Trên hành lang rộng rãi của khu nhà tỉnh ủy, Trần Gia Cường lấy điện thoại ra nhấn nút nghe, đầu dây bên kia vang lên tiếng cười cởi mở:
- Cường Tử, tôi là Phong Loan, anh dạo này quá bận rộn, vài lần tôi muốn vào tỉnh thành thăm anh nhưng không được như ý, hôm nay hẹn anh chắc không có vấn đề gì chứ?
Trần Gia Cường nhíu mày nói:
- Phong thiếu gia cứ khách khí, anh nói địa điểm đi, tôi nhất định sẽ đến.
Điện thoại cắt đứt, vẻ mặt Trần Gia Cường chợt biến đổi, hắn châm một điếu thuốc rồi thở dài một hơi. Người điện thoại đến là Tiết Phong Loan, là phó chủ tịch thường vụ thành phố Ba Lăng.
Nói đến quan hệ giữa Tiết Phong Loan và Trần Gia Cường thì có chút phức tạp, trước kia hai người có quan hệ anh em vợ, Trần Gia Cường đã từng có quan hệ kết hôn ngắn ngủi với em gái của Tiết Phong Loan, nhưng hôn nhân này quá ngắn, nguyên nhân căn bản chính là Tiết Phong Loan giở trò quỷ.
Vì vậy Trần Gia Cường có tâm tư rất phức tạp, hắn thuộc loại người trung hậu, là kẻ bị ảnh hưởng truyền thống rất sâu, một ngày là vợ chồng thì trăm ngày là vợ chồng. Trần Gia Cường dù rất đau đớn với chuyện hôn nhân trước kia nhưng bây giờ năm tháng qua đi, tâm tình của hắn cũng dần bình thản.
Tiết Phong Loan và Trần Gia Cường trước đó cũng có quen biết, hai người bọn họ đều là cán bộ lớn lên ở Thành Đô, đều vào học tập ở trường đảng Thành Đô, hơn nữa còn là bạn học. Nhưng Trần Gia Cường là người thành thật, trung hậu, thời còn trẻ cũng là như vậy.
Tiết Phong Loan thì là loại hình mạnh vì gạo bạo vì tiền, là kẻ am hiểu quan hệ, am hiểu giao tế xã hội, là loại người dễ phát triển trong quan trường, có thể xử lý được nhiều chuyện. Vì vậy con đường làm quan của Tiết Phong Loan có thể nói là rất thuận lợi.
Vì nguyên nhân này mà Tiết Phong Loan có chút chướng mắt với Trần Gia Cường, vì thế khi Trần Gia Cường và em gái của hắn có tình cảm yêu đương, hắn lập tức phản đối. Sau này em gái Tiết Ân của hắn vẫn cứ kiên trì, vì vậy hai người mới kết duyên chồng vợ.
Khi cuộc sống hôn nhân vào thời điểm mệt mỏi thì Tiết Ân và Trần Gia Cường có chút mâu thuẫn nhỏ, Tiết Phong Loan chụp lấy sự kiện này mà làm khó, điều này làm cho Trần Gia Cường rất khốn khổ. Cuối cùng Tiết Ân cũng mất đi lòng tin, vì vậy mà hôn nhân giữa hai người kết thúc.
Sau nhiều năm thì Trần Gia Cường và Tiết gia căn bản không có quan hệ gì, thực tế thì có thể nói là quan hệ dần phai nhạt.
Tất cả chỉ là vì ích lợi
Sau khi Trần Gia Cường làm thư ký cho Trương Thanh Vân thì xung quanh hắn dần xuất hiện nhiều người, trước đó Trương Thanh Vân là chủ tịch tỉnh thì Tiết Phong Loan vẫn còn bảo trì sự bình thản, có lẽ cũng cảm thấy Trương Thanh Vân khó thể sống sót, vì vậy trước nay chưa từng chủ động liên lạc với Trần Gia Cường.
