Những ngày này Trương Thanh Vân rất ẩn nhẫn, ngoài những lúc đối phó với công tác nặng nề thì buổi tối đều đọc sách, sau đó xem xét bản thân.
Con người thường có chung một căn bệnh chính là luôn lo đi về phía trước, cả ngày bận rộn nhưng quên dừng lại một chút để suy ngẫm. Rõ ràng Trương Thanh Vân cũng có căn bệnh này, thời gian qua hắn được Chiêm Giang Huy chỉ điểm, sau khi tĩnh tâm xem xét lại con đường đã đi trong vài năm qua, hắn phát hiện khá nhiều vấn đề.
Những chuyện chính trị thường rất huyền diệu, nói là mang xiềng xích khiêu vũ, thực tế ai cũng có chỗ khó, cũng không phải tất cả đều dựa vào mình. Cũng giống như đi đường, rõ ràng muốn đi về hướng đông nhưng cũng không phải cứ trực tiếp đi về đông, có lẽ phải đi về phía tây vài bước rồi lộn ngược trở lại, cũng có thể là đi sang nam bắc, đi lòng vòng, thoát khỏi mây mù dày đặc mới tìm được phương hướng.
Trương Thanh Vân hiểu đa͙σ lý này, hắn cẩn thận xem xét những công tác vài năm qua, cảm thấy xử lý vấn đề còn có chút thô ráp, mà lúc xử lý quan hệ với Kiều Quốc Thịnh cũng không thỏa đáng.
Kiều Quốc Thịnh là cán bộ được tổ chức phái xuống làm chủ tịch tỉnh, hắn ngồi xuống chiếc ghế thứ hai trong tỉnh, nếu đứng từ góc độ đại cục thì Trương Thanh Vân phải phối hợp, nhưng rõ ràng vẫn có chút vấn đề xử lý theo cảm tính. Đối với một chính trị gia trưởng thành thì phải suy xét cho đại cục, bây giờ đại cục của Hoa Đông là gì?
Đại cục Hoa Đông chính là thuận lợi phổ biến cải cách, ổn định và phát triển kinh tế, đề cao mức độ phát triển của xã hội. Lúc này nên giảm chút khí phách cá nhân, đặc biệt là các cán bộ cấp tỉnh, không những bị lãnh đa͙σ trung ương nhìn chằm chằm, hơn nữa các thành phố quận huyện tuyến dưới cũng xem xét rất kỹ, nếu không đoàn kết thì sẽ sinh ra lực ảnh hưởng tiêu cực rất lớn. Trương Thanh Vân xem đó là bài học.
... ....
Trung ương chính thức đưa ra thông tin miễn chức bí thư tỉnh ủy Hoa Đông của đồng chí Tần Vệ Quốc. Khi thông báo này được đưa ra thì chính thức tuyên cáo kết thúc thời đại của Tần Vệ Quốc ở Hoa Đông, cùng ngày khi thông báo được đưa ra thì Tần Vệ Quốc cũng sang Mỹ chữa bệnh.
Trương Thanh Vân đến sân bay tiễn bí thư nhưng không nói được lời nào vì người đến tiễn chân quá đông. Mặt khác tình hình sức khỏe của Tần Vệ Quốc rất kém, ngoài gặp mặt vài đồng chí cán bộ lão thành của đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị thì không muốn gặp ai khác.
Trương Thanh Vân từ sân bay quay về mà trong lòng có chút thất lạc, sau khi Tần Vệ Quốc nhuốm bệnh thì hắn chỉ gặp được một lần, hơn một tháng qua cũng chưa được gặp mặt lần nào. Hôm nay đến tiễn chân, hắn định nói vài lời, nhưng hắn không ngờ Tần Vệ Quốc đã theo lối đi đặc biệt để lên máy bay, vì vậy hắn cũng chỉ được gặp dì Hoàng và Tần Tranh.
Tần Vệ Quốc cứ như vậy mà nghỉ hưu, nếu đây không phải chuyện xảy ra trước mắt thì Trương Thanh Vân cũng không tin. Trước khi nghỉ hưu Tần Vệ Quốc không nhắn lại lời nào, không có sắp xếp gì, thậm chí còn chưa sắp xếp cho thư ký Chu Hướng. Tất cả đều vội vàng, cũng không để lại một câu từ biệt... ....
