Mộ Lăng Khiêm đang ở phòng bệnh, cửa phòng không có khóa, Lý Lam Hi đi tới cửa, liền thấy bóng dáng cao lớn của Mộ Lăng Khiêm đưa lưng về phía cô, đang đứng ở trước cửa sổ, nhìn ra phía ngoài.
Cô đi đến bên cạnh Mộ Lăng Khiêm, tâm tình rất là tốt, gọi: “Khiêm ca.”
Mộ Lăng Khiêm quay đầu lại, nhìn thấy Lý Lam Hi tâm tình có vẻ cực kỳ tốt, khuôn mặt lạnh lùng cũng nhu hòa một chút: “Chuyện gì làm em vui vẻ như vậy?”
“Bằng hữu của em, chính là Hướng Dương.” Lý Lam Hi ngồi lên trên giường, lấy xuống kính râm, đặt lên trên đùi nói: “Cô ấy bảo em mua di động cho cô ấy, đây chính là lần đầu tiên cô ấy chủ động mở miệng hỏi em muốn một đồ vật gì đó, vẫn là cùng ŧıểυ Hân mua chung đưa cho cô ấy. Khiêm ca, anh nói, cô ấy có phải hay không đã đem em xem là bạn thân?”
Mộ Lăng Khiêm nhìn Lý Lam Hi liếc mắt một cái, như là không thèm để ý mà mở miệng hỏi: “Em liền như vậy thích cô ấy?”
Lý Lam Hi gật đầu: “Đúng vậy. Anh cùng Hàn ca……”
Lý Lam Hi tại thời điểm nhắc tới cái tên này, ánh mắt có chút ảm đạm rũ xuống, ngay sau đó lắc lắc đầu, nở nụ cười liền nói: “Những người khác nói tính tình của em không tốt, không có người nguyện ý cùng em làm bạn bè. Chính là, anh xem, em rốt cuộc cũng tìm được một người bạn tốt.”
Mộ Lăng Khiêm thấy thời điểm mà Lý Lam Hi nhắc tới tên của đại ca, biểu tình cũng có chút đông lạnh.
Hắn đi tới trước mặt của Lý Lam Hi, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lý Lam Hi: “ŧıểυ Lam.”
“ Hả?” Lý Lam Hi ngẩng đầu lên.
-“Nếu có một ngày, em phát hiện cô ấy lừa em thì sao?”
Lý Lam Hi nghe nói như thế, nhíu mày, không vui nói: “Hướng Dương sẽ không gạt em.”
Sau khi nói xong, cô nhìn vào mắt Mộ Lăng Khiêm có chút chần chờ nói: “Khiêm ca, anh có phải hay không điều tra được thứ gì?”
Đối mặt với ánh mắt chần chờ của Lý Lam Hi, Mộ Lăng Khiêm ngồi xuống bên cạnh người của cô, ánh mắt thanh lãnh nói: “ŧıểυ Lam, anh chỉ là nói nếu. Em nên biết, anh nhất định sẽ không để một nữ nhân có tâm cơ tiếp cận em.”
“Cho nên, Khiêm ca, anh điều tra qua Hướng Dương rồi, đúng hay không?”
Lý Lam Hi thấy Mộ Lăng Khiêm không nói lời nào, cô liền hừ một tiếng nói: “Em liền biết, các người luôn xen vào việc của người khác. Thế nào? Hướng Dương không có vấn đề gì đi. Nếu Hướng Dương có gạt em, cố ý tiếp cận em. Tốt, em sẽ giết cậu ấy.”
Lý Lam Hi nhìn như là đang nói giỡn, nhưng là Mộ Lăng Khiêm lại hoàn toàn không cho rằng ŧıểυ Lam đang nói giỡn như vậy.
“Hướng Dương sẽ không gạt em, cậu ấy đều đem em cùng ŧıểυ Hân đặt ở cùng vị trí, cậu ấy lần này vì cứu ŧıểυ Hân mà mạng sống đều muốn từ bỏ, khẳng định cũng có thể vì em mà làm như vậy.”
Lý Lam Hi nghĩ đến loại khả năng này, liền rất cao hứng: “Em biết, em như mộy đại minh tinh xinh đẹp, khẳng định sẽ có rất nhiều mỹ nhân thích em. Nhưng những người đó không thích em, chửi bới em, khẳng định đều mắc bệnh tâm thần.”
-“Khiêm ca, em nói cho anh. Hôm nay em cùng Hướng Dương đi gặp anh trai của ŧıểυ Hân,vị hôn thê của anh trai ŧıểυ Hân kia chính là mắc bệnh tâm thần. Anh cũng không biết, nếu không phải em đi vào đúng lúc, bệnh tâm thần liền đá phải đầu Hướng Dương.”
Lý Lam Hi nói đến chỗ này, có chút tức giận nói: “Anh biết không? Cô ta dám hướng tới đầu Hướng Dương mà đá! Em chỉ là ném cho cô ta một cái giày cao gót, thật là tiện nghi cho cô ta.”
Vị hôn thê của Nghiêm Khắc?
Đá vào đầu Hướng Dương?
Mộ Lăng Khiêm nheo lại con mắt, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo. Xem ra những suy đoán của hắn đều là đúng, chỉ là không nghĩ tới người động thủ lại cùng Nghiêm Khắc có quan hệ, là vị hôn thê của anh ta.