Bây giờ Trương Thanh Vân là bí thư tỉnh ủy Giang Nam, Trần Gia Cường lập tức trở thành đệ nhất thư ký tỉnh ủy, dù hắn không kiêm nhiệm chức vụ nào ở văn phòng tỉnh ủy nhưng cấp bậc vẫn là trưởng ban, dù là chư hầu một phương gặp mặt hắn cũng phải khách khí gọi là chủ nhiệm Trần.
Không biết có bao nhiêu cán bộ cấp phó phòng như Tiết Phong Loan muốn tạo nên chút quan hệ với Trần Gia Cường mà không được, tính cách của Trần Gia Cường có thể nói là đường hoàng, gặp chuyện không bằng bỏ qua một chuyện. Hắn là người không thích ôm chuyện, vì vậy muốn tiếp cận cũng cực kỳ khó khăn.
Nếu có người có quan hệ với Trần Gia Cường, ví dụ như phó chủ tịch tỉnh kiêm nhiệm cục trưởng cục công an Vương Cương Vân, bọn họ đều là tâm phúc của Trương Thanh Vân, được Trương Thanh Vân coi trọng. Điều này làm cho độ nặng của Trần Gia Cường tăng lên rất mạnh, tất cả mọi người đều biết rõ, Trần Gia Cường có năng lượng nói chuyện trước mặt Trương Thanh Vân.
Tiết Phong Loan mời khách ở hội sở Huyền Vũ, bên trong hội sở có nhà tắm hơi, khu giải trí, quán bar lộ thiên. Tiết Phong Loan đeo kính râm nhìn qua có vẻ rất tinh thần, hai bên trái phải là những nhân sĩ thương giới, đám người này vây quan hắn như sao quanh trăng.
Trần Gia Cường rất ít tới những trường hợp như thế này, hắn luôn có bộ dạng chính thức, vóc dáng cao lớn và khí chất trầm ổn. Hắn vừa xuất hiện thì bầu không khí đã biến đổi.
Tiết Phong Loan thấy Trần Gia Cường thì đứng lên tiến đến, đám người bị hắn bỏ lại ở phía sau, hắn duỗi tay nói:
- Cường Tử, tất cả đều đang chờ anh, hôm nay anh em chúng ta nhất định phải uống vài ly mới được.
Tiết Phong Loan vừa nói vừa dùng sức lay tay của Trần Gia Cường, sau đó hắn giới thiệu với mọi người.
Đám thương nhân đều là loại cáo già, bọn họ tất nhiên nhìn rõ thân phận không tầm thường của Trần Gia Cường, nhưng sau khi nghe Tiết Phong Loan giới thiệu Trần Gia Cường là thư ký của bí thư tỉnh ủy, bọn họ rõ ràng trở nên thận trọng, có vài người lòng dạ sâu sắc thì động tác trở nên cứng nhắc.
Trần Gia Cường nở nụ cười, hắn mỉm cười hỏi thăm mọi người, mỗi một hành động đều làm cho người ta thấy được sự cẩn trọng của người ở cấp bậc cao. Vẻ mặt Tiết Phong Loan không biến đổi nhưng trong lòng thầm gật đầu.
Tiết Phong Loan tự xưng là biết người rất chuẩn, trước đây thật lâu hắn cảm thấy Trần Gia Cường rất cứng nhắc, thích tích cực, người như vậy không thích ứng được với xã hội, hơn nữa cũng không phổ biến trong quan trường. Trước đó hắn rất xem thường Trần Gia Cường, nhưng bây giờ những biểu hiện của đối phương lại làm cho hắn mở rộng tầm mắt.
Lúc này Trần Gia Cường và năm xưa đã không còn giống nhau, không hổ danh là người phục vụ bí thư Trương được gần hai năm, người thường xuyên công tác bên cạnh lãnh đa͙σ, thật sự có thể thay đổi.