Trương Thanh Vân cho lái xe chạy thẳng về khu tỉnh ủy, khi về đến tỉnh ủy thì lập tức nhận được tin mới, vị trí bí thư tỉnh ủy Hoa Đông đã được xác định, đến nhận chức là Ngô Ngôn Pháp nguyên bí thư tỉnh ủy tỉnh Tấn Đông.
Trương Thanh Vân đã từng gặp mặt Ngô Ngôn Pháp một lần, khi đó hắn còn đang học tập ở ban cán bộ cấp tỉnh trên trường đảng trung ương, Chiêm Hồng Quế mời khách, bí thư Tấn Đông là Ngô Ngôn Pháp. Lần tiếp xúc đó Trương Thanh Vân cảm thấy Ngô Ngôn Pháp rất hòa ái, không cỗ lổ và nghiêm túc như những cán bộ lãnh đa͙σ truyền thống, khi dùng cơm thậm chí còn kể một chuyện cười, chính lão còn tham dự làm bầu không khí nóng lên.
Trương Thanh Vân có ấn tượng rất sâu với người này, mặt khác thông qua Chiêm Hồng Quế mà Trương Thanh Vân biết Ngô Ngôn Pháp rất thích thư pháp và tranh ảnh, bản thân cũng có tài nghệ thuật, được xưng là thi họa chính đàn, giống như trước nay thường hay viết chữ vẻ tranh cho lãnh đa͙σ.
Những năm gần đây Ngô Ngôn Pháp ít khi viết chữ nhưng lại hay vẽ vài bản tặng cho cấp dưới. Trong nhà của Chiêm Hồng Quế có một bức tranh mục đồng mùa xuân của bí thư Ngô, Chiêm Hồng Quế coi nó như trân bảo, còn đặc biệt chụp hình đưa lên máy tính, Trương Thanh Vân cũng đã từng được xem qua.
Xem ảnh chụp không thấy được nét mực, nhưng nếu xét về toàn diện thì có chút tiêu chuẩn. Tất nhiên quyết định giá trị không phải chỉ là tiêu chuẩn bút mực, quan trọng là thân phận của người vẽ, tranh của bí thư Ngô Ngôn Pháp, ai không cất kỹ?
- Trưởng phòng, văn phòng thông báo buổi chiều sẽ mở hội nghị hội ý khẩn cấp, vừa rồi thư ký trưởng Canh đã điện thoại đến.
Phương Hàn nói.
Trương Thanh Vân cau mày, trong lòng có chút mất hứng. Hôm nay chân trước vừa đưa bí thư Tần đi, chân sau đã họp thương lượng vấn đề nghênh đón lãnh đa͙σ mới, dù đây là chuyện thường nhưng trong lòng hắn cũng có chút thất lạc. Sớm biết như vậy thì hôm nay hắn sẽ không quay về tỉnh ủy, bây giờ hắn đã quay về, không thể gạt được người khác, vì vậy phải đi họp.
Mặt khác những hội nghị khẩn cấp thế này sẽ không thể không có chuyện, tỉnh ủy không phải là thôn xóm, không phải một tay vỗ đùi một tay quát lớn mở họp. Làm thường ủy tỉnh ủy, ai cũng có chương trình của riêng mình, dù họp hội ý cũng phải thông báo trước vài ngày, tình cảnh sáng thông báo chiều họp như hôm nay cũng chỉ có thể nói nguyên nhân vì công tác đảng ủy ở Hoa Đông bây giờ có chút rối loạn, mặt khác cũng vì có chuyện khẩn cấp.
Khi thấy vẻ mặt Trương Thanh Vân trở nên âm trầm thì Phương Hàn không nói lời nào mà chậm rãi lui ra. Đúng lúc này lại có phó phòng Giang Hán Thanh đến báo cáo công tác, vẻ mặt Trương Thanh Vân có hơi chuyển biến tốt, hắn cho Giang Hán Thanh vào.
Giang Hán Thanh vừa vào cửa đã nói lớn:
- Trưởng phòng, đây là có chuyện gì? Sao chưa có thông báo bổ nhiệm cán bộ chính thức? Đây không phải làm hỏng việc sao?
Trương Thanh Vân chỉ xuống ghế nói:
- Bí thư mới đến nhận chức, theo ý của chủ tịch Kiều thì thời điểm này chúng ta không nên có những cử động mẫn cảm, mục đích tất nhiên là tránh tạo ra ấn tượng không tốt cho bí thư. Lúc này bí thư vừa đến nhận chức mà bọn họ bị điều chỉnh trong phạm vi lớn, đây là có ý gì?
