Trương Thanh Vân ở thủ đô, đây là chuyện mà ai cũng biết, cũng vì biết nên chẳng biết phải làm sao?
Vì đây là thời khắc mẫn cảm nên cũng không ai dám đơn giản tiếp xúc với Trương Thanh Vân, dù Triệu Truyền là anh rể cũng không dám, sợ người khác nói ra nói vào.
Càng khó giải quyết chính là sau khi sự việc Giang Nam phát sinh thì sự việc đã được làm rất gọn gàng, tất cả chứng cứ cực kỳ xác thực, không có bất kỳ điều gì đáng nghi vấn, điều này làm cho đám người thẹn quá hóa giận chẳng làm gì được. Càng có ý châm chọc chính là đám giám đốc xí nghiệp nhiều lần tố cáo Trương Thanh Vân lên trung ương, nhưng lần này sự việc được khui ra, đám người này hầu hết đều có liên quan.
Tình cảnh xấu hổ này không phải chỉ xuất hiện ở vài xí nghiệp, căn bản là mọi người cùng xấu hổ, thậm chí cả Giang Nam xấu hổ. Bọn họ tố cáo rất ác độc, lời lẽ kích động, ý tức châm chọc nồng nặc, mà điều này càng làm cho hình tượng của Trương Thanh Vân tươi sáng đến mức đáng sợ.
Đây chính là tình huống mà chẳng ai có thể ngờ, Trương Thanh Vân ra tay trong tối, ủy ban kỷ luật trung ương hành động ở Giang Nam, động tác nhanh chóng, ra tay chuẩn, tất cả đều nhờ vào tin tức chuẩn xác và chứng cớ nguyên vẹn mà Trương Thanh Vân đã đưa ra.
Động tác lần này có được sự bí mật tuyệt đối như vậy cũng là nhờ ủy ban kỷ luật ra tay trước tiên ở Giang Bắc, trước tiên bắt tay vào Vạn Niên Dân ở Giang Bắc, sau đó mới bắt đầu liên hệ Vạn Niên Dân với Quách Dụng Quyền. Manh mối này cực kỳ bí mật, phương diện Giang Bắc lại phối hợp ăn ý, không thể không nói điều này có nguyên nhân ở sự đồng lòng của hai tỉnh anh em Giang Bắc và Giang Nam.
Tất nhiên dù là như thế thì lần này Trương Thanh Vân về thủ đô vẫn phải đối mặt với khảo nghiệm báo cáo công tác với các lãnh đa͙σ cao tầng, thậm chí còn có hội đàm và tự phê bình. Nhưng vấn đề những tờ đơn tố cáo Trương Thanh Vân đã được giải quyết gọn gàng, không cần trung ương ra mặt, tất cả đơn tố cáo đều là giả dối, đều cực kỳ châm chọc.
Khu hành chính cục tổ chức trung ương, đây cũng không phải tòa nhà lớn ở đường Trường An, nhưng trong các cơ quan chính phủ ở trung ương thì địa điểm này có một địa vị rất quan trọng. Cục tổ chức trung ương, đây là một bộ môn cực kỳ thần bí và hùng mạnh, có biết bao nhiêu chuyện lớn được giải quyết, thường làm cho người ta chú ý và tán thưởng, tất nhiên điều cần tán thưởng mạnh nhất chính là năng lực công tác.
Cũng vì những lời nói như vậy mà rất nhiều truyền thông phương Tây và nhân vật chính trị không hiểu rõ về cục tổ chức trung ương của Trung Quốc, bọn họ đều cho rằng cục tổ chức trung ương là một cánh tay điều chỉnh cán bộ đơn thuần của tổ chức, đây là một sai lầm lớn.
Nhưng không thể không nói, Trung Quốc có thế lực ngưng tụ cũng vì hoàn thiện thẻ chế và khống chế cục diện. Đây chính là công tác được phân công của cục tổ chức trung ương, vì vậy nếu nói theo nghĩa rộng thì những hiểu biết sai lầm cũng chẳng có gì sai.
Hôm nay trong bãi đậu xe của cục tổ chức trung ương có một chiếc Bentley hào nhoáng, chiếc xe này chẳng thấm vào đâu so với một thủ đô có rất nhiều nhà lắm tiền nhiều của cư ngụ, nhưng dù sao ngừng ở cục tổ chức trung ương cũng có chút đặc biệt. Dù sao gần đây trung ương nắm chặt vấn đề sử dụng xe công, trên tiêu chuẩn sử dụng xe, dù là các lãnh đa͙σ bộ và ủy ban trung ương cũng rất có chừng mực, vì vậy những bãi đậu xe thế này rất ít khi xuất hiện những chiếc xe như thế kia.
Nhưng hôm nay mọi người cũng không quá chú ý đến chuyện chiếc xe, ai cũng chú ý đến chủ nhân chiếc xe, hôm nay Trương Thanh Vân đến tiếp nhận nói chuyện với cục tổ chức trung ương trên chiếc Bentley kia.
