Chu Quốc Lập gặp phải chuyện không may là điều không ai dự đoán truóc, vì hắn gặp chuyện mà ảnh hưởng đến chuyến thị sátt của tổng bí thư Lương, đây là điều cực kỳ không ngờ.
Đáng lý dựa theo kế hoạch nguyên bản thì tổng bí thư Lương có một ngày thị sát, nhưng vì sự kiện Chu Quốc Lập mà lão tạm thời sửa đổi chương trình. Lão phải ở lại Giang Nam lâu thêm một chút, thời gian đó ngoài tham gia lễ truy điệu cho Chu Quốc Lập, hơn nữa còn phải tiếp kiến ban ngành Giang Nam.
Trong sự kiện này thì tổng bí thư Lương và Trương Thanh Vân đã mật đàm vài giờ, không ai biết tổng bí thư và bí thư đã bàn luận về vấn đề gì, nhưng người nào cũng biết nội dung hai người nói chuyện sẽ cực kỳ quan trọng, thậm chí quyết định tương lai của Giang Nam.
Sân bay Thành Đô, hôm nay tổng bí thư Lương sẽ về thủ đô, khu vực sân bay đã sớm bị quản chế, tổng bí thư về thủ đô rất ẩn nhẫn, chỉ có một số ít quan viên Giang Nam đến đưa tiễn. Khoảnh khắc trước khi đăng ký thì tổng bí thư bắt tay chào các đồng chí lãnh đa͙σ Giang Nam, cuối cùng đến lượt Trương Thanh Vân thì lão lắc lắc tay nói:
- Cán bộ Giang Nam rất có sức chiến đấu, điều này tôi đã nhấn mạnh vài lần, tai nạn cuối cùng cũng sẽ qua, tương lai chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.
- Cám ơn tổng bí thư, bước ngoặt trong thiên tai ở Giang Nam đã xuất hiện, vào thời điểm khó khăn nhất chúng tôi vẫn đứng vững, tôi tin sau này sẽ càng thuận lợi giải quyết hậu quả và trùng kiến công tác. Tương lai Giang Nam được nắm trong tay nhân dân Giang Nam, điều này sẽ vĩnh viễn không thay đổi.
Trương Thanh Vân chăm chú nói.
Tổng bí thư Lương gật đầu, lão không nói lời nào chỉ vẫy vẫy tay đi đến bàn đăng ký. Khi đến cổng vào thì lão quay đầu lại phất tay thăm hỏi mọi người, sau đó lão tiến vào bên trong, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Cửa vào chậm rãi đóng lại, máy bay chậm rãi chạy trên đường băng, dần dần tốc độ càng lúc càng nhanh. Cuối cùng một âm thanh rất lớn vang lên kèm theo tiếng rít gào, máy bay phóng lên trời, càng bay càng cao, chỉ còn lại một điểm nhỏ.
Trương Thanh Vân nhìn máy bay khuất bóng trên bầu trời mà thở dài một hơi, hắn thuận lợi tiễn chân tổng bí thư Lương, tảng đá trong lòng hắn dần biến mất.
Điều làm cho Trương Thanh Vân có lòng tin chính là thời tiết mưa liên tục đã tạm nghỉ, phần lớn lãnh thổ Giang Nam đều có ánh sáng mặt trời.
Dù lúc này tình hình cứu hộ vẫn rất căng thẳng nhưng chỉ cần ông trời không gây sự thì cục diện Giang Nam ổn định không còn là vấn đề. Bây giờ Trương Thanh Vân cảm thấy dù khó khăn thế nào thì chỉ cần cục diện ổn định cũng là thắng lợi.
Tỉnh ủy Giang Nam mời họp chống lũ, tất cả chiến tuyến trong tỉnh đều tham gia hội nghị trực tuyến khen ngợi công tác cứu hộ, bí thư tỉnh ủy Trương Thanh Vân, phó bí thư kiêm chủ tịch tỉnh Viên Thánh Sở và các lãnh đa͙σ chủ yếu của Giang Nam đều tham gia hội nghị. Những cá nhân, tập thể, tất cả nhân viên quan trọng đồn trú ở các thành phố, những sĩ quan quân đội đều tham gia hội nghị, người chủ trì hội nghị là phó bí thư Trần Hiểu.
Trên hội nghị, đồng chí Trần Hiểu tuyên bố Chỉ thị thị truy thụ đồng chí Chu Quốc Lập danh hiệu anh hùng , đọc chỉ thị khen thưởng của tỉnh ủy với các cá nhân và tập thể điển hình trong chiến tuyến chống lũ . Cục công an tỉnh Giang Nam, quân khu đồn trú ở thành phố Bảng Dương và rất nhiều cá nhân được nhận bằng khen.
