Ôn Hướng Dương cũng không biết nữa. Cô chỉ là muốn tới gặp anh. Nhưng tới lại không nói lời nào thì không thích hợp cho lắm nên mới biến thành thế này, nói linh tinh không đâu vào đâu.
Mộ Lăng Khiêm thấy cô chớp mắt nhìn mình, một tay cầm lấy di động của cô, tay kia lại lấy điện thoại của mình ra, anh tháo nắp rút sim của mình lắp vào máy của cô.
Một loạt động tác đơn giản mà tự nhiên như thế khiến cô phút chốc cảm thấy như không phải anh đang lắp sim mà đang trao tâm mình cho cô, thực kì quái. Ảo giác này khiến cô thất thần hồi lâu.
Mộ Lăng Khiêm làm xong mười ngón tay ấn lên bàn phím lưu số của mình vào, thiết lập làm số khẩn cấp.
Ôn Hướng Dương lấy lại điện thoại liền nhìn thấy anh đặt tên liên lạc là:”Người đàn ông của em!”
Tim cô chợt như ngừng đập, nhìn người đàn ông trước mặt há miệng muốn nói nhưng là nói không nên lời.
Người đàn ông của cô sao?
Anh thực sự thuộc về cô không?
Ôn Hướng Dương nhắm mắt lại, mãi tới khi Mộ Lăng Khiêm trầm thấp thở hắt bên tai cô:”Về sau, em hãy nhỡ rõ cái này.”
Sau này cô mới biết, sim này không phải loại bình thường mà là loại vĩnh cửu, không tính phí càng không bị xoá số. Dù có một ngày anh không cùng cô nữa thì cũng không có gì thay đổi.“Nếu ŧıểυ Lam đã rời đi thì tôi sẽ để Hoa Úc chuyển phòng bệnh của em sang kế bên đây.”
ŧıểυ Lam chỉ là cái cớ mà mục đích chính là ngăn cách cô cùng người đàn ông kia.
Mà cô, quả nhiên không cự tuyệt. Dù sao ở gần thuận tiện chăm sóc anh, giúp anh sớm ngày bình phục.
Thế nên trong ngày hôm ấy phòng bệnh của Ôn Hướng Dương liền đổi, khi Nghiêm Hân biết tin vô cùng kinh ngạc, cũng may là có bác sĩ Hoa Úc ở đây nói hai ba câu lừa dối qua cửa.
Nghiêm Khắc biết chuyện này từ chỗ Nghiêm Hân, khuân mặt tuấn tú dưới ánh mặt trời đầu hạ phủ lên một tầng bóng ma. Anh đã cho người điều tra lai kịch người đàn ông kia, anh không tin Hướng Dương sẽ chủ động dính vào loại người này.
Nếu họ thực sự phát sinh quan hệ gì cũng chỉ có thể là Mộ Lăng Khiêm cưỡng bách cô.
Nhưng trong quá trình điều tra anh lại phát hiện không thể tra ra được chút tư liệu nào hữu dụng, thậm chí công ty vì vậy mà bị chèn ép, giá cổ phiếu tụt dốc khiến cổ đông vô cùng nóng nảy.
Chỉ trong vòng hai ngày khiến cho tập đoàn Nghiêm thị lớn như vậy lao đao, nɠɵạı trừ Mộ thị không còn kẻ khác. Trong lúc nhất thời, Nghiêm Khắc mặc dù trong lòng oán khí cùng bất mãn nhưng cũng không có hành động gì thêm.
Mà toàn bộ chuyện đấu đá qua lại này Ôn Hướng Dương không biết gì cả.
Đảo mắt đã là một tuần sau, suốt một tuần này nɠɵạı trừ bị Mộ Lăng Khiêm lợi dụng cơ hội làm loạn một lần thì Ôn Hướng Dương đều toàn tâm toàn ý chăm sóc anh. Nhìn thương thế trên người anh từng chút một hồi phục trong lòng cô chợt sinh ra một loại cảm giác thành tựu.
Hôm nay Ôn Hướng Dương mới vừa trở lại phòng bệnh của mình, Nghiêm Hân đã vội vã chạy tới:”Hướng Dương, Hướng Dương, mình có chuyện quan trọng!”