Tình thế Hoa Đông phát triển rất nhanh mà chuyển biến còn nhanh hơn.
Vào đúng thời điểm quan trọng thì Triệu Hải Dân phô bày ra sự quyết đoán và uy vọng của một chủ tịch tỉnh lão thành, lão cưỡng chế hội nghị thường ủy Cảng Thành phải điều chỉnh bố trí hợp tác, tuyên bố không đặt ra kỳ hạn hợp tác với Hoàng Hải, hợp tác chỉ được triển khai khi hai bên hợp nhất tất cả điều kiện.
Lời đề nghị này của Triệu Hải Dân nhận được đại đa số thường ủy đồng ý, mà sách lược cấp tiến của Diêm Thụ Niên cũng vì vậy mà bị cản trở.
Trạng thái hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành đang ấm lên nhưng cũng vì điều này mà nhanh chóng hạ nhiệt, nhân dân hai bên đều cảm thấy khó hiểu vì hành động của chính quyền bên mình. Dù là ở Cảng Thành hay Hoàng Hải thì cũng có rất nhiều ý kiến của các đại biểu quốc hội và hiệp thương chính trị gửi thẳng lên cho khối chính quyền thị ủy.
Cuối cùng vì muốn hòa hoãn thế cục khó chịu này mà Hoàng Hải và Hoa Đông phải đạt thành hiệp nghị, chủ tịch thành phố Hoàng Hải Hoàng Kim Lăng đưa nhân viên đến thị sát Hoa Đông, đồng thời lãnh đạo hai tỉnh và thành phố quyết định gặp mặt nhau ở Lăng Thủy.
Người đại diện cho Hoa Đông tiếp kiến Hoàng Kim Lăng là chủ tịch Kiều Quốc Thịnh, hai bên gặp mặt nhau cũng không công bố kết quả ra bên ngoài, không tổ chức họp báo công bố tin tức. Vì vậy mà truyền thông cho rằng hai bên gặp mặt nhau lần này không tạo ra kết quả.
Tất nhiên đối với một kết quả như vậy thì truyền thông Hoa Đông và Hoàng Hải đều dùng ngòi bút làm vũ khí, mà lần này truyền thông công kích Hoa Đông rất dữ dội. Ai cũng cho rằng Hoa Đông bày ra vị trí bất chính, không biết linh hoạt mề dẻo, có truyền thông còn cho rằng tỉnh ủy Hoa Đông không có cái nhìn triệt để về cục diện, không có sự chuẩn bị đầy đủ.
Nhưng sự việc tiến triển rõ ràng không bi quan giống như những gì truyền thông đưa tin, mọi người cực kỳ thất vọng, ai cũng cho rằng hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành sẽ không được thúc đẩy. Sau gần một tháng, bí thư tỉnh ủy Hoa Đông Tần Vệ Quốc tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông Hoàng Hải và đột nhiên tuyên bố hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành đã đạt thành hiệp nghị, sắp tới sẽ là giai đoạn ký kết hiệp nghị.
Trong lúc nói chuyện thì Tần Vệ Quốc có xen vào lịch trình đàm phán hợp tác giữa Hoàng Hải và Cảng Thành, nói rằng Hoa Đông tồn tại hàng loạt vấn đề, cần phải có người gánh chịu trách nhiệm tương ứng. Lão quy kết nguyên nhân cho ban ngành mới ở Hoa Đông, các lãnh đạo cần ma xát với nhau, đồng thời cũng có nhiều lãnh đạo trước kia chưa bao giờ công tác ở Hoa Đông, không quen thuộc tình huống, vì vậy mà hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành liên tục không đột phá.
Tần Vệ Quốc cũng nói lời xin lỗi với tất cả nhân dân vì hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành kéo dài đến tận bây giờ mới đạt thành hiệp nghị. Đồng thời lão cũng tỏ ra rất tin tưởng về hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành, lão cho rằng hợp tác Hoàng Cảng sẽ có thể tạo ra thành tích vượt qua hợp tác Hoàng Hoài, mà tiền cảnh phát triển khu kinh tế ba thành phố cũng sẽ nhất định đạt đến độ cao mới, tương lai Hoa Đông và Hoàng Hải sẽ tươi đẹp hơn.