Nói là Trương Thanh Vân có phong cách cao thì buổi sáng đi làm có rất nhiều nhân viên thấy chiếc Bentley tiến vào, chủ tịch tỉnh Giang Nam có khí thế quá kinh người, khi xe đến bãi đậu xe thì hắn đi ra với một bộ tây phục màu xanh, có áo nhung phủ bên ngoài. Đầu tóc hắn chải chuốt rất chỉnh tề, khăn quàng cổ giữ ấm, bộ dạng giống hệt như thần tiên, ít nhất cũng chứng tỏ sự khó lường.
Đáng lý ra với một địa phương như cục tổ chức trung ương thì mỗi ngày có rất nhiều nhân vật lui tới, một chủ tịch tỉnh căn bản không cho ra động tĩnh gì, thậm chí cũng chẳng có rung động.
Nhưng Trương Thanh Vân thì khác, những ngày nay khắp ngõ ngách đều nói về chuyện Giang Nam, đều nói đến Trương Thanh Vân, giống như hắn đã đẩy vài gia tộc mạnh mẽ ở thủ đô vào thế bị động, hơn nữa ở Giang Nam lại có một cây đao lớn được đưa lên.
Trước đó người ở thủ đô đều nghĩ rằng Trương Thanh Vân về thủ đô một đi không trở lại , rất nhiều người cho rằng tình hình hiện nay là chung kết của Trương Thanh Vân ở Giang Nam.
Nhưng hiện thực đã chứng minh Trương Thanh Vân chẳng gặp phải bất kỳ chút sự kiện không may nào, nếu nói là trùng hợp thì khắp thiên hạ sẽ chẳng có ai tin. Tất nhiên cũng vì như vậy mà Trương Thanh Vân là tiêu điểm của mọi người.
Một nhân vật được gọi là tiêu điểm, có khi chính người này nắm giữ những vấn đề mấu chốt. Hơn nữa còn có sự trợ giúp chính đáng từ bầu không khí, điều này là cho địa vị của đối tượng càng thêm thần bí.
Bây giờ Trương Thanh Vân có điểm sáng, hắn là tiêu điểm nhưng cứ ru rú ở nhà, không lò đầu ra ngoài. Cũng chỉ khi có yêu cầu nói chuyện với tổ chức thì Trương Thanh Vân mới hiện thân, còn tất cả thời điểm khác hắn đều không xuất hiện, không lộ ra bất kỳ tin tức nào.
Thậm chí ngay cả truyền thông cũng chẳng làm gì được, bọn họ muốn phỏng vấn Trương Thanh Vân nhưng không biết ở nơi nào, không thể không nói hành vi của hắn càng làm người ta chú ý.
Mùa này thủ đô rất lạnh, vì vậy hoa viên trên lầu của Chiêm Giang Huy có vẻ rất bừa bộn. Những thứ đến đây đều là hoa quý, đều được tặng nhưng có mùa vụ rõ ràng, bây giờ sắp vào đông, đứng ở cửa sổ nhìn ra ngoài, dù là giữa trưa cũng chẳng dám ra phơi nắng.
Trương Thanh Vân về thủ đô, hắn khó có được một khoảng thời gian nhàn hạn, thật ra nhàn hạ cũng vì lãnh đa͙σ trung ương có sự chuyên chú với Trương Thanh Vân. Hắn đã có thời gian nói chuyện vài giờ với tổ chức, sau đó còn phải làm báo cáo, trong cục tổ chức trung ương có sáu bộ hồ sơ cần Trương Thanh Vân tổng hợp kiểm tra và đánh giá lại.
Nhưng sau khi Trương Thanh Vân đến thì chuyện đầu tiên Chiêm Giang Huy cho hắn làm là pha trà, mùa đông uống Hồng trà có tác dụng tốt với dạ dày. Trà tốt và kỹ thuật pha trà của Trương Thanh Vân đã làm cho hương thơm bùng lên bốn phía, làm người ta say mê.
Chiêm Giang Huy cầm ly trà trong tay, bộ dạng thưởng thức trà có vẻ giống như dương dương tự đắc, bộ dạng của lão không giống như đang đại diện tổ chức nói chuyện với Trương Thanh Vân, có vẻ giống như một nông dân thanh nhàn phương Bắc, hai người ngồi bên cạnh lò sưởi nói về thế cục.
Chiêm Giang Huy cực kỳ bận rộn, hầu như chương trình luôn được sắp xếp dày đặc giống như không có cơ hội nghỉ ngơi, tất nhiên tình huống như lúc này cũng khó mà kiếm được. Trương Thanh Vân nhìn bộ dạng hưởng thụ của Chiêm Giang Huy mà không nhẫn tâm phá vỡ thế cục bình hòa trước mắt.
- Những ngày qua cậu đã ở đâu?