Giang Hán Thanh có chút sững sốt, hắn không nói thêm điều gì, vẻ mặt có chút khó coi. Rõ ràng hắn cười nhạt đối với câu nói của Kiều Quốc Thịnh, nhưng dù sao đối phương cũng là lãnh đa͙σ, Trương Thanh Vân không nói thì hắn cũng chẳng dám.
Trương Thanh Vân cười nhạt một tiếng, nếu là thời gian trước thì hắn sẽ tức giận, nhưng bây giờ hắn cảm thấy lòng dạ mình đã thoáng ra. Hắn cảm thấy sắp xếp này rất tốt, bí thư mới xuống nhận chức, chắc chắn sẽ xem qua những đề tài nhân sự quan trọng và có thông báo bổ nhiệm, đây coi như một loại tôn trọng.
Nếu đứng từ góc độ khách quan thì ý kiến này có thể là kinh nghiệm công tác nhiều năm của Kiều Quốc Thịnh, Trương Thanh Vân tuy cảm thấy không cần phải như vậy, hơn nữa cách làm như thế cũng không phù hợp với hắn nhưng từ sâu trong lòng cũng khôn quá phản cảm.
- Đúng rồi, đối với vấn đề Chu Hướng xuống tuyến dưới rèn luyện cũng làm chậm lại, tôi thấy tình hình trước mắt thì bí thư Ngô có thể xuống nhận chức ngay lập tức, chúng ta có thể đưa những vấn đề này ra để trưng cầu ý kiến.
Trương Thanh Vân nói.
Trước đó Trương Thanh Vân đã có tính toán sẽ cho Chu Hướng xuống làm phó bí thư thành phố Giang Thủy, nhưng bây giờ tin tức bổ nhiệm còn chưa phát đi, vì vậy cũng không làm quá nhanh. Mặt khác Trương Thanh Vân cũng muốn thông qua sự việc này để nhìn phong cách làm việc của bí thư Ngô Ngôn Pháp.
Giang Hán Thanh thấy Trương Thanh Vân mây trôi nước chảy như vậy, hắn vốn có một bụng tức giận, bây giờ cũng không nhịn được, hắn nói:
- Bí thư Tần cứ đi như vậy, thậm chí tôi còn muốn gặp mặt anh ấy một lần, đã nhiều năm... ....
- Anh có gì muốn nói? Cái gì mà gặp mặt lần cuối? Sau này cơ hội sẽ không hiếm.
Trương Thanh Vân trầm giọng nói, Giang Hán Thanh có chút sững sốt, hắn giật mình vì nói lỡ lời, vì vậy mà liên tục nói bồi tội, tâm tình cũng khá hơn một chút.
Trương Thanh Vân nhíu mày khoát tay với Giang Hán Thanh, hắn muốn đuổi khách. Trong lòng hắn còn thổn thức và cảm thán hơn cả Giang Hán Thanh, đặc biệt là khi Giang Hán Thanh nói muốn gặp mặt lần cuối thì trong đầu hắn lại nhớ đến tình cảnh đêm hôm đó, trong bí thư văn phòng của bí thư Tần, tuy ánh đèn u ám nhưng hắn vẫn thấy rõ sức khỏe của bí thư là không tốt. Nụ cười cuối cùng khi Tần Vệ Quốc nhìn hắn, đến nay hắn vẫn cảm thấy rất thê lương.
Tần Vệ Quốc rồi khỏi chính đàn Hoa Đông, lão an phận đến mức làm người ta giật mình. Một bí thư khống chế Hoa Đông chín năm lại đi vội vàng như vậy, nào có ai không thổn thức và cảm thán?
Hôm nay khu tỉnh ủy Hoa Đông bừng lên hoa tươi, bắt mắt nhất chính là tầng kính bao bên ngoài khu văn phòng tỉnh ủy, những ngày qua đã được lau chùi không còn chút bụi bẩn, mà vệ sinh trong khu tỉnh ủy còn hơn hẳn ngày thường vài bậc. Thậm chí ngay cả lá rụng dưới bãi cỏ cũng được nhân viên vệ sinh thu dọn sạch sẽ, bãi cỏ cũng xanh ngắt, vì vậy mà khoảng sân tỉnh ủy cuối thu bừng bừng sức sống.
Gần giữa trưa, dưới ánh mặt trời ấm áp, Niên Tuấn Quốc đi đầu, suất lĩnh toàn thể thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông đứng chờ trong sân. Đột nhiên trước cổng tỉnh ủy xuất hiện một chiếc xe cảnh sát, ngay sau đó là vài chiếc xe nối đuôi đi vào. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào đoàn xe, tình cảnh cực kỳ yên tĩnh và nghiêm túc.