Trong đại hội khen ngợi, bí thư Trương Thanh Vân đứng lên phát biểu, hắn rất chuyên chú và cẩn thận phân tích đợt thiên tai lần này. Thực tế thì hắn xem quá trình khen thưởng các cá nhân và tập thể vào lúc này chính là chưa từng có từ trước đến nay, đồng thời cũng đưa ra lời đánh giá cao độ về tinh thần kiên cường và sự dũng cảm.
Khi nói đến điểm mấu chốt thì Trương Thanh Vân dùng giọng điệu trầm thấp, giọng điệu tràn đầy tình cảm, hắn nói:
- Các đồng chí, sau khi thiên tai bùng ra thì thiên ý vô tình nhưng con người lại hữu tình. Cán bộ Giang Nam chúng ta rất đông, quân nhân vầ quần chúng đã biểu hiện dũng khí rất lớn và niềm tin mạnh mẽ.
- Sự thật đã chứng minh thiên tai không thể không chiến thắng, chúng ta đã trai qua nhiều ngày đêm cùng nhau chiến đấu, cuối cùng cũng chiến thắng, bây giờ rốt cuộc mới được khống chế. Hơn nữa có thể đoán được, sau này chúng ta xây dựng lại nhất định sẽ có được thành tích rất tốt.
- Những khó khăn lớn như vậy không thể làm cho chúng ta khuất phục, sau này còn khó khăn gì mà chúng ta không chiến thắng được?
Giọng điệu của Trương Thanh Vân dần trở nên trầm thấp:
- Nhưng thiên tai lần này đã làm cho nhiều đồng bào đồng chí ngã xuống tuyến đầu, thậm chí có nhiều chí không thể tìm được di thể.
- Nếu nói một cách không khoa trương thì cũng vì bọn họ hy sinh mà tạo nên cơ sở kiên cố cho thắng lợi của chúng ta lần này. Chúng ta thắng lợi vì được đổi bằng máu của bọn họ, anh linh bất hủ, nhân dân Giang Nam sẽ mãi ghi nhớ về họ... ....
Trương Thanh Vân ngoài vấn đề tổng kết những hoạt động cứu tế lần này, hơn nữa còn nói ra những lời hiệu triệu về công tác trung kiến, khôi phục sản xuất và khôi phục kinh tế sau thiên tai. Nhân dân Giang Nam nhất định sẽ không vì những tổn thất lớn trong cứu tế lần này mà nổi giận... ....
Trong phòng làm việc của Trương Thanh Vân, lúc này đã sau một tháng kể từ khi phát sinh thiên tai ở Giang Nam, lúc này công tác trùng kiến đang được tiến hành đâu vào đấy ở phía nam và phía tây Giang Nam. Vì trợ giúp cho hoạt động trùng kiến lần này mà trung ương đã đặc biệt bố trí để trợ giúp Giang Nam.
Tất cả các tổ công tác và cứu trợ đã tiến vào trong những khu vực chịu thiệt hại nghiêm trọng ở Giang Nam, bọn họ cùng nhân dân xây dựng nhà cửa. Dưới hình thức bố trí này thì các nơi diễn ra cạnh tranh, công tác trùng kiến sau thiên tai có thể nói là rất thuận lợi, trên đất Giang Nam bùng lên khí thế ngập trời.
Tiếng gõ cửa vang lên, Trương Thanh Vân ngẩng đầu lên tiếng, một tiếng két vang lên, cửa mở ra, Viên Thánh Sở cười tủm tỉm tiến vào nói:
- Bí thư, anh tìm tôi có việc sao?
- Ngồi, ngồi đi, cho anh đến một chuyến tất nhiên là có việc, chúng ta ngồi xuống bàn luận. ŧıểυ Trần, dâng trà cho chủ tịch.
Trương Thanh Vân đứng lên nói, hắn vừa nói vừa đặt bút lên bàn rồi đi vòng ra phía trước mời Viên Thánh Sở ngồi lên ghế sa lông.
Trần Gia Cường từ bên ngoài vào đưa cho Viên Thánh Sở một ly trà, sau đó chậm rãi lui ra ngoài.
- anh Viên, nếu nói theo lời nói tầm thường thì tôi và anh là hai người Giang Nam, tuy hai ta gặp phải thiên tai nhưng người đồng tình cũng không có quá nhiều. Gần đây nhìn vào số liệu kinh tế thì chúng ta trượt ra phía sau Trung Nguyên, đã có người nói này nọ.