Những lời nói của Tần Vệ Quốc nhanh chóng được các tạp chí đăng tải, truyền thông nào cũng vui mừng như điên, những tin tức hợp tác cũng được đăng tải trên inte ngay lập tức.
Hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành biến đổi quá bất ngờ, thành công kéo đến quá đột nhiên làm cho tất cả nhân dân bất ngờ lớn.
Trong sự việc này rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì người ngoài không biết nhưng trong khu tỉnh ủy và chính quyền thì có rất nhiều người biết được vài tình huống, mọi người đều nghĩ rằng chủ tịch Kiều Quốc Thịnh lần này rất có thể gặp phải cục diện khó khăn.
Vì sự thật đã quá rõ ràng, Kiều Quốc Thịnh ở Hoa Đông vẫn luôn nắm chặt vào hợp tác kinh tế giữa Hoàng Hải và Cảng Thành, nhưng sự việc cuối cùng lại rơi vào tuyệt cảnh. Chủ tịch Hoàng Hải Hoàng Kim Lăng đến Hoa Đông, Kiều Quốc Thịnh đàn phán với Hoàng Kim Lăng không có kết quả, thậm chí Hoàng Kim Lăng còn hủy bỏ tất cả chương trình ở Hoa Đông, sáng đến Lăng Thủy thì đến chiều đã quay về.
Mà lúc này có Tần Vệ Quốc ra mặt nắm đại cục, dưới sự hòa giải của lão thì phương diện Hoàng Hải cuối cùng cũng buông lỏng. Cảng Thành và Hoàng Hải tiếp xúc vài lần, hai bên dần có chung nhận thức, cuối cùng hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành mới có hiệp nghị đầu tiên.
Những sự việc này trực tiếp làm cho Kiều Quốc Thịnh mất hết mặt mũi, đồng thời khi Tần Vệ Quốc nhận phỏng vấn cũng đã nói rõ vấn đề, tất nhiên cũng đã hướng về phía Kiều Quốc Thịnh. Kiều Quốc Thịnh đến Hoa Đông chưa lâu, cuối cùng nhận lấy lời bình chưa quen thuộc tình huống Hoa Đông, chưa dung nhập vào ban ngành Hoa Đông, cũng chính là chưa chuẩn bị đủ năng lực.
Điều này rõ ràng là một đả kích rất lớn với một vị chủ tịch mới đến nhận chức, Kiều Quốc Thịnh hùng tâm bừng bừng, thỏa thuê mãn nguyện, cuối cùng lại phản nhận một kết quả như vậy. Điều này không những làm cho tỉnh Hoa Đông khiếp sợ, ngay cả các tỉnh thành phố khác, thậm chí là cả thủ đô cũng sợ hãi.
Lúc này là buổi giao mùa giữa xuân và hạ, là mùa hoa đỗ quyên khô héo. Trong khu chính quyền tỉnh Hoa Đông có những bồn hoa lớn trồng đỗ quyên, đáng tiếc là mùa nở hoa đã qua, bây giờ cảnh đẹp trước đó đã trở nên hiu quạnh.
Kiều Quốc Thịnh thông qua cửa sổ nhìn khung cảnh hiu quạnh bên ngoài, trong lòng cực kỳ cảm thán.
Kiều Quốc Thịnh luôn nhắc chính mình phải cẩn thận, nhưng hắn vẫn phạm sai lầm, hơn nữa sai lầm là không nhỏ, là khó tha thứ.
Cuối cùng Kiều Quốc Thịnh mới hiểu được, thì ra người ăn ý với Hoàng Hải chính là Tần Vệ Quốc, trước đó Tần Vệ Quốc để cho Kiều Quốc Thịnh mặc sức làm việc, thật ra kết quả chính là Kiều Quốc Thịnh có làm thế nào cũng không đạt được kết quả.