Tiết Phong Loan nhiệt tình mời Trần Gia Cường ngồi xuống, sau đó lại mời một ly rượu. Khi Trần Gia Cường đưa ly rượu lên mép môi thì Tiết Phong Loan chợt chỉ về phía trước nói:
- Anh xem, em gái tôi đã đến, Ân Ân, ở bên này... ....
Khoảnh khắc Trần Gia Cường nhìn thấy Tiết Ân thì trái tim chợt co rút, tuy sự việc đã trôi qua rất lâu nhưng Trần Gia Cường vẫn chưa quên được người phụ nữ này. Tiết Ân là người rất chung trinh với tình yêu, vì vậy dù cả nhà phản đối thì nàng vẫn lấy Trần Gia Cường.
Nhưng nếu xét về phương diện khác thì Tiết Ân cũng không đủ kiên định, nàng vừa tiến vào hôn nhân thì lập tức bất mãn với tình cảnh hiện tại, gây ra cho Trần Gia Cường quá nhiều áp lực. Vì áp lực quá mạnh, điều này làm cho Trần Gia Cường khó thể chịu nổi, cuối cùng Tiết Ân lại dao động, vì vậy mà hai bên kiên quyết đề xuất ly hôn.
Trần Gia Cường cố gắng cứu vãn hôn nhân của mình nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hôm nay Tiết Ân rất xinh đẹp, mái tóc được vén lên cao tạo thành một cảm giác trưởng thành làm trái tim đám đàn ông đập lên thình thịch. Tiết Ân đảo mắt qua mặt Tiết Phong Loan, sau đó nàng nhìn qua Trần Gia Cường, ánh mắt lặng yên lướt qua.
- Em gái, đến đây ngồi một chút, tất cả đều là người quen cũ... ....
Tiết Phong Loan nói, hắn nói thì đám người chung quanh đứng lên chào hỏi Tiết Ân, nàng gật đầu đáp lễ.
Đến lượt Trần Gia Cường vào lúc cuối cùng, lúc này Trần Gia Cường đã bị lạnh nhạt, hắn không thể nói điều gì. Bây giờ hắn cũng có một gia đình hạnh phúc, Tiết Ân cuối cùng cũng chỉ đi qua một hướng, có gì khắc cốt ghi tâm mà không bị năm tháng ăn mòn?
Vì vậy Trần Gia Cường rất thản nhiên nở nụ cười với Tiết Ân, hắn không vươn tay, cũng không nói gì, vẻ mặt rất tự nhiên. Hai bên giống như bạn bè lâu năm không gặp, một cái gật đầu xem như hai bên đã bắt chuyện với nhau.
Tiết Ân ngồi xuống, mọi người bắt đầu uống rượu nói chuyện. Hôm nay Tiết Phong Loan tiến vào tỉnh thành, đám thương nhân nắm bắt được cơ hội nên kéo đến, vì vậy phần lớn là đám người kia tiến đến cùng nói chuyện với Tiết Phong Loan, Trần Gia Cường bên này tất nhiên sẽ không được người ta chú ý chu toàn.
Trần Gia Cường không thèm quan tâm, hắn chậm rãi nhấm nháp rượu, ánh mắt nhìn về khắp bốn phía. Tiết Ân lúc này đang đi vào đám người nói chuyện, chốc chốc nàng dùng dư quang khóe mắt nhìn Trần Gia Cường.
Thật ra lúc này tâm tình của Tiết Ân cũng không an tĩnh, Trần Gia Cường là người đàn ông đầu tiên của nàng, đồng thời cũng là người đàn ông mà nàng chính thức yêu mến. Tình yêu của hai người đẹp như chuyện đồng thoại, lúc đó không có tiền, không có quyền, chỉ có sự chân thành và tuổi xuân.
Đôi khi không ăn tối, hai người chỉ nấu một gói mì và có một trái trứng cũng tạo nên một bữa tối thịnh soạn. Đến ngày nay Tiết Ân cũng không muốn nhớ lại cuộc sống năm xưa, vì nếu nàng nghĩ đến khoảng thời gian đó, nàng sẽ rơi lệ.