Đoàn xe dừng lại, những người ngồi ở ghế lái phụ đồng loạt bước xuống, hầu như đám người này mở cửa xe phía sau cùng một lúc, các vị lãnh đa͙σ nối đuôi nhau bước xuống. Người đi đầu chính là phó phòng cục tổ chức trung ương Hàn Sơn Dân, theo sát phía sau là Kiều Quốc Thịnh và một ông lão cao gầy, trên mặt hai người đều treo nụ cười. Ba người này hầu như chờ nhau đi cùng một hàng, mà rơi lại phía sau nửa bước chính là Trương Thanh Vân và vài nhân viên tùy tùng khác.
Tất cả mọi người đều biết ông lão cao gầy đi sóng vai với Kiều Quốc Thịnh chính là bí thư mới của Hoa Đông, là Ngô Ngôn Pháp. Lão cùng đi với Kiều Quốc Thịnh, một gầy một béo, một cao một thấp nhìn đặc biệt buồn cười, giống hệt như cách miêu tả tên đầu đà béo múp trong ŧıểυ thuyết của Kim Dung.
Đặc biệt là Kiều Quốc Thịnh có đầu hơi hói, thân thể tròn vo, gọi hắn là đầu đà béo cũng phù hợp. Nhưng trường hợp này không ai dám cười, ngoài những lãnh đa͙σ tỉnh ủy đang đứng chờ trong sân tỉnh ủy, chung quanh còn có rất nhiều cán bộ cơ quan đến hoan nghênh. Nhiều người như vậy mà phải cùng một nhịp, phải đều đặn và nghiêm túc, đám người Niên Tuấn Quốc cũng đã sớm xếp hàng nghênh đón.
Kiều Quốc Thịnh giới thiệu từng người, Hàn Sơn Dân và Ngô Ngôn Pháp cùng bắt tay với mỗi người. Sau khi kết thúc thì trực tiếp tiếp vào khu nhà tỉnh ủy, cuối cùng các cán bộ lãnh đa͙σ tỉnh sẽ tụ tập trong phòng họp lớn của tỉnh ủy.
Những cán bộ lãnh đa͙σ đảng của tất cả thành phố trong tỉnh, lãnh đa͙σ văn phòng đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị, còn có cả đại biểu hội cựu chiến binh Hoa Đông, mặt trận tổ quốc, lãnh đa͙σ quân khu đóng trên Hoa Đông...Tổng cộng có hơn một trăm cán bộ lãnh đa͙σ tham gia hội nghị.
Khi bắt đầu hội nghị, Hàn Sơn Dân đứng lên tuyên bố bổ nhiệm của trung ương, trung ương bổ nhiệm đồng chí Ngô Ngôn Pháp làm ủy viên tỉnh ủy, thường ủy, bí thư tỉnh Hoa Đông. Sau khi lão đọc xong tuyên bố thì những tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy và kéo dài không ngớt. Ngô Ngôn Pháp đứng lên từ đài chủ tịch, lão phất tay thăm hỏi các cán bộ bên dưới làʍ t̠ìиɦ cảnh càng thêm nóng.
Tiếng vỗ tay vang lên hơn một phút đồng hồ, lúc này người chủ trì hội nghị là Kiều Quốc Thịnh đứng lên áp tay để mọi người giữ yên lặng, vì vậy mà hội trường an tĩnh trở lại. Kiều Quốc Thịnh ho khan một tiếng, hắn đang định nói chuyện, đúng lúc này lại nhìn thấy Hàn Sơn Dân còn chưa dứt ý, còn muốn nói thêm, vì vậy Kiều Quốc Thịnh chẳng biết phải làm sao.
Đáng lý ra Hàn Sơn Dân sau khi chấm dứt tuyên bố bổ nhiệm thì Ngô Ngôn Pháp sẽ phát biểu cảm nghĩ khi đến Hoa Đông nhận chức, nhưng bây giờ Hàn Sơn Dân còn đứng trên đài chủ tịch, Kiều Quốc Thịnh phải làm sao cho đúng trình tự đây?
Tình cảnh yên tĩnh hơn mười giây đồng hồ cuối cùng cũng bắt đầu cũng có những tiếng rột roạt, rõ ràng mọi người cảm thấy bất ngờ vì những gì đang xảy ra.
- Khụ, khụ!