Trước đó Kiều Quốc Thịnh giúp đỡ Diêm Thụ Niên, nhưng Hoàng Hải lại dùng sự việc ở Hoài Dương để làm khó dễ. Kiều Quốc Thịnh nắm lấy Hoài Dương để tạo áp lực mà không có kết quả, hắn cũng biết khó thể vận dụng phương pháp thỏa hiệp.
Kiều Quốc Thịnh bất đắc dĩ lắm mới chọn cách dùng Triệu Hải Dân, đề nghị của Triệu Hải Dân chính là lạt mềm buộc chặt, nhưng khi áp dụng thì Hoàng Hải trực tiếp muốn đưa sự việc đến bờ tan vỡ, Kiều Quốc Thịnh lại tính sai.
Kiều Quốc Thịnh không nịnh nọt bên nào, điều này làm cho xã hội sôi trào, mà lúc này Tần Vệ Quốc từ phía sau tiến lên nắm đại cục. Khi bí thư ra mặt trực tiếp tiếp xúc với Hoàng Hải thì sự việc có chuyển hướng, sau đó Cảng Thành và Hoàng Hải bàn bạc với nhau, tình thế lập tức khác biệt, hiệp nghị sơ bộ cứ thế mà thành.
Kết quả như vậy trực tiếp quét rác trên mặt Kiều Quốc Thịnh, nhưng hắn không còn biện pháp nào khác, hắn biết rõ từ khi mình khoác lác sẽ thúc đẩy kinh tế Hoàng Hải thì đã chú định gặp phải vấn đề.
Lúc đó Kiều Quốc Thịnh ý thức được vấn đề, hơn nữa cũng đề phòng rất mạnh, nhưng Tần Vệ Quốc là cáo già, căn bản không lộ ra sơ hở. Cuối cùng Kiều Quốc Thịnh lại có ăn ý với Âu Đan, điều này cũng làm hắn sinh ra lo lắng, sợ rằng điều này sẽ quyết định sự đột phá của Hải phái ở Cảng Thành và Hoài Dương.
Nhưng Kiều Quốc Thịnh tuyệt đối không ngờ vào đúng lúc trọng yếu thì Tần Vệ Quốc lại ủy quyền, điều này tuy tạo cơ hội tốt cho Kiều Quốc Thịnh nhưng cũng tạo ra cơ hội tốt cho Hải phái. Sau đó sự ăn ý giữa Kiều Quốc Thịnh và Âu Đan không còn tồn tại.
Kiều Quốc Thịnh cho rằng mình là người đi săn, nhưng cuối cùng hắn mới phát hiện ra mình là đối tượng bị người ta săn. Trong mắt Hải phái thì phái Kinh Tân và Hải phái luôn đối lập, Kiều Quốc Thịnh thân là chủ tịch tỉnh Hoa Đông, là một uy hiếp rất lớn, mà trong mắt Tần Vệ Quốc thì đang áp dụng phương pháp phân hóa và lôi kéo.
Khi Kiều Quốc Thịnh sinh ra sơ hở thì Tần Vệ Quốc lập tức ăn ý với Hoàng Hải để gõ đầu, Kiều Quốc Thịnh trúng một gậy, cũng coi như bị đạp xuống một lần ở Hoa Đông. Tần Vệ Quốc ra tay ít nhất cũng có hiệu quả giết gà dọa khỉ, để mọi người không nên quên sự tồn tại của vua Hoa Đông .
Tần Vệ Quốc quá lợi hại, chiêu thức này của lão đã đẩy khu kinh tế ba thành phố phát triển, tranh thủ tạo điều kiện tốt cho Hoa Đông, hơn nữa còn gõ đầu đối thủ chính trị, có thể nói là một đá ném hai chim. Quan trọng là bản thân Tần Vệ Quốc không hề di động, lão chỉ đưa tay nắm cục diện vào lúc quan trọng mà thôi.
Đám người cùng nhau tham gia sự kiện lần này chính là Kiều Quốc Thịnh và Âu Đan, cuối cùng thì Âu Đan thanh tỉnh nhanh hơn, mà nàng cũng may mắn hơn Kiều Quốc Thịnh. Lúc này Kiều Quốc Thịnh bị đánh nguyên hình mà Âu Đan căn bản lại đứng vững gót chân.
