Người không nên thấy? Chính là chỉ Nghiêm Khắc sao? Nếu không phải liên quan đến việc của Thiệu Kiệt, coo cũng không nghĩ đi gặp Nghiêm Khắc, vị hôn thê kia của Nghiêm Khắc, cô không thể trêu vào.
“Mộ thiếu, ngài yên tâm. Tôi khẳng định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, anh nếu là có việc, anh liền đi về trước đi.” Ôn Hướng Dương nói, còn vươn hai tay đối với Mộ Lăng Khiêm gãi gãi, ý vì tái kiến.
Mộ Lăng Khiêm quét mắt liếc cô một cái, liền ở lúc Ôn Hướng Dương mỉm cười, tính toán nói thời điểm tái kiến, Mộ Lăng Khiêm đột nhiên tiến lên, một phen liền chế trụ cái ót cô, đem cô để ở trên tường, hung hăng hôn đi xuống. Chờ Ôn Hướng Dương hoàn hồn, Mộ Lăng Khiêm đã rời đi, chỉ có khóe miệng lưu độ ấm bị anh cắn được phá da môi, chứng thực phát sinh vừa rồi hết thảy là chân thật. Mộ Lăng Khiêm trong ngày liền trở về nước.
Ôn Hướng Dương lưu tại nơi này, cô ở lại đến khi những bác sĩ do Mộ Lăng Khiêm mời tới cho Ôn Thiệu Kiệt cùng những bác sĩ đó hảo hảo giao lưu. Cô tuy rằng không phải đặc biệt hiểu, nhưng tốt xấu cũng là hai học vị lấy được giấy chứng nhận. Cùng ngày, Mộ Lăng Khiêm đi rồi, Ôn Hướng Dương tìm di động, quả nhiên thấy được rất nhiều cuộc gọi điện bị nhỡ, cô vội vàng gọi điện thoại lại cho Nghiêm Hân, nói cho Nghiêm Hân, cô đã giúp Thiệu Kiệt ra viện, còn để Nghiêm Hân nói cho Nghiêm Khắc, không có việc gì, không cần lo lắng.
Ngày hôm sau, Ôn Hướng Dương một mình tới bệnh viện thăm Ôn Thiệu Kiệt, Ôn Thiệu Kiệt cũng không có dò hỏi Ôn Hướng Dương về Mộ Lăng Khiêm, làm cho Ôn Hướng Dương nhẹ nhàng thở ra, cô đem mới vừa đem canh cá ra, nhìn Ôn Thiệu Kiệt cười nói, “Thiệu Kiệt, chị hôm nay buổi sáng làm chút canh cá, em nếm thử xem?”
Ôn Thiệu Kiệt nhìn Ôn Hướng Dương, không nói gì.
Qua một lúc, cậu mở miệng nói, “Chị, người nọ là Nam Đức thị người Mộ gia sao?”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, nhìn Ôn Thiệu Kiệt, trầm mặc trong chốc lát, mới trả lời nói, “Đúng vậy.”
“Chị, chị nếu là thích hắn, hắn đối với chị cũng là nghiêm túc, em sẽ đồng ý chị qua lại với hắn. Nhưng nếu là nguyên nhân khác, em hy vọng chị có thể cách hắn xa một chút, chỉ số thông minh của chị không đủ để chống đỡ đẻ đứng ở bên người hắn đâu.”
Ôn Hướng Dương, “……”
“ŧıểυ tử thúi, em nói lời này là có ý tứ gì? Em lại thiếu đòn sao? Em nói chị chỉ số thông minh thấp, là có ý tứ gì a? Em đồ ŧıểυ tử hỗn đản này!” Ôn Hướng Dương duỗi tay cho Ôn Thiệu Kiệt một cái đánh.
Ôn Thiệu Kiệt ôm lấy đầu bị đánh, có chút bất đắc dĩ trốn tránh nói, “Chị, xem như em nói sai rồi. Chị thật muốn cùng hắn ở bên nhau, chị nhớ rõ có việc gì thì gọi điện thoại cho em, em bên này cũng giúp chị tìm hiểu chút tin tức.”
Ôn Hướng Dương nghe nói như thế, lại nhấc chân đạp Ôn Thiệu Kiệt một chân. Cái hài tử đáng chết này, nói giống như là cô sẽ bị người bán, còn giúp cô định ra số tiền. Chỉ số thông minh của cô có thấp như vậy sao? Cô rõ ràng dựa vào đầu óc thông minh của chính mình thi đậu đại học tốt nhất Nam Đức thị, còn cầm giấy chứng nhận song học vị, còn đại biểu trường học dự thi, lấy thứ tự, cô nơi nào không thông minh a?
“Chị, đừng đánh, đừng đánh. Bất qua chỉ là nói giỡn thôi, chị nhớ rõ chiếu cố hảo chính mình. Sự tình của anh trai, em bên này cũng ở phái người tìm, chị đừng quá lo lắng.”
“Em……”
“Hảo, chị trở về đi. Em có việc gì sẽ bảo bác sĩ Hoa thông báo cho chị.”
“Em ŧıểυ tử thúi này, em lại đuổi chị đi.” Ôn Hướng Dương nói là nói như vậy, nhưng mắt thấy Ôn Thiệu Kiệt một bộ dáng muốn nghỉ ngơi, cô vẫn là dặn dò vài câu, rời đi phòng bệnh.
Năm sáu vị chuyên gia thực nhanh liền đến, Ôn Hướng Dương theo thứ tự bái phỏng qua, hy vọng bọn họ có thể tận tâm tận lực trị liệu cho Ôn Thiệu Kiệt, còn đem tình huống của Ôn Thiệu Kiệt cụ thể nói một lần.
Ôn Hướng Dương ở nước Mỹ ba ngày. Ngày thứ tư, đã bị Ôn Thiệu Kiệt đuổi trở về. Ôn Hướng Dương không có biện pháp, chỉ có thể mua vé máy bay hồi Nam Đức thị đi. Cô đơn độc ở nước Mỹ bốn ngày thời gian, Mộ Lăng Khiêm không có cho cô gọi điện thoại qua. Nếu không phải hai người còn duy trì quan hệ bao dưỡng, nếu không phải Mộ Lăng Khiêm rời đi trước còn đã cảnh cáo cô, Ôn Hướng Dương thật muốn cảm thấy, kỳ thật bọn họ chính là hai cái người xa lạ không quen biết lẫn nhau.