Biệt thự vườn cam, những lo lắng về sự cố ở Vũ Lăng đã tan biến, tâm tình của Trương Thanh Vân dần trở nên thoải mái nói không nên lời.
Cảnh Sương dựa vào trong lòng hắn, nàng mặc một bộ áo ngủ tơ lạu dài màu trắng, tóc dài xỏa xuống bờ vai, vẻ mặt lười biếng và có thêm sức quyến rũ nói không nên lời. Trương Thanh Vân ôm nàng, hắn đặt tay lên bụng nàng, hắn có thể cảm nhận bụng của nàng đang dần lớn ra, bên trong có một sinh mệnh nhỏ.
Cảnh Sương cực kỳ coi trọng quá trình mang thai lần này, nàng hoàn toàn buông bỏ tất cả công tác, chỉ ở nhà dưỡng thai, đồng thời còn cho mời bảo mẫu đặc biệt và nhân viên chăm sóc. Mục tiêu của nàng tất nhiên là mẹ tròn con vuông.
Khoảng thời gian này vì nguyên nhân công tác nên Trương Thanh Vân thiếu đến với Cảnh Sương, hôm nay tâm tình hắn buông lỏng mới bắt được cơ hội đến với nàng. Hai vợ chồng lại nỉ non tâm sự, tất nhiên đây cũng là một niềm vui thú nhân gian.
Trong lòng Trương Thanh Vân có cảm tình đặc thù với Cảnh Sương, xét ở phương diện khác thì tất cả người phụ nữ khác không thể thay thế được nàng, đặc biệt là từ khi bước vào tuổi trung niên, Trương Thanh Vân càng quan tâm đến vấn đề này.
Khi Trương Thanh Vân còn là một con kiến trong quan trường thì Cảnh Sương đã tồn tại trong thế giới của hắn, nếu nói nàng là người tình đầu tiên của hắn cũng không đủ. Trương Thanh Vân và Cảnh Sương cùng đến với nhau, cùng vượt qua khoảng thời gian khốn khổ và nguy hiểm nhất.
Nếu xét theo một phương diện nào đó thì trong lòng Trương Thanh Vân luôn coi Cảnh Sương là vợ, tuy bây gời nàng đã là tỷ phú, nhưng vẫn không có bất kỳ mối liên quan nào. Trong lòng Trương Thanh Vân vẫn rất trân trọng những năm tháng hai người cùng nhau ở Ung Bình.
Cảnh Sương thì càng có thêm chú ý ỷ lại vào Trương Thanh Vân, giống như khi hai người cùng ở chung thì nàng bùng ra một tình cảm từ tận khung xương.
Cảnh Sương nằm trong ngực chồng được một lúc, nàng lại sợ Trương Thanh Vân công tác bận rộn, thân thể mỏi mệt nên bước ra đảm nhận nhiệm vụ thợ đấm bóp.
Trương Thanh Vân nằm trên ghế sa lông, Cảnh Sương ngồi trên lưng hắn, hắn có thể cảm nhận được một cảm giác rất thoải mái.
Năm tháng trôi qua cũng không để lại dấu vết trí mạng trên người Cảnh Sương, nàng vẫn xinh đẹp kinh người, làn da vẫn đàn hồi không kém gì thời thiếu nữ. Nếu so sánh với thời điểm thiếu nữ thì Cảnh Sương lại bùng ra hương vị trưởng thành làm người khác say mê, mỗi lần Trương Thanh Vân ở cùng nàng, hắn khó thể ngăn cản được sự hấp dẫn của nàng.
... ....
Quán bowling khách sạn Vienna, bên trong phương tiện khá xa hoa, người chơi bóng ở đây thường là kẻ phú quý. Bên trong sân bowling còn có một khu ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, đây là nơi khách sạn Vienna dùng để tiếp đãi các nhân vật quan trọng, các lãnh đa͙σ cao cấp.
Trương Thanh Vân không am hiểu bowling, trước nay hắn tập thể dục thường chỉ là chạy bộ và đánh Thái Cực Quyền. Chạy bộ là một hoạt động kiên trì nhiều năm của Trương Thanh Vân, mà Thái Cực Quyền chính là thứ mà Triệu Giai Ngọc đề nghị hắn học tập vào sau này. Bây giờ Trương Thanh Vân mỗi sáng đều chạy chậm hơn hai mươi phút, sau đó đánh Thái Cực Quyền.