- Dù trung ương nói chúng ta nên yên tâm, đã cho chúng ta đầy đủ khẳng định trên phương diện công tác, nhưng thế đa͙σ bây giờ chính mình lo lắng là không đủ, phải cần có sự giúp đỡ của người khác, cuối cùng phải được người ta tôn trọng. Thật sự giống như bây giờ có người dự đoán, nói rằng những tháng sau số liệu kinh tế của chúng ta sẽ rất đẹp.
- Sau khi trùng kiến, tiền của trong cả nước tập trung tái thiết Giang Nam, như vậy số liệu không đẹp sao? Anh nói xem? Chúng ta là hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt, đám người trước kia luôn bị chúng ta đè ép, bây giờ có cơ hội trở mình thì quay lại cười nhạo chúng ta... ....
Trương Thanh Vân nói.
Trương Thanh Vân gần đây căm tức nhất chính là sự kiện này, mà hắn lại là đầu sỏ một phương, nhưng vị trí như vậy giữa các tỉnh lại cạnh tranh rất dữ dội. Giang Nam gặp tai họa được người ta trợ giúp, nhưng người ta cũng trực tiếp chỉ ra những vấn đề của Giang Nam không chút lưu tình.
Lại nói tiếp, giữa các tỉnh phân tranh cao thấp là rất mạnh, vì vậy mà vấn đề của Giang Nam bộc lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ khó tránh khỏi những tin đồn của đám người khác. Thiên tai đã làm cho Giang Nam tổn thương nguyên khí, bây giờ còn bị nghi vấn, vì vậy trong lòng Trương Thanh Vân ngột ngạt thế nào hoàn toàn có thể nghĩ ra.
Trước nay trong khung Trương Thanh Vân là một người cường thế, ưu thế hơn người chính là không nghe lời mỉa mai của kẻ khác, không quá chú trọng vào những lời miệt thị của người khác với mình. Trương Thanh Vân thật sự không tin Giang Nam vì tai nạn lần này mà không đứng lên được.
Cũng vì tâm tư như vậy mà sau khi công tác trùng kiến thiên tai được tiến hành thì Trương Thanh Vân quyết định chạm trán với Viên Thánh Sở, hai người cùng bàn về bố cục kinh tế vĩ mô của Giang Nam.
Viên Thánh Sở lớn hơn Trương Thanh Vân vài tuổi, hắn đến từ Hoàng Hải và là điển hình của cán bộ Hải phái, đặc điểm lớn nhất của cán bộ Hải phái chính là tự cho mình là cao hơn người. Trương Thanh Vân nghe được những tin đồn kia, chẳng lẽ Viên Thánh Sở không nghe thấy được?
Vì vậy Trương Thanh Vân tỏ thái độ và Viên Thánh Sở nhân tiện nói:
- Bí thư, anh nói như vậy thì đã chứng tỏ tôi và anh đã nghĩ cùng một điểm. Chúng ta gặp họa, người khác trợ giúp không phải không bị ràng buộc, những thứ khác không nói, chỉ tính riêng tin đồn lần này cũng làm lòng người khó chịu.
- Những ngày qua khối chính quyền chúng tôi đã tổ chức nghiên cứu, chúng tôi đều dự toán xem nên chỉnh hợp tất cả tài nguyên ở Giang Nam như thế nào. Hơn nữa Giang Nam chúng ta cũng không phải khu vực cùng núi cùng sông.
- Thiên tai lần này chúng ta tuy gặp tổn thất rất lớn nhưng dù sao cũng có thu hoạch, thứ chúng ta thu hoạch được chính là lực ngưng tụ và đoàn kết trước nay chưa từng có, tinh thần vượt qua khó khăn.
- Loại tinh thần này là rất hiếm có, chỉ cần chúng ta vận dụng tốt thì rất dễ mang đến lợi ích vật chất khổng lồ, quốc gia chúng ta mở vài thập niên vì sao có được thành tựu lớn như vậy?
- Tôi cho rằng chính sách là một phương diện quan trọng, chúng ta muốn cho nhân dân giàu có thì chính sách phải xoay quanh, tạo nên cục diện mọi người cùng cố gắng.
- Bây giờ sĩ khí ở Giang Nam có thể nói là tài phú khổng lồ của chúng ta, chúng ta cần phải sử dụng nguồn tài phú này cho tốt, phải dùng thật tốt, như vậy chúng ta mới có được thành tích tốt.
Viên Thánh Sở trình độ rất cao, ít nhất thì trình độ lý luận cũng rất cao, những gì hắn vừa nói rõ ràng đã không mưu mà hợp với Trương Thanh Vân. Nói thật, Trương Thanh Vân rất hài lòng về kết quả này, hắn là một bí thư tỉnh ủy, hắn không lo lắng chuyện hợp tác, hắn chỉ sợ rằng hợp tác không có ý chí chiến đấu, không có tinh thần cầu tiến