Mỹ nhân nằm trên gối, tay nắm quyền thiên hạ, đây là cuộc sống mà bất kỳ người đàn ông nào cũng mơ ước.
Mã Hóa Long làm không được điểm này nhưng trong cuộc sống của hắn chưa từng thiếu hụt phụ nữ, trong quần ngựa hắn có nhà riêng, có ngựa. Hắn vẫn cứ tiêu dao khoái hoạt, có thể nói là làm một bí thư bí thư tiêu dao sung sướиɠ.
Có rất nhiều người biết về cuộc sống của Mã Hóa Long, nhưng đối với hắn thì chẳng thèm quan tâm đến người khác, ngủ với đàn bà thì nói sao? Đây chẳng phải là vấn đề gì lớn, còn có tội danh nào sao?
Hơn nữa Mã Hóa Long không có dã tâm quá lớn, đến bây giờ hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ tiến vào danh sách trung ương, đảm nhiệm chức vụ bí thư quận ủy Bắc Hải cũng đã quá mệt mỏi rồi, đã đủ phí sức, huống hồ là chuyện quốc gia đại sự?
Trong tiềm thức của Mã Hóa Long thì hắn hy vọng mình vĩnh viễn công tác ở Bắc Hải, vì cảm tính của hắn với Bắc Hải đã vượt qua phạm trù công tác.
Thủ đô rất ít mưa nhưng đêm nay lại có một cơn mưa khó kiếm, đêm mưa lớn, sáng sớm đầy sương, thủ đô có được một bữa sáng mát lạnh.
Mã Hóa Long ăn sáng, bánh bao, một ly sữa, hắn thấy thời gian còn sớm và không vội thay quần áo, hắn đi dạo bên chuồng ngựa. Người phụ nữ vẫn ngủ say nhưng chủ nhân gian phòng đã ra ngoài.
Mã Hóa Long đẩy cửa ra, một luồng gió lạnh phả vào mặt, hắn chấn động tinh thần rồi nói:
- Anh Vương, anh Vương, thế nào? ŧıểυ Niên hôm nay nghỉ ngơi có tốt không?
Mã Hóa Long ồn ào vài tiếng nhưng không nghe thấy tiếng trả lời của nài ngựa, vì vậy hắn lầm bầm một câu và đi về phía chuồng ngựa.
Đúng lúc này hai bên trái phải chợt có hai người đàn ông hơn ba mươi đi ra, hai người mặc tây trang, thân hình cao lớn uy mãnh. Mã Hóa Long có chút sững sốt, hắn nói:
- Các anh là... ....
Mã Hóa Long nhạy cảm ý thức được tình huống không ổn, hắn vừa muốn lui về phía sau và quay đầu lại, hắn thấy phía sau cũng có người, vì vậy mà ngạc nhiên nói:
- Các người...Các người làm gì? Các người là ai?
Một bảng tên màu hồng xuất hiện trước mặt Mã Hóa Long, hắn sững sốt và nhìn ra dòng chữ tổ hành động ủy ban kỷ luật trung ương! , vì vậy mà vẻ mặt hắn biến đổi vài lượt:
- Các anh dựa vào điều gì nói tôi có vấn đề? Ai cho các anh quyền bắt tôi?
- Bí thư Mã, anh không cần căng thẳng, chúng tôi cần anh hỗ trợ điều tra.
Một người đàn ông cao lớn thản nhiên nói, sau đó tiếp tục:
- Chủ tịch quận Bắc Hải là đồng chí Hà Ích Hoa vì vi phạm kỷ luật nên đã bị tổ chức bắt giữa điều tra, tổ chức suy xét anh và đồng chí Hà Ích Hoa nhập gánh nhiều năm, hai bên quen thuộc lẫn nhau, vì vậy cần anh hỗ trợ điều tra.
- Hà Ích Hoa?
Mã Hóa Long ngây ra như phỗng, hắn kinh ngạc một lúc lâu mới nói:
- Chuyện xảy ra khi nào? Khi nào thì Hà Ích Hoa có vấn đề?
Mã Hóa Long đã dốc cạn túi nhưng trả lời hắn chỉ là sự trầm mặc, bốn người trước sau đều cực kỳ tỉnh táo, chỉ có Mã Hóa Long kích động một mình. Mãi mười giây sau mới có một người đàn ông nói:
- Đi thôi.
Mã Hóa Long chợt ngây người, hắn ngẩng đầu mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không có dũng khí, sau đó khẽ thở ra mà không nói gì. Hắn biết rõ ủy ban kỷ luật đã ra tay, dù là bất kỳ phản kháng nào cũng vô dụng, chỉ có thể thành thật theo sau, không còn gì khác.
Hà Ích Hoa bị kỷ luật, Mã Hóa Long bị ủy ban kỷ luật trung ương tạm giữ hỗ trợ điều tra, hai tin tức này giống như một quả bom tấn bùng sóng ở thủ đô. Phòng họp thường ủy quận ủy Bắc Hải, phó bí thư thị ủy Kim Diệu, bí thư ủy ban kỷ luật Vương Trạch Côn đang triệu tập hội nghị toàn thể quận ủy Bắc Hải.
Trên hội nghị Vương Trạch Côn thông báo Hà Ích Hoa kha nghi nhận hối lộ là sự thật, cũng nói rõ tổ chức đã kỷ luật người này. Còn bí thư quận ủy Mã Hóa Long cũng đang bị ủy ban kỷ luật trung ương yêu cầu hỗ trợ điều tra.
Vương Trạch Côn nói xong thì đến lượt Kim Diệu, đầu tiên hắn tuyên bố mệnh lệnh của thị ủy, yêu cầu phó bí thư quận ủy Bắc Hải Hà Hiểu tạm thời chủ trì công tác quận ủy và chính quyền quận, phó bí thư Kim Diệu tạm thời mở phòng làm việc ở quận ủy Bắc Hải, cố gắng hỗ trợ quận Bắc Hải ổn định cục diện.
Một trận chiến như vậy lập tức chấn động khắp thủ đô, Kim Diệu cũng nhanh chóng chủ trì ban ngành Bắc Hải đẩy mạnh các công tác tương quan, trọng điểm chính là vấn đề đối kháng với thị ủy lần trước, tất cả đều bị dội lên đầu Hà Ích Hoa.
Sau đó tuyên bố dùng danh nghĩa quận ủy chính quyền Bắc Hải in và phát hành Báo cáo của chính quyền Bắc Hải cho nhân dân! , tất cả nội dung đã quét sạch vấn đề của Bắc Hải, lúc này tất cả đều thật sự cầu thị, thật sự khách quạn, yêu cầu quần chúng giữ gìn sự uy tín của sách bìa trắng.
Sau những hoạt động đó, ban ngành Bắc Hải được điều chỉnh trên diện rộng, ba thường ủy quận ủy bị miễn chức trong thời gian hai ngày, hai phó chủ tịch bị miễn chức trong một ngày, tất cả hành động đều có vẻ rất mạnh mẽ.
Sau vài này thì toàn bộ quận ủy Bắc Hải đã hoàn toàn biến đổi, sau đó thủ đô tổ chức họp báo để thông báo những vấn đề tương quan ở quận Bắc Hải.
Buổi họp báo ngoài vấn đề thông báo với bên ngoài về sự thật vi phạm kỷ luật của chủ tịch quận Hà Ích Hoa, hơn nữa còn trọng điểm nhấn mạnh về sai lầm phát triển của Bắc Hải, sự lãnh đa͙σ sai lầm, là trộm bịt tai bưng chuông, chê giấu sự thật, lừa gạt dân chúng.
Trương Thanh Vân tự mình tham gia họp báo, cũng tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên. Trong lúc phỏng vấn Trương Thanh Vân bày tỏ thị ủy chính quyền thủ đô có quyết tâm đả kích hủ bại cực kỳ kiên định, đồng thời thị ủy chính quyền sẽ tiến hành đưa ra những biện pháp nghiêm khắc với những cán bộ không tôn trọng dân chúng, có các hành vi lừa gạt nhân dân.
- Đây là thủ đô của đất nước, là cánh cửa của đất nước, tất cả những hành động của chung ta đều vì tốt cho thủ đô.
- Có nhiều người đưa ra thái độ hoài nghi với quyết tâm của chúng tôi, hôm nay tôi có thể nói rõ cho mọi người, thủ đô chúng ta có cả trăm ngàn quan viên nhà nước, đây là một số liệu không có quá nhiều ý nghĩa.
- Nếu một trăm ngàn quan viên này đều không dùng được, như vậy chúng ta cùng lắm là đuổi tất cả đi, chẳng lẽ các vùng làm tốt mà thủ đô thì không? Chúng ta phải có quyết tâm này, Trương Thanh Vân tôi có quyết tâm này.
Khi nói đến vấn đề cải cách thì Trương Thanh Vân mở lời:
- Bây giờ mỗi ngày chúng tôi đều nói về chuyện cải cách, thật ra đầu tiên chúng tôi phải sửa đổi tư tưởng, tôi phát hiện có nhiều cán bộ có tư tưởng giam cầm, lo trước lo sau, dũng cảm đi về phía trước là quá ít.
- Chúng ta sao lại có nhiều băn khoăn như vậy? Chúng ta ở gần trung ương mà còn như vậy, nói sao đến những tỉnh thành ở xa? Chúng ta phạm sai lầm, như vậy lãnh đa͙σ trung ương phát hiện ra, chỉ cho chúng ta chỗ sai, điều kiện tuyệt vời như vậy còn băn khoăn gì nữa?
