Buổi hội ý hôm nay có vẻ hơi lâu, hai người Chu Bang Minh và Kim Diệu hôm nay rất chật vật. Đáng lý ra đây là hội ý được tính trước, nhưng bây giờ bọn họ thấy mình quá lạc quan, Trương Thanh Vân lợi hại hơn nhiều so với sự tưởng tượng của bọn họ, hôm nay bí thư chuẩn bị đầy đủ, bọn họ rơi vào thế bị động.
- Bí thư, anh xem chúng ta có phải xem xét lại một chút, cái này dù sao cũng liên quan đến hình tượng của thủ đô chúng ta. Vì thủ đô nên chúng ta không thể nào không suy xét đến những ảnh hưởng, nêu thật sự là chỗ yếu mà không khống chế được thì hậu quả sẽ khó thể tưởng được.
Chu Bang Minh nói, lão nói những lời này mà khí thế yếu hẳn đi, lão vừa nói vừa dùng tay xoa trán để che giấu sự xấu hổ của mình.
Trương Thanh Vân cười cười không nói lời nào, hắn nhìn về phía Kim Diệu rồi nói:
- Anh Kim, anh thấy sao?
Vẻ mặt Kim Diệu chợt biến đổi, hắn thầm thở dài một hơi. Hôm nay cuối cùng hắn cũng xem như được biết thủ đoạn của Trương Thanh Vân, ngay từ đầu hội nghị thì tất cả đều nằm dưới sự khống chế của Trương Thanh Vân, những động tác của Trương Thanh Vân hoàn toàn đan xen, không có khe hở cho người khác nói chuyện vụn vặt.
Trước đó Trương Thanh Vân bộc lộ vấn đề, ném ra tư liệu về các vấn đề được tổng kết và quy nạp thành văn tự, tất nhiên trong tư liệu có hàng loạt vấn đề, tất cả đều có chứng cứ cực kỳ xác thực, có thể điều tra. Hơn nữa những vấn đề này liên quan đến trách nhiệm của ai cũng rất rõ ràng, có thể nói là bắn trúng tim đen.
Có vấn đề thì Trương Thanh Vân có nói đối sách hay không? Chiến lược của Trương Thanh Vân rất đơn giản, hắn quyết ý đưa tất cả những vấn đề này ra cho công chúng thừa nhận, công bố để công chúng giám sát công tác của đảng ủy chính quyền, để nhân gian thủ đô giám sát xử lý thỏa đáng từng vấn đề mới thôi.
Trương Thanh Vân đưa ra đề nghị như vậy có thể nói là cực kỳ lớn mật, đồng thời cũng cực kỳ hữu hiệu. Thủ đô bây giờ có quá nhiều vấn đề, nhân sự lại phức tạp, Trương Thanh Vân muốn tự mình đến xem xét thì gặp phải khó khăn rất lớn về vấn đề phối hợp, cơ bản khó thể quán triệt ý chí của mình xuống tuyến dưới.
Dưới hoàn cảnh như vậy Trương Thanh Vân cần phải thay đổi ý nghĩ, hắn không nắm quyền, cũng không muốn cướp quyền, hắn chỉ nắm vấn đề, sau đó công khai tất cả ra ngoài. Hắn phải làm cho quyền lực và trách nhiệm được rõ ràng, người nào chịu trách nhiệm, người nào phải tự phê bình...Cứ để mặc cho cơ quan có thẩm quyền giải quyết.
Trương Thanh Vân cũng lười giám sát, bây giờ không phải đang có phong trào công khai minh bạch sao? Đây hoàn toàn là cơ hội cho công chúng giám sát, Trương Thanh Vân chỉ lợi dụng điều này để huy động công tác cải cách chính trị ở thủ đô, bây giờ đưa tất cả nhừng gì hiện có ở thủ đô bộc lộ công khai ra ngoài, như vậy hoàn toàn có thể giải quyết được vấn đề.
Trương Thanh Vân có y nghĩ này, tất nhiên sẽ có một con đường được mở ra, hơn nữa còn có thể suy đoán được hiệu quả, điều này làm cho Kim Diệu cực kỳ bội phục, hơn nữa hắn cũng biết ý nghĩ này của Trương Thanh Vân không thể phản đối. Vì Trương Thanh Vân nắm chân lý, đứng ở phương diện sự thật, đứng ở khía cạnh thành khẩn, minh bạch.
Những năm qua trung ương luôn cường điệu công khai chính vụ, thủ đô là một địa phương đi đầu trong công tác công khai, là thành phố điển hình. Bây giờ Trương Thanh Vân đến nhận chức, hắn tiêp tục củng cố mô phạm trên, ai có thể nói được gì?
- Bí thư, thật sự cầu thị là thái độ công tác mà thủ tướng Nam Tuần năm xưa đặc biệt coi trọng, chúng ta mở cửa cải cách được vài chục năm, chúng ta có được thành quả xây dựng quốc gia, tất cả dựa vào cái gì?