Tuy Trương Thanh Vân không thích bowling nhưng Thang Vận Quốc lại muốn hắn cùng chơi, hắn cũng khó chối từ. Trương Thanh Vân đến quán bowling thì Thang Vận Quốc đã sớm mặc một bộ trang phục thể ȶᏂασ đứng chờ, lão nhìn Trương Thanh Vân vẫn còn đeo giày tây mà lắc đầu nói:
- Chủ tịch Thanh Vân, cậu ăn mặc như vậy có phải quá nghiêm túc rồi không? ŧıểυ Phàm, cậu đưa chủ tịch đi thay quần áo, hôm nay chúng ta buông lỏng một chút.
Bên trong quán bowling có phòng thay quần áo, Trương Thanh Vân đổi một bộ quần áo mới tinh, cơ thể và khí chất biến đổi khá mạnh. Bình thường hắn mặc tây trang thì nhìn qua sẽ thấy lớn hơn tuổi thật, có vẻ rất trưởng thành.
Nhưng sau khi đổi quần áo thể ȶᏂασ, đầu đội mũ, nếu nói hắn còn đang hơn hai mươi tuổi thì người ta cũng sẽ tin. Nếu so sánh với một Thang Vận Quốc tóc trắng đầu hói, hai người cùng chơi bóng, nếu là ở nơi công cộng thì người ta sẽ tưởng rằng đây là hai cha con.
Trình độ chơi bowling của Thang Vận Quốc là khá tốt, cách thức cũng giống như tâm tình, trầm ổn lão luyện và rất thận trọng. Trương Thanh Vân tuy ít khi chơi bowling nhưng vẫn nắm rõ tất cả động tác, mặt khác hắn cũng chuyên chú nên không quá mức lạc hậu.
- Có chút mệt mỏi, chúng ta ngồi một chút.
Thang Vận Quốc chỉ sang phía bên cạnh, bên kia đã sớm có một bàn trà và điểm tâm, trà Ô Long loại tốt, một cô gái mặc sườn xám truyền thống châm trà cho Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân khua tay với cô gái rồi nói:
- Cô gái, cô cứ đi nghỉ đi, người yêu trà thường thích tự pha trà.
Cô gái đỏ mặt, hai má như hai trái táo, rất xinh đẹp đáng yêu. Nàng kính cẩn khôi phục lại bộ trà cụ như lúc đầu, sau đó cúi đầu với hai người rồi chậm rãi lui xuống... ....
- Chủ tịch Thanh Vân, đồng chí Chu Quốc Lập biểu hiện rất tốt, trước kia chúng ta không hiểu rõ anh ấy, thông qua sự kiện Vũ Lăng lần này, có thể thấy anh ấy có kinh nghiệm phong phú trong công tác xử lý sự kiện khẩn cấp. Những đồng chí như vậy chúng ta cần phải đẩy mạnh sử dụng.
Thang Vận Quốc vẫn uống nước lọc, nhưng lời nói lúc này lại rất có độ nặng.
Sau khi sự kiện Vũ Lăng qua đi thì công tác xử lý hậu quả cũng đã hoàn thành, tất nhiên chỉ có các lãnh đa͙σ cấp cao thoải hiệp mới biết. Hôm nay Thang Vận Quốc gặp mặt Trương Thanh Vân tất nhiên không phải chỉ đơn giản là chơi bowling, có lẽ còn vài việc mà hai người cần có chung nhận thức.
Nếu nói đến sự kiện Vũ Lăng lần này thì người thắng là Trương Thanh Vân, hắn không những thông qua sự kiện lần này để tạo nên uy tín cá nhân, đồng thời còn quét rác trên mặt Trần Hiểu, Liêu Khải Hoa, Miêu Cường. Đặc biệt là Liêu Khải Hoa, hắn là bí thư tư pháp nên phải gánh tránh nhiệm trong sự kiện Vũ Lăng.
Chỉ cần Trương Thanh Vân tình nguyện thì có thