“Hảo hảo cùng em nói chuyện, em không nghe.” Mộ Lăng Khiêm bị đạp một chân, không phòng bị ngã ở trên mặt đất. Anh trầm khuôn mặt, cứ như vậy trần như nhộng đứng lên, nhặt lên dây lưng, ngăn chận Ôn Hướng Dương muốn mặc quần áo đi ra ngoài.
Ký ức lần trước lại hiện lên, Ôn Hướng Dương trừng đôi mắt, trong mắt có sợ hãi. Mộ Lăng Khiêm đè ép đi lên, động tác thuần thục trói chặt hai chân cô, một bàn tay to bắt lấy cặp tay nhỏ của cô, giơ lên cao tới đỉnh đầu cô.
“Em hiện tại ngoan ngoãn nằm xuống cho anh, nghe anh nói! ŧıểυ Lam chỉ là muội muội của anh. Nhưng bởi vì anh trước kia gặp chuyện, làm cho thần kinh cô ấy đến bây giờ trừ bỏ Tần Toa bên ngoài bất luận nữ nhân nào cũng không được xuất hiện ở bên người anh. Sau đó anh cùng Tần Toa chia tay, cô ấy dùng phương thức cùng anh đính hôn này, xua đuổi những nữ nhân muốn tới gần anh. Cho nên, việc em phải làm chính là lấy được hảo cảm của cô ấy, làm cô ấy chấp nhận em.”
Ôn Hướng Dương: “……”
“Anh nói đều là thật sự?” Ôn Hướng Dương thấy Mộ Lăng Khiêm cũng không có đối với cô làm cái gì, tuy rằng trơn bóng như vậy nằm ở trong tầm mắt Mộ Lăng Khiêm, làm cả người cô đều không thích hợp, nhưng vẫn là hỏi ra.
“Ân.”
“Vì cái gì?”
Ôn Hướng Dương nhìn Mộ Lăng Khiêm gần trong gang tấc, cô trong lòng mạc danh có một tia chờ mong, vì cái gì anh muốn cho cô lấy được tán thành của Lý Lam Hi? Có phải hay không ở trong lòng anh……
“Bởi vì nữ nhân thực phiền toái, anh không có nhiều thời gian như vậy lại đi tìm một người khác.”
Mộ Lăng Khiêm nói một câu, đem mọi chờ mong của Ôn Hướng Dương đều rơi rớt tan tác. Anh xác thật rất bận, cô muốn là cùng Lý Lam Hi ở chung tốt, anh xác thật sẽ nhẹ nhàng rất nhiều.
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, cô không có lại cùng Mộ Lăng Khiêm tranh luận, mà là hít sâu một hơi, bài trừ một cái tươi cười nói: “Em một tháng lấy nhiều tiền của anh như vậy, giúp anh bồi vị hôn thê của anh, xác thật là điều nên làm a.”
Mộ Lăng Khiêm nhìn đến biểu tình này của Ôn Hướng Dương, lại nghe cô nói ra lời nói, anh nhíu mày.
Nhưng người nam nhân trời sinh này sẽ không biết dỗ nữ nhân, cũng không biết tính tình nữ nhân, lúc này lửa đã cháy còn đổ thêm dầu nói: “Em biết liền tốt rồi, đừng cùng anh cáu kỉnh, anh không có nhiều kiên nhẫn như vậy. Còn có, ở trước mặt ŧıểυ Lam đáp ứng ta, đừng làm cho cô ấy biết quan hệ của chúng ta.”
Ôn Hướng Dương nghe xong tâm đều trầm đi xuống. Cô tự nhiên sẽ không để Lý Lam Hi biết, cô thậm chí hy vọng Lý Lam Hi đời này cũng không biết. Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, nếu cô là Lý Lam Hi, vị hôn phu của cô đối với cô như vậy, cô thật không tiếp thu được.
Khế ước của cô cùng Mộ Lăng Khiêm còn có hơn hai tháng nữa, cô cũng muốn có đủ tiền, nàng còn có thể trước thời gian kết thúc, cùng lắm thì bồi anh trước, kết thúc về sau, cô cùng anh xác định không có bất luận cái quan hệ gì nữa!
“Em đã biết.” Ôn Hướng Dương mở miệng nói.
Mộ Lăng Khiêm thấy Ôn Hướng Dương nghe lời, anh buông lỏng tay cô ra, cũng cởi trói ra.
“Xem ra thì ŧıểυ Lam đối với em ấn tượng không tồi, em nếu là ở biệt thự đợi nhàm chán, liền hẹn cô ấy đi ra ngoài chơi đi.”
Ôn Hướng Dương nghe được Mộ Lăng Khiêm còn muốn cô hẹn Lý Lam Hi đi ra ngoài chơi, cô là nhịn rồi lại nhịn, mới không đem Mộ Lăng Khiêm một chân đá ra đi. Mộ Lăng Khiêm nguyên bản là khom lưng giúp Ôn Hướng Dương mở trói, bất kỳ nhiên, vừa nhấc đầu liền nhìn thấy Ôn Hướng Dương còn trừng mắt nhìn mình, dưới ánh trăng, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, da thịt trắng nõn cũng nhiễm một tầng đỏ ửng, mang theo dụ hoặc.
Ánh mắt anh trầm trầm, thanh âm cực lãnh nói: “Đến phòng tắm tắm rửa đi, đêm nay ngủ trong phòng anh. Anh đi xuống giúp em thu dọn mấy thứ kia về.”
Mộ Lăng Khiêm nói xong xoay người mặc vào quần áo, đi xuống lầu. Ôn Hướng Dương nhìn cửa bị đóng lại, ngồi dậy, cầm lấy gối đầu hung tợn cắn xé. Mộ Lăng Khiêm, anh chờ cho tôi!
Chờ tôi có tiền, việc thứ nhất tôi làm là quăng anh đi! Lại mang ŧıểυ Lam cùng anh hủy bỏ hôn ước, đi tìm nam nhân so với anh tốt hơn một trăm lần!