- Chúng ta đã thật sự cầu thị hay chưa? Thủ đô tồn tại vấn đề, nếu phát hiện ra vấn đề, chúng ta dung thái độ thật sự cầu thị đến giải quyết vấn đề thì chẳng có sai lầm gì.
- Chúng ta cần phải tạo nên áp lực cho các đồng chí tuyến dưới, muốn có áp lực mà chúng ta chỉ đưa ra vài chính sách và ban bố điều lệ là không được, vì trên có chính sách dưới có đối sách, đây là thái độ rất bình thường.
- Chúng ta cần đi theo con đường công khai chính vụ, cần phải cho quần chúng giám sát công tác các ban ngành tương quan, cần phải để mọi người nhìn vào chằm chằm, như vậy mới khích lệ các đồng chí kiên trì phương hướng chính trị... ....
Kim Diệu chậm rãi nói, hắn không hổ danh là phó bí thư đoàn thể, nói đến vấn đề lý luận thì giọng điệu như súng máy, mở miệng thành thơ, rất có khí phách.
Nhưng những lời của Kim Diệu vẫn có chút dối trá, Trương Thanh Vân cho hắn mở miệng, thực tế chính là hóa giải những nghi kỵ trọng lòng Chu Bang Minh, vì vậy mà để cho mọi người cùng đạt thành nhận thức.
Kim Diệu biết rõ điều này nhưng hắn vẫn không trực tiếp giúp đỡ Trương Thanh Vân, hắn nói ra một chân lý rất đường hoàng, nghe qua làm tâm tính tích cực hẳn lên, nhưng thực tế hắn có tâm tính gì? Điều này chỉ mình hắn mới biết được.
Nhưng Kim Diệu đã tỏ thái độ như vậy, đủ để Chu Bang Minh cảm nhận được tâm tư của bí thư. Trước đó Chu Bang Minh phản đối cũng không có lo lắng, bây giờ Kim Diệu đã tỏ thái độ rõ ràng, điều này cho thấy phó bí thư hướng về phía Trương Thanh Vân, Chu Bang Minh còn kiên trì được sao?
Thị ủy thủ đô chính thức công bố sách bìa trắng* về công tác của đảng ủy chính quyền, khi sách bìa trắng này được công bố ra lập tức nhận được tiếng vọng lớn của xã hội.
(*: Sách công khai những vấn đề của chính quyền).
Sách bìa trắng đã thật sự khách quan khi bộc lộ ra những vấn đề đang tồn tại của đảng ủy chính quyền các cấp thủ đô, hơn nữa còn có vấn đề về quyền lực và trách nhiệm, những vấn đề về chế độ chính trị, những yêu cầu cải tiến.
Những vấn đề trong quyết sách, quy hoạch, dân chủ...Vạch ra tấ cả những vấn đề không khoa học, cần cải tiến ý nghĩ... ....
Không thể nghi ngờ phần sách bìa trắng này cực kỳ can đảm, đồngt thời cũng cực kỳ triệt để. Tất nhiên đây là việc vạch áo cho người xem lưng, cũng cổ vũ nhân dân trợ giúp đảng ủy chính quyền làm công tác giám sát, đó là mục đích đầu tiên khi tuyên bố sách bìa trắng.
Ngay trong ngày sách bìa trắng được công bố, Trương Thanh Vân tiếp nhận phỏng vấn của Cctv và đài truyền hình thủ đô. Trong phỏng vấn hắn nói thủ đô là cửa sổ của đất nước, hắn cần làm việc thật khoa học, cần tạo ra hiệu quả cao, làm trong suốt hệ thống chính trị.
Những việc làm của chính phủ là chấp chính vì dân, vì vậy cần phải tiếp nhận đề nghị và sự giám sát của quần chúng, để quần chúng cùng tham gia thảo luận chuyện chính sự, cần phải lắng nghe tiếng lòng của quần chúng nhiều hơn.
Hành động in và phát hành sách bìa trắng của thị ủy thủ đô lần này căn bản có mục đích muốn trong sạch hóa công tác của các cấp chính quyền, muốn đẩy mạnh cơ chế giám sát, cần phải tạo nên lối mòn chính quyền các cấp tiếp nhận sự giám sát của nhân dân.
Sau này khối chính quyền công tác có tốt hay không, có tạo ra thành tích hay không, sau này không chỉ xem xét vào tiêu chí số liệu, còn phải xem quần chúng có thỏa mãn hay không, có ủng hộ hay không. Nếu hai phương diện kia tốt đẹp thì đó là thành tích, có thể gọi là chiến tích, nếu không có thì những giá trị đã tạo ra cũng suy giảm.
Trong lúc phỏng vấn Trương Thanh Vân ngoài lúc nói về sách bìa trắng còn nhắc đến vấn đề hủ bại, hắn bày tỏ trung ương và ủy ban kỷ luật thủ đô luôn kiên định một thái độ trước sau như một với quan viên hủ bại, đó chính là điều tra đến cùng.,
Trước mắt thủ đô vừa sinh chuyện, ít nhiều cũng lưu lại những ảnh hưởng tiêu cực, nhưng Trương Thanh Vân cũng nói rõ, tất cả vấn đề về vụ án đã được cơ quan hữu quan điều tra rõ ràng.
Vì vậy những đồng chí ở lại không nên lo lắng căng thẳng, Trương Thanh Vân khuyên bọn họ nên vứt gánh nặng trong lòng đi. Tất nhiên hắn cũng không bài trừ sau này còn có người bị ủy ban kỷ luật gọi lên nói chuyện, nhưng như vậy cũng chẳng phải bọn họ có vấn đề.
Trương Thanh Vân hy vọng các cán bộ gặp phải tình huống như vậy thì không nên tự tạo ra cho mình áp lực, đồng thời cũng mong sao truyền thông không cần nói lung tung về các đồng chí như vậy, không nên đưa ra những suy đoán mơ hồ. Nguyên nhân là vì những suy đoán và hành động trên có thể tạo nên khủng hoảng tất yếu.
Lần này Trương Thanh Vân nói chuyện khá lâu, đây cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với dân chúng thông qua truyền thông sau khi đến nhận chức ở thủ đô.
Trong lúc phỏng vấn, Trương Thanh Vân hoàn toàn phá vỡ ấn tượng truyền thống của nhân dân về quan viên, hắn không mặc tây phục, ăn mặc trang phục nghỉ ngơi, bộ dạng cao lớn đẹp trai, là một người đàn ông ở vào độ tuổi bốn mươi hoàng kim, có thể nói là cực kỳ tao nhã.
Trương Thanh Vân mặc trang phục như vậy mà nói về vấn đề chính trị, tương phản như vậy tạo ra lực trùng kích rất lớn.
Vấn đề chính trị thường rất nghiêm túc, Trương Thanh Vân ăn nói thẳng thắn không chút ẩn ý, đặc biệt là nói thẳng về những vấn đề tồn tại trong công tác của chính quyền, có thể nói là nằm ngoài dự đoán của nhiều người.
Ví dụ Trương Thanh Vân trực tiếp thừa nhận nhân dân không mấy tín nhiệm vào chính quyền, hơn nữa còn nói sở dĩ có cục diện như vậy cũng không thể trách dân chúng, chính quyền cần phải tìm ra nguyên nhân từ chính bản thân mình, cần phải xem xét và chỉnh đốn lại.
Khi nói đến những vấn đề quan viên hủ bại, Trương Thanh Vân thừa nhận những vụ án tham ô hối lộ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của đảng và quốc gia, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của chính quyền trong mắt nhân dân. Những quan viên hủ bại thường có ý chí không kiên định, thường không chịu được sự cám dỗ của viên đạn bọc đường.
Nhưng vấn đề vẫn nằm ở cơ chế, sau này công tác đả kích hủ bại ở thủ đô không phải chỉ đẩy mạnh giáo dục chính trị, hơn nữa còn phải cải cách cơ chế, phải dự phòng hủ bại từ ngay cơ chế.
Cuối cùng Trương Thanh Vân được hỏi về vấn đề phát triển thủ đô, vì thủ đô là một thành phố quốc tế hóa, đồng thời còn là trung tâm kinh tế văn hóa của đất nước, là cửa sổ đối nɠɵạı...Tất nhiên vấn đề phát triển thủ đô là rất quan trọng, ai cũng quan tâm cao độ.
Trương Thanh Vân vừa đến nhận chức ở thủ đô, vì vậy hắn chưa từng nói với truyền thông về vấn đề này, khốn nổi bên ngoài ai cũng quan tâm vấn đề này, vì vậy lý niệm chính trị của hắn là rất quan trọng.
Nói đến vấn đề phát triển thủ đô, Trương Thanh Vân đặc biệt nhấn mạnh hai chữ bao dung , thủ đô cần phải mở rộng, cần phải có tâm tính bao dung với cả thế giới. Những bất đồng văn hóa, địa vực, chủng tộc, màu da...Cần phải được hóa giải, thủ đô phải tìm được nguyên tố văn hóa của mình, cũng phải dung nhập văn hóa thế giới, đây là một khía cạnh bao dung.
Khi nói đến vấn đề nà thì Trương Thanh Vân lại nhấn mạnh thủ đô cần phải gánh vác trách nhiệm cao hơn.
Bây giờ đảo mắt toàn thế giới thì các quốc gia có liên lạc càng mật thiết, nhưng lại khó tương thích, vì nguyên nhân thể chế nên các quốc gia phương Tây thường tỏ ra không tín nhiệm Trung Quốc.
Dưới bối cảnh như vậy thì hai bên cần tăng cường trao đổi và tin tưởng lẫn nhau, đây là vấn đề mà Trung Quốc và các nước khác cần phải đối mặt. Thủ đô lại là cửa sổ của Trung Quốc, thủ đô cần phải gánh vác trách nhiệm, tất nhiên hai chữ bao dung cũng là cách nói tốt nhất cho trách nhiệm này