Chiêm Giang Huy thản nhiên nói, ánh mắt ôn hòa giống như một ông lão nhà bên.
- Đến chính phủ báo cáo công tác, nói chuyện với ủy ban kỷ luật, hôm nay lại đến đây.
Trương Thanh Vân khách khí nói, đây đều là sự thật, hắn ở thủ đô cũng không quá rảnh rỗi như người ta tưởng mà mỗi ngày đều có việc. Hơn nữa những chuyện như vậy thường là bị động, tất cả đều được sắp xếp tốt, hắn chỉ có thể chấp hành.
Ví dụ như đến ủy ban kỷ luật, hắn đi ba ngày liên tục, ngày nào cũng liên hệ nói chuyện, phần lớn nội dung đều có liên quan đến thế cục hiện tại ở Giang Nam, phần khác lại liên quan đến đơn tố cáo Trương Thanh Vân vi phạm kỷ luật, tất nhiên ủy ban kỷ luật phải có nhiều vấn đề cần liên hệ với hắn.
Ba ngày qua Trương Thanh Vân quả thật đã được thấy thái độ nghiêm túc của ủy ban kỷ luật, trước đó hắn đã chuẩn bị rất đầy đủ nhưng vẫn có những khía cạnh chưa đạt yêu cầu, vì có vài tờ đơn tố cáo mà hắn không thể nào chứng thật một cách hữu hiệu.
Khi Trương Thanh Vân đến ủy ban kỷ luật mới thấy vài tháng qua các tầng lớp ở Giang Nam đã có hơn trăm lá đơn gửi lên ủy ban kỷ luật tố cáo hắn, đối mặt với kết quả này Trương Thanh Vân cũng không khỏi lắc đầu. Nếu không phải hắn có ý chí kiên định thì chắc chắn sẽ nản chí thất vọng, hắn một lòng vì Giang Nam, có thể nói là dốc hết tâm huyết nhưng lại nhận lấy hàng loạt đơn tố cáo. Điều này không nói Giang Nam bị bệnh, thậm chí là bệnh của cả xã hội.
- Cậu xem cái này đi.
Chiêm Giang Huy cầm lấy một văn kiện đưa cho Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân đưa tay nhận lấy, đây là những sắp xếp khi tiếp xúc với tổ chức, không xem thì chẳng sao, khi xem qua thì vẻ mặt biến đổi lớn.
Sắp xếp này rất thái quá, ngoài hôm nay tiếp xúc với Chiêm Giang Huy thì vài ngày sau còn phải đến cục cán bộ học tập hai ngày, sau đó hai phó chủ nhiệm còn phải tiếp xúc với Trương Thanh Vân, sau cùng là vài ngày học tập lý luận Mark ở trường đảng, nếu cứ như thế này thì ít nhất phải bỏ phí cả tuần lễ.
Chiêm Giang Huy cau mày, lão vỗ đầu nói:
- Đao sắc chẳng đốn củi không công, sự thật chứng minh cậu công tác ở Giang Nam có nhiều vấn đề, những vấn đề này chúng tôi phải giúp cậu nhận thức rõ ràng. Chúng tôi hỗ trợ cậu giáo dục tư tưởng, thuận tiện sửa sai.
- Cậu cần phải có một thái độ chính xác.
Chiêm Giang Huy nói và quét mắt nhìn Trương Thanh Vân, giọng điệu có chút nghiêm khắc:
- Không cần quan tâm, thế giới không có cậu thì vẫn xoay chuyển, sợ rằng còn xoay tốt hơn.
- Vâng, cháu sẽ làm tư tưởng đoan chính, phục tùng sự sắp xếp của tổ chức.
Trương Thanh Vân nói ra một câu.
Vẻ mặt Chiêm Giang Huy có hơi hòa hoãn lại, lão nói:
- Cậu ở Giang Nam không làm tốt quan hệ với bí thư, đây mới là vấn đề quan trọng. Cậu có biết chuyện lần này ảnh hưởng rất ác liệt, tổ chức rất coi trọng, đồng thời cũng đưa ra yêu cầu với cậu, đó là dù cậu đúng hay sai cũng phải thừa nhận sai lầm, cũng phải làm kiểm điểm.
Trương Thanh Vân đỏ mặt, gương mặt nóng lên:
- Tôi thừa nhận sai lầm, thực tế cháu và bí thư Thang cũng không có mâu thuẫn gì khó thể điều hòa, cũng không nghiêm trọng giống như những tin đồn bên ngoài, đó chỉ là tin đồn nhảm.
- Phải không?
Chiêm Giang Huy cau mày nói, Trương Thanh Vân gật đầu rất chuyên chú:
- Chúng cháu có chút hiểu lầm, nhưng cháu tin hiểu lầm sẽ nhanh chóng được làm sáng tỏ, tình huống đoàn kết ở Giang Nam sẽ không bị ảnh hưởng, cháu có thể vỗ ngực đảm bảo.