Những vấn đề như dân chủ và nhân quyền của Trung Quốc luôn bị các nước phương Tây lên án, dù là một quốc gia hai chế độ nhưng thể chế và dân chủ ở Trung Quốc và HongKong luôn bị người ta kín đáo phê phán.
Đặc biệt là Đài Loan cũng vì nguyên nhân địa lý mà bảo đảm sự chú ý cao độ với Trung Quốc.
Đặc biệt là bây giờ, HongKong đã về với Trung Quốc được hơn mười năm, bây giờ HongKong đã thích ứng với điều kiện một quốc gia hai chế độ. Dưới tình thế như vậy thì quan hệ giữa hai bờ eo biển Đài Loan càng trở nên hòa hoãn, tiếng hô thống nhất tổ quốc ngày càng cao.
Bây giờ hợp tác giữa Trung Quốc và Đài Loan rất cao độ, trao đổi dân gian giữa hai bên cũng không còn chướng ngại. Dưới hoàn cảnh như vậy thì chướng ngại duy nhất giữa hai bên chính là thể chế chính trị, nhân quyền và dân chủ.
Vì những nguyên nhân này mà những biểu hiện của Trương Thanh Vân với truyền thông và dân chúng HongKong được chú ý cao độ. Nếu nói không khoa trương thì chương trình phỏng vấn của đài truyền hình Phượng Hoàng với Trương Thanh Vân có được tiếng hô rất cao, có truyền thông còn đánh giá Trương Thanh Vân là nhân vật có tư duy tích cực.
Trong tiết mục lần này Trương Thanh Vân đã thể hiện thái độ rất rõ ràng, thứ nhất là hắn thẳng thắn với những vấn đề tồn tại, không giấu diếm, trong đó còn có sự cấu kết giữa quan thương ở Giang Nam. Lúc này quan trường Giang Nam bị thương nghiệp hóa, hắn nói rõ tất cả, tất nhiên sẽ nhận được sự thừa nhận và khẳng định của truyền thông.
Vấn dề thứ hai chính là cải cách chính trị và cơ chế cán bộ, Trương Thanh Vân cho ra lời khẳng định. Người dẫn chương trình hỏi hắn về vấn đề này, hắn dùng câu nói thế phải làm để trả lời. Những lời nói của một vị quan viên cấp chính bộ làm cho truyền thông cảm thấy rất hưng phấn.
Vấn đề thứ ba, người dẫn chương trình hỏi Trương Thanh Vân về vấn đề HongKong thúc đẩy Giang Nam, nàng hỏi hắn xem có sang Đài Loan áp dụng biện pháp tương tự hay không.
Hơn nữa vì giải thích vấn đề này mà người chủ trì đã giải thích sự phát triển mạnh mẽ của các xí nghiệp Đài Loan, đây là lợi thế lớn khi Giang Nam sang Đài Loan khảo sát.
Đối mặt với câu hỏi này Trương Thanh Vân cũng đưa ra câu trả lời thuyết phục, hắn nói Giang Nam sẽ hoan nghênh đồng bào Đài Loan đến đầu tư, đồng thời cá nhân hắn cũng rất hy vọng có thể đến Đài Loan giới thiệu về hoàn cảnh đầu tư và chính sách ưu đãi ở Giang Nam.
Mặc khác Trương Thanh Vân còn nói, tỉnh Giang Nam sẽ thiết lập văn phòng đại diện, mục đích là muốn trao đổi hòa hợp chính trị và công thương giữa Giang Nam và Đài Loan, hai bên có tương lai và tiềm lực hợp tác rất lớn.
Ba vấn đề này làm cho Trương Thanh Vân trở thành tiêu điểm của truyền thông HongKong, mà tiêu điểm thì đại biểu cho thành công của đoàn khảo sát Giang Nam. Khi tin tức liên tục thọc sâu phát triển, Trương Thanh Vân xuất hiện dày đặc trên các trang báo và chuyên mục truyền thông, cũng có vài thành viên khối khảo sát được truyền thông quan tâm. Một tỉnh không ra gì trong nước như Giang Nam cuối cùng cũng được toàn HongKong biết rõ.
... ....
Tỉnh Giang Nam, thành phố Thành Đô, cục trưởng khối tư pháp Thành Đô Hoàng Văn Quyền đang ở vào một trạng thái cực kỳ vi diệu. Sở dĩ nói là vi diệu vì quá quỷ dị, hắn là một địa đầu xà ở Thành Đô nhưng lại phát hiện mình mất linh chỉ sau một đêm.
Đầu tiên là đám anh em ở cục thuế Thành Đô không thèm nghe lời hiệu triệu của Hoàng Văn Quyền, mà trưởng phòng văn hóa Thành Đô trước nay luôn là anh em tốt của hắn cũng chạy đến công tác ở thủ đô, đi mười ngày không quay lại. Điều này làm cho Hoàng Văn Quyền không thể nào ỷ lại vào quan hệ anh em.
Lăng Tuyết Phi đi, Hoàng Văn Quyền trơ mắt nhìn, tất cả vấn đề về nàng cũng được chứng thực rõ ràng. Bao gồm cục thuế, viện kiểm sát, phòng văn hóa đều chứng thực vụ án trốn thuế và đút lót không liên quan gì đến Lăng Tuyết Phi.
Càng ly kỳ chính là đơn vị tổ chức sự kiện đã bỏ chạy bây giờ lại xuất hiện, truyền thông đổ ập vấn đề lên đầu công ty tổ chức sự kiện, cuối cùng giám đốc công ty bị khởi tố, việc này coi như kết thúc.
Người biết chuyện chỉ có thể dùng một chữ nhanh và hai từ quỷ dị để hình dung, nếu nói về tốc độ thì chỉ sau một đêm, Hoàng Văn Quyền còn tưởng rằng mình đang nắm thế chủ động, nhưng tất cả đã biến đổi.
Muốn nói quỷ dị thì phải nhắc đến việc Lăng Tuyết Phi tìm được công ty tổ chức sự kiện, thời gian quá ngắn mà làm được như vậy, hơn nữa còn làm người ta cúi đầu nhận tội, năng lượng phải thế nào mới được như vậy?
Chính năng lượng này làm cho Hoàng Văn Quyền cảm thấy khủng hoảng, ít nhất điều này cũng chứng tỏ Hoàng Mẫn Hà không làm được, dù Chu Quốc Lập ở sau lưng Hoàng Mẫn Hà cũng không làm được.
Sự việc đã xong, địa đầu xà như Hoàng Văn Quyền bị ép đến sít sao, đây là sự kiện mà hắn cảm thấy quỷ dị nhất và khó thể tin nhất trong nhiều năm qua.
Việc này đã qua, Hoàng Văn Quyền chợt phát hiện nhiều người giữ khoảng cách với mình, mặt khác còn có nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt quỷ dị, giống như ám chỉ vận rủi của hắn đang đến.
Hoàng Văn Quyền thấy tình huống này thì đầu tiên cảm thấy buồn cười, sau đó hắn thật sự hiếu kỳ, hắn nhịn không được phải đi thăm dò, sau đó trong lòng dần dần có suy nghĩ, bắt đầu lo lắng.
Cuối cùng Hoàng Văn Quyền nhận được một cuộc điện thoại, hắn bắt đầu khủng hoảng. Người điện thoại đến là một nhân vật lớn trong tỉnh, những năm gần đây Hoàng Văn Quyền có thể phát triển mạnh là nhờ đi gần nhân vật này, nếu không sẽ chẳng đến lượt hắn kiêu ngạo ở Thành Đô.
Vị lãnh đa͙σ này tỏ thái độ không tốt, không hòa ái và khách khí như ngày thường, người này nói thẳng:
- Văn Quyền, tôi đã nhắc nhở cậu không biết bao nhiêu lần, không cần quá đường hoàng, không nên ép buộc người khác, thứ gì nên đụng vào thứ gì không.
- Trên thế giới này kẻ không được đồng tình thường chẳng hiểu về mình, tất nhiên đây cũng là loại người đau đớn nhất, cậu tự mình giải quyết cho tốt.
Hoàng Văn Quyền bị cuộc điện thoại này làm cho ngây ngẩn, hắn định mở miệng hỏi thăm nhân vật này chút tin tức, nhưng đối phương không muốn nhiều lời, chỉ dặn dò nên an phận, phải cụ thể, không nên vểnh đuôi lên.
Sau khi kết thúc cuộc điện thoại thì Hoàng Văn Quyền giống như cảm thấy mình đi đến đường cùng, khoảnh khắc này hắn biết mình trêu vào nhân vật không nên động vào, tất nhiên nhân vật đó có liên quan đến Lăng Tuyết Phi.
Điều này làm cho Hoàng Văn Quyền cảm thấy khó thể hiểu, vì trước đó hắn từng có ân oán với Lăng Tuyết Phi, lúc đó phải có người cầm tiền đi xử lý vấn đề. Bây giờ Hoàng Văn Quyền không nể mặt, Lăng Tuyết Phi lại có vấn đề, tất nhiên sẽ chẳng đợi đến bây giờ mới ra tay.
Trước kia Lăng Tuyết Phi đi HongKong phát triển, nàng không về đại lục, Lăng Tuyết Phi kết giao được nhân vật lợi hại nào? Tài phiệt HongKong? Cậu ấm? Hay ông chủ giàu có?
Hoàng Văn Quyền từ chối tất cả khả năng này, những lực lượng kia không đáng được nhắc đến ở Giang Nam, chỉ có vài thế lực hô phong hoán vũ ở Giang Nam mới không thèm quan tâm đến Hoàng Văn Quyền.
Ý nghĩ này làm cho Hoàng Văn Quyền khó thể tưởng tượng được, vì hắn biết mình và những thế lực kia không phải là nước cùng bầu ở Giang Nam, nhưng bọn họ vì sao phải vì một Lăng Tuyết Phi mà ra tay?
Nhưng sự thật vẫn là sự thật, dù Hoàng Văn Quyền có nghĩ thế nào thì cũng hiểu mình vấp phải cửa sắt. Theo hắn biết thì sau lưng Lăng Tuyết Phi ngoài Chu Quốc Lập vẫn còn một nhân vật khủng bố, người này chính là phó phòng thường vụ phòng tổ chức Lý Vũ Hiệp.
Cấp bậc của Lý Vũ Hiệp thấp hơn Chu Quốc Lập nhưng là người danh tiếng vô lượng ở Giang Nam, nói đến thủ đoạn thì Lý Vũ Hiệp là người âm tàn. Lão ra mặt đã đánh tan hệ thống anh em bạn bè của Hoàng Văn Quyền.
Ngoài những thứ đó ra thì Hoàng Văn Quyền phán đoán chuyện này còn có một nhân vật khác, vì ép cho một công ty xuất hiện phải cần năng lượng gì? Càng thần kỳ chính là công ty này gánh đủ tất cả trách nhiệm, như vậy cần bao nhiêu thần thông?
Thần thông này dù là Lý Vũ Hiệp như mặt trời giữa trưa cũng không làm được, vì trước nay lão luôn trà trộn trong phòng tổ chức, không thể biết rõ chuyện văn hóa. Hơn nữa loại chuyện quỷ dị thế này cần phải có sắc thái giang hồ, chẳng khác nào ép người ta chịu trách nhiệm, đây không phải là thủ đoạn của Lý Vũ Hiệp.
Một Lăng Tuyết Phi mà làm cho nhiều người ra mặt như vậy, hơn nữa còn làm cho sự việc trở nên sạch sẽ, dù kẻ thích chuyện vụn vặt cũng không tìm ra chỗ trống. Hoàng Văn Quyền không thể tưởng tượng được Lăng Tuyết Phi có ô dù thế nào.
Chuyện này được xử lý gọn gàng, Hoàng Văn Quyền không biết gì, cuối cùng sau khi hắn biết hai nhà hắc bạch không có biện pháp thì cũng bó tay. Thật ra đối phương chỉ cần liên hệ với Hoàng Văn Quyền, tất nhiên hắn sẽ không thể không biết nặng nhẹ, nhất định sẽ cúi đầu, việc này có thể bỏ qua.
Nhưng người ta không làm như vậy, đây là vì cái gì? Đáp án rất sinh động, đó chính là sự việc còn chưa xong, người khác làm rắc rối chẳng qua chỉ muốn cho Lăng Tuyết Phi ra đi sạch sẽ, mục tiêu tiếp theo sẽ là Hoàng Văn Quyền.
Nếu dựa theo cách nói giang hồ thì đây rõ ràng là muốn giết chết đối phương, trước tiên cần làm cho mình vững vàng, không có lỗ thủng, đối phương làm cho phức tạp chẳng qua chỉ vì muốn đứng vững.
Hoàng Văn Quyền lăn lộn ở Thành Đô hơn hai mươi năm, bây giờ lại bị hai nhà hắc bạch ăn sạch, trước nay đây là lần đầu tiên hắn sợ hãi như vậy, càng nghĩ càng sợ, càng cảm thấy sự tra tấn