ôn Hướng Dương không đủ, còn tới hai người vây lấy cô, mà Sam Ngữ Yên cư nhiên hiện tại ở nơi đó không nói gì.
Cô ta nắm chặt nắm tay, nhìn chằm chằm hai người nói: “Nếu tôi không quen biết các cô ấy thì như thế nào? Dù tôi không quen biết người có được hai chiếc váy số lượng giới hạn đó thì đồ trên người Ôn Hướng Dương mặc cũng là đồ giả mà thôi! Cô không phải gọi sao tôi phải gọi? Có bản lĩnh, cô liền đem mấy người kia kêu lên tới a!”
Mai Thiến nói đến nơi này, còn muốn kéo Sam Ngữ Yên cấp cho mình một tấm lá chắn: “Ngữ Yên, cậu nói đúng không? ŧıểυ tây trang xứng váy đồng hào bằng bạc, Ôn Hướng Dương mặc vào như quỷ sao có thể so sánh được với cậu đáng yêu như vậy.”
Sam Ngữ Yên nghe nói như thế, cuối cùng cũng có điểm phản ứng, cô là tới tìm Ôn Hướng Dương gây phiền toái, mỗi lần nghe được tên của Ôn Hướng Dương, mặc dù không có chuyện gì, cô đều nhịn không được muốn tìm Ôn Hướng Dương gây chuyện cô như thế nào có thể bởi vì áy náy liền từ bỏ chứ?
“Ai, từ từ.” Lý Lam Hi thấy Sam Ngữ Yên muốn động thủ liền duỗi tay ngăn trở cô, còn lấy ra di động, gọi đến một số di động khác: “Uy, Vân Tam, kiện quần áo ngươi lần trước mua kia còn sao? Ân, tốt. Ngươi hiện tại liền mang theo quần áo đến Mộ mậu bách hóa một chuyến. Đừng vô nghĩa, trong vòng hai mươi phút liền xuất hiện nha!”
“Ngữ Yên, cậu xem các cô ấy, quả nhiên nữ biểu tử, kẻ lừa đảo một nhà, nói như thật vậy.” Nếu là sự thật, mặt mũi của Mai Thiến đã có thể thật ném hết, nhưng Mai Thiến rõ ràng không tin có sự tình trùng hợp như vậy.
Ôn Hướng Dương nghe được Mai Thiến nói lời này, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống, cô bước tới gần Mai Thiến một bước. Mai Thiến thế nhưng bị ánh mắt của Ôn Hướng Dương dọa sợ tới mức lùi lại một bước. Ôn Hướng Dương hít sâu một hơi, cong cong khóe miệng, duỗi tay ra liền đặt ở trên vai Mai Thiến. Mai Thiến bị dọa đến cả người run run lên, Ôn Hướng Dương đã từng bởi vì cô ta mà mắng Nghiêm Hân, một cái ngã quăng qua vai đem cô ba ngày đều nằm ở bệnh viện.
“Ngữ Yên……” Mai Thiến cầu cứu hô một tiếng.
Sam Ngữ Yên duỗi tay liền ấn ở trên vai Ôn Hướng Dương. Nghiêm Hân cùng Lý Lam Hi vừa thấy, mặt trên liền một tả một hữu đặt ở trên vai Sam Ngữ Yên.
“ŧıểυ Hân, ŧıểυ Lam, các cậu đừng động thủ.” Ôn Hướng Dương nhìn hai người phía sau, đặc biệt là Lý Lam Hi: “ŧıểυ Lam, cậu đem kính râm mang lên đi. ŧıểυ Hân, cậu mang ŧıểυ Lam đến bên cạnh đi.”
“Hướng Dương!” Hai người cũng không biết Ôn Hướng Dương muốn làm cái gì, tất cả đều nôn nóng kêu lên, Sam Ngữ Yên khổ người như nam nhân nhưng cản bản không phải đối thủ của cô.
“Nếu là sợ tớ xảy ra chuyện, liền đi tìm bảo an đi.” Ôn Hướng Dương nhìn về phía Sam Ngữ Yên: “Chuyện của chúng ta, hôm nay tính hết luôn đi.”