Sau khi ly hôn với Trần Gia Cường thì Tiết Ân cũng đã tái giá một lần, nàng gả cho một ông chủ xí nghiệp ở thành phố Ba Lăng. Nhưng cuộc hôn nhân đó thật sự là cơn ác mộng đối với nàng, cũng vì cuộc hôn nhân đó mà nàng hiểu người có quyền và có quyền ở thế giới này lại dơ bẩn như vậy, những giá trị sẽ được bộc lộ khi tiến chân vào.
Bây giờ Tiết Ân quay trở về trạng thái độc thân, nhưng năm tháng không buông tha cho con người, bỏ lỡ thì cơ hội sẽ không đến, hơn nữa những gì tốt đẹp cũng khó làm người ta lãng quên.
Trần Gia Cường uống rượu có chút buồn bực, Tiết Ân liên tục ra ám hiệu tâm lý cho mình, Trần Gia Cường là người không ra gì, nghe nói kết hôn với một người phụ nữ có tiền, nói không chừng được đề bạt phát triển cũng chỉ nhờ bám váy vợ.
Nghĩ lại cũng đúng, với tính cách của Trần Gia Cường trước kia thì sao có thể bước lên làm thư ký đệ nhất của bí thư tỉnh ủy? Nhất định là có vấn đề, Trần Gia Cường đâm đầu vào trong quan trường danh lợi thị phi, nhất định đã bị chảo nhuộm làm cho biến chất thái hóa.
Đột nhiên không gian chợt ầm ĩ, đám người uốn rượu đều hơi khựng lại, tất cả đều dõi mắt vào một người đẹp phong thái tuyệt mỹ. Người đẹp này hơn ba mươi, mặc áo quần màu đen, trên tay là một chiếc túi xách rất đẹp, giày cao gót phát ra những tiếp cộp cộp, khí thế kinh người, cực kỳ đẹp đẽ.
Bốn phía người đẹp có vài tên đàn ông cao lớn thô kệch, tình cảnh phô trương còn mạnh mẽ hơn cả diễn viên điện ảnh.
- Giám đốc Hoàng!
Không biết ai lên tiếng, Tiết Phong Loan đã đứng lên nghênh đón, lúc này người đẹp áo đen lại tiến lên hơi nhanh, Tiết Phong Loan trở tay không kịp, vì vậy mà rơi vào tình cảnh xấu hổ.
Tiết Phong Loan quay đầu, hắn phát hiện ra mục tiêu của người đẹp chính là Trần Gia Cường, thật sự nàng đang đi về phía Trần Gia Cường, nàng thản nhiên cười, má lún đồng tiền như hoa, nàng nói:
- Này, chủ nhiệm Trần, đúng là khó kiếm, có thể gặp được anh ở đây xem như rất khó khăn. Tôi còn tưởng rằng anh là người chỉ biết theo chân lãnh đa͙σ, xem ra kiến thức của tôi vẫn còn quá ngắn.
Người đẹp này không phải là ai khác mà chính là Hoàng Mẫn Hà, sau khi Chu Quốc Lập mất thì Hoàng Mẫn Hà rất đau lòng, nhưng vì nàng và Chu Quốc Lập không phải là vợ chồng dưới pháp luật, vì vậy chẳng có lợi ích gì, ngược lại còn bị ảnh hưởng.
Trương Thanh Vân biết được chuyện này, hắn đã ra chỉ thị rõ ràng, để những ban ngành tương quan suy xét thực tế tình huống của Hoàng Mẫn Hà. Một câu nói của bí thư lập tức phát triển mạnh, đài truyền hình lập tức cho nàng lập công, sau đó thăng lên làm phó giám đốc đài truyền hình tỉnh Giang Nam, phân công quản lý nghiệp vụ, thực quyền rất lớn