Tần Vệ Quốc thưởng phạt rất rõ ràng, cho đòn cảnh cáo với Kiều Quốc Thịnh phạm sai lầm, đồng thời cũng hạn chế một vài phương diện quyền lực. Nhưng Âu Đan cũng không như thế, nàng có thêm vài phần quyền uy, đây rõ ràng là phân hóa lôi kéo, đảm bảo sự khống chế đại cục của Tần Vệ Quốc.
Kiều Quốc Thịnh miên man suy nghĩ, khi xem xét lại thì cảm thấy rất xấu hổ và khó chịu.
Trước đó Kiều Quốc Thịnh đã vỗ ngực nói rõ vấn đề, phái Kinh Tân chỉ cần có một mình hắn ở Hoa Đông là đủ. Nhưng khi còn chưa qua ba tháng thì lập tức gặp phải đả kích, điều này làm hắn căn bản không còn mặt mũi gặp lãnh đạo.
Càng làm Kiều Quốc Thịnh cảm thấy buồn cười chính là mình dùng mọi cách đưa Trương Thanh Vân rời khỏi Hoa Đông, dựa theo cách nghĩ của hắn thì Trương Thanh Vân bị đưa đi, cuối cùng sẽ có một cán bộ lính hàng không được đưa xuống.
Chỉ cần là lính hàng không thì mười phần là cán bộ phái Kinh Tân, dù là ai tới thì trong lòng Kiều Quốc Thịnh cũng cảm thấy phù hợp hơn so với Trương Thanh Vân. Dù sao Trương Thanh Vân cũng đã ở Hoa Đông quá lâu, lực ảnh hưởng của hắn quá mạnh, thậm chí còn vượt qua lãnh đạo tỉnh ủy, điều này làm cho Kiều Quốc Thịnh rất kiêng kỵ.
Dù là quan viên trung ương hàng không xuống Hoa Đông thì khó thể không có dính dáng tới phái Kinh Tân, như vậy rõ ràng Kiều Quốc Thịnh sẽ rơi vào cục diện chiến đấu một mình. Nếu sớm biết như thế thì hắn dùng mọi cách đưa Trương Thanh Vân về thủ đô làm gì?
Khóe miệng Kiều Quốc Thịnh lộ ra nụ cười khổ, hắn là lão quan trường, tất nhiên sẽ gặp qua nhiều tình cảnh. Cả đời hắn cũng đã qua nhiều thất bại, thất bại như lúc này cũng không đủ tạo thành đả kích cho hắn.
Nhưng kinh nghiệm nói cho Kiều Quốc Thịnh biết, người đang thất thế sẽ gặp phải hàng loạt vấn đề. Đáng lý ra hắn có cục diện tương đối khá ở Hoa Đông, hắn có quan hệ với bạn học là bí thư ủy ban kỷ luật tỉnh ủy Đoạn Tuyết Linh, phía dưới lại có Trương Thanh Vân hô hào, chỉ cần hắn làm việc từng bước, có chút kiên nhẫn, đứng vững gót chân căn bản không thành vấn đề.
Nhưng đến lúc này thì Kiều Quốc Thịnh đã biết tất cả điều kiện thuận lợi không còn gì, Đoạn Tuyết Linh không thể giúp hắn khi rơi vào tình cảnh khốn khó, đây là chuyện thường tình, ai trên quan trường cũng như vậy.
Trương Thanh Vân đang ở thủ đô, Hoài Dương nếu không có bất ngờ xảy ra, cộng với sự biểu hiện tốt đẹp của Mã Vị Nhiên, chức vụ bí thư Hoài Dương sẽ là của Mã Vị Nhiên mà không phải của ai khác. Nếu sự thật là như vậy thì Kiều Quốc Thịnh và Mã Vị Nhiên vốn đã có khúc mắc, Hoài Dương sẽ vĩnh viễn không là trợ lực cho Kiều Quốc Thịnh