Hàn Sơn Dân ho khan hai tiếng, ngay sau đó lại lấy ra một văn kiện bổ nhiệm khác không chút hoang mang.
Ngay sau đó, Hàn Sơn Dân dùng giọng điệu nghiêm túc và có từ tính đọc thông báo bổ nhiệm của trung ương. Lần này trung ương bổ nhiệm đồng chí Trương Thanh Vân ủy viên tỉnh ủy, thường ủy tỉnh ủy đảm nhiệm chức vụ phó bí thư kiêm trưởng phòng tổ chức tỉnh Hoa Đông.
Hàn Sơn Dân tuyên bố xong cũng không có tiếng vỗ tay, phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người là bất ngờ. Cũng không phải mọi người giật mình vì nội dung bổ nhiệm, trước đó tiếng hô Trương Thanh Vân lên làm phó bí thư là rất cao, bây giờ hắn tiến lên một bước là chuyện quá hợp lý.
Nhưng mọi người không ngờ bổ nhiệm này lại cùng tuyên bố với bổ nhiệm của bí thư Ngô Ngôn Pháp, hơn nữa điều kỳ quái chính là tin tức bổ nhiệm bí thư Ngô Ngôn Pháp đã được cục tổ chức trung ương thông báo trên website, mà bổ nhiệm của Trương Thanh Vân lại đến quá đột nhiên.
Hôm nay có rất nhiều truyền thông trong tỉnh đến đây đưa tin, rõ ràng tất cả đều đến vì bí thư Ngô Ngôn Pháp, nào ngờ hôm nay Trương Thanh Vân cũng nhận được tin bổ nhiệm, mà bổ nhiệm lại đột nhiên và không có tiền lệ như vậy, những ví dụ thế này là rất ít.
Vì cán bộ được bổ nhiệm thì trước đó phải được bày tỏ công khai, sau đó phòng tổ chức phát ra thông báo, cuối cùng sẽ có nghi thức. Trương Thanh Vân lên chức lần này không có bất kỳ dấu hiệu nào, cực kỳ đột nhiên.
Không những chỉ là người ở phía dưới kinh ngạc, ngay cả Trương Thanh Vân cũng lắp băp kinh hoàng. Hắn ngồi dưới tay Niên Tuấn Quốc, vì vậy mà sau khi đọc xong thông báo thì Niên Tuấn Quốc lập tức nhìn về phía hắn, lúc này hắn mới khẽ đứng lên, hắn vừa di động thì tiếng vỗ tay đã vang dội như sấm động.
Kiều Quốc Thịnh ngây ra như phỗng ở vị trí chủ trì hội nghị, hắn cảm thấy có chút hoảng hốt. Trước đó không có tin tức về bổ nhiệm của Trương Thanh Vân, vì vậy mà trong lòng hắn có kết luận lần này đối phương không có cơ hội tiến lên.
Trong án Lâm Ninh thì Trương Thanh Vân là người biểu hiện quyết tâm chỉnh đốn hệ thống tổ chức ở Hoa Đông, nhưng sau khi xem kết quả thì dù sao cũng có người phải suy xét lại, chẳng rõ Trương Thanh Vân có biết trước kết quả hay không, như vậy mới cố ý tính toán với Hải phái?
Kiều Quốc Thịnh nghĩ rằng tin tức này rất phổ biến, lúc ban đầu hắn cũng cho rằng đây là quan điểm chính thức, Trương Thanh Vân là một kẻ hiếu chiến. Hơn nữa quan hệ giữa Kiều Quốc Thịnh và Trương Thanh Vân là không hòa hợp, Kiều Quốc Thịnh chưa từng giấu diếm quan điểm đối với những tin tức trên.
Kiều Quốc Thịnh luôn cho rằng quan hệ giữa hai bên không tốt đều vì vấn đề của Trương Thanh Vân, là vấn đề của quan hệ cấp trên cấp dưới, như vậy trách cấp trên được sao? Đây là một đa͙σ lý đơn giản dễ hiểu, lãnh đa͙σ trung ương là người có tâm tứ sáng như gương, sao lại không biết?
Dưới tình huống như vậy, tin tức bổ nhiệm của Trương Thanh Vân lại chậm được đưa xuống, sẽ có ý nghĩa gì?
Nhưng bây giờ Hàn Sơn Dân tuyên bố bổ nhiệm đã chính thức nói rõ những suy nghĩ của Kiều Quốc Thịnh trước đó chỉ là đa tâm, Trương Thanh Vân vẫn được coi trọng, được bổ nhiệm là phó bí thư kiêm trưởng phòng tổ chức. Lúc này quyền lực nhân sự tập trung trên tay Trương Thanh Vân, lúc này công tác của Kiều Quốc Thịnh lại càng khó triển khai mở rộng.
Ngay sau đó Ngô Ngôn Pháp đứng lên phát biểu ý kiến, lão vừa lên đài thì lập tức bộc lộ phương diện ăn nói ẩn giấu tính khôi hài, tuy là vậy nhưng không mất đi tính nghiêm túc, tuy trên tay không có bản thảo nhưng lời nói liên miên không dứt, xuất khẩu thành thơ, chỉ nói vài câu đã được chào đón bằng những tràng pháo tay nhiệt liệt.
Ngô Ngôn Pháp nói rất có ý, lão xưng mình đến từ khu tây bắc tụt hậu, Hoa Đông lại là địa phương phát triển vượt bậc, từ tây bắc tiến vào Hoa Đông giống như đi từ vùng nghèo khó lên thành thị. Lão tiến lên một bước là rõ ràng, nhưng lão còn muốn tiến xa hơn, trước mắt ít có tỉnh nào đông đúc và giàu có như Hoa Đông, vì vậy điều duy nhất lão cần làm là lãnh đa͙σ cán bộ và nhân dân Hoa Đông đi lên, đưa Hoa Đông trở thành một tỉnh giàu có hơn, đông đúc hơn, phải làm Hoa Đông trở thành tấm gương sáng ngời trong nước.
Sau đó Ngô Ngôn Pháp lại nói về những vấn đề khác, Hoa Đông là nơi nhân tài xuất hiện lớp lớp, khối chính quyền Hoa Đông có chủ tịch Kiều dẫn đầu toàn lực cho ban ngành, lão chẳng qua chỉ là người nắm phanh xe, điều chỉnh phương hướng. Đây là yêu cầu và nhiệm vụ trung ương giao phó, tuy đơn giản nhưng gian khổ, là gánh nặng đường xa.
Ngô Ngôn Pháp nói chuyện hơn mười phút, tuy chỉ là mười phút nhưng đã đủ để lại ấn tượng sâu sắc cho tất cả cán bộ lãnh đa͙σ tỉnh. Ngô Ngôn Pháp ở tây bắc cũng là người nổi tiếng ở chính đàn trong nước, đúng là danh bất hư truyền... ....
Ngô Ngôn Pháp nói xong thì Trương Thanh Vân cũng có phát biểu đơn giản, vì trước đó không có chuẩn bị, hơn nữa hôm nay điểm nhấn chủ yếu là bí thư mới, vì vậy hắn phát biểu rất đơn giản, nhưng dù là như vậy thì tuyến dưới vẫn vỗ tay như sấm.
Sau khi tan họp thì thường ủy tỉnh ủy cũng không lập tức bỏ đi, mọi người ở lại liên hệ và chào hỏi. Bí thư Ngô đã sớm bị phóng viên bao quanh, mà Trương Thanh Vân thì bị rất nhiều cán bộ lãnh đa͙σ thành phố tuyến dưới vây quanh chúc mừng.
Người đầu tiên chúc mừng hắn là Triệu Hải Dân, Mã Vị Nhiên, Vạn Chính Trị. Khi Mã Vị Nhiên bắt tay Trương Thanh Vân thì nói:
- Bí thư Trương, chuyện vui thế này phải có tiệc lớn, chúng ta phải làm cho long trọng, tôi đề nghị mọi người tan họp gặp mặt để dùng một bữa cơm buông lỏng.
Trương Thanh Vân khoát tay nói:
- Bây giờ bí thư Ngô vừa lên nhận chức, chắc chắn sẽ có hội nghị ban ngành, sau hội nghị ban ngành sẽ tổ chức tiệc hoan nghênh, chúng ta sao có thể phân thân được? Chẳng qua chỉ là một bữa cơm, tôi còn nhiều lần xuống Hoài Dương.
Mã Vị Nhiên cũng không quá cưỡng ép, hắn và Vạn Chính Trị nở nụ cười cáo từ. Ngay sau đó lãnh đa͙σ đảng ủy chính quyền thành phố Giang Thủy, Lâm Hải tiến lên chúc mừng, Trương Thanh Vân chào hỏi từng người nhưng không nói nhiều, vì lúc này toàn bộ thường ủy tỉnh ủy sẽ phải đến trung tâm hội nghị Tân Uyển tổ chức tiệc hoan nghênh