- Thủ đô phải phát triển theo chiều hướng cải cách, xu thé này là khó thể ngăn cản, dù là bất kỳ thế lực nào đi ngược lại cũng phải bị phê bình nghiêm túc.
Khi trả lời về mục tiêu cải cách thì Trương Thanh Vân nói:
- Có rất nhiều người thích hỏi về mục tiêu, vậy mục tiêu của chúng tôi là gì?
- Tôi thấy vấn đề này rất đơn giản, mục tiêu của chúng tôi là làm cho cuộc sống của nhân dân ngày càng cao, tính tích cực của nhân dân khi tham gia thảo luận với chính quyền ngày càng mạnh, xã hội hài hòa, dân chủ cao.
- Trọng điểm cải cách của chúng tôi nằm ở đâu? Đó chính là sự phát triển thể chế và chế độ cán bộ, chúng ta càn phải chấp chính có khoa học, chính quyền đưa ra biện pháp chính trị phải minh bạch, dân chúng dám tham gia thảo luận chính sự, đây là phương hướng của chúng tôi.
Không thể nghi ngờ những lời phát biểu của Trương Thanh Vân làm nổi bật tâm tư và cực kỳ có lực.
Dù là trong hay ngoài thể chế cũng không ai ngốc, mọi người có thể nhìn vào thế tấn công sấm sét và giải quyết hậu quả ở quận Bắc Hải để thấy bản chất vấn đề.
Hà Ích Hoa rốt cuộc có vấn đề hay không? Đáp án là khẳng định.
Nhưng Hà Ích Hoa sớm muộn không xảy ra vấn đề, lại xảy ra vấn đề vào lúc này, rõ ràng ý nghĩa quá sâu.
Trương Thanh Vân đóng vai trò gì trong sự kiện này, hoàn toàn có thể miêu tả sinh động.
Nói thật, Trương Thanh Vân có gan ra tay ở thủ đô làm người ta chấn động, không khó để thấy Hà Ích Hoa chỉ là pháo hôi, là kẻ tự mình gây họa. Ý đồ thật sự của Trương Thanh Vân chính là mượn sự kiện lần này để phát huy, muốn nắm chặt không buông, thi triển thủ đoạn cứng rắn mạnh mẽ.
Khi Trương Thanh Vân vừa đến nhận chức ở thủ đô thì có rất nhiều người dự đoán những phương pháp của hắn không sử dụng được ở thủ đô.
Bây giờ Trương Thanh Vân nắm quyền và ra tay, điều này chứng minh hắn có thể sử dụng bộ sách của mình, hơn nữa lại có tác dụng như trước.
Mã Hóa Long không phải nhảy quá cao sao? Trương Thanh Vân chỉ cần điều tra là có thể xem có vấn đề hay không. Mã Hóa Long kinh doanh vài chục năm, bình thường lại ngay thẳng hào sảng, sao không có vấn đề?
Hơn nữa Trương Thanh Vân chỉa vào Hà Ích Hoa, người này nhập gánh chính trị với Mã Hóa Long nhiều năm, hai người ăn ý rất sâu, nếu Hà Ích Hoa được chứng thực có vấn đề, như vậy Mã Hóa Long không có mới lạ.
Hầu như không cần suy nghĩ thì ai cũng biết lần này Trương Thanh Vân quyết định cho Mã Hóa Long cá chết trong lưới.
Nhìn chung con đường làm quan của Trương Thanh Vân thì những tình huống như vậy là rất nhiều, hắn không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải nhanh, chuẩn, độc. Hắn lập uy sẽ làm chết khổ nhiều quan viên, Mã Hóa Long lần này là cá khó thoát.
Điều này chính là phong cách của Trương Thanh Vân, hắn hiểu sâu đa͙σ làm quan, hiểu rõ quyền mưu thỏa hiệp, hắn làm việc phần lớn đều dựa theo nó.
Nhưng vào thời điểm mấu chốt thì Trương Thanh Vân cần phải đi ngược lại truyền thống của quan viên trong nước, trên quan trường làm việc thường hay nói chừa một đường sống, nhưng hắn hung ác không chừa, trực tiếp đưa người ta vào chỗ chết.
Không thể khi ngờ nhiều khi những biểu hiện dũng mãnh của Trương Thanh Vân làm người ta tâm phục khâm phục, ví dụ như lần này, không quan tâm kết quả thế nào, Trương Thanh Vân can đảm nắm Mã Hóa Long, có gan vỗ xuống, khí thế và dũng khí là cực mạnh.
Dù sao Mã Hóa Long cũng không phải người thường, bây giờ Vương Nhạn còn tại vị, mặt mũi lão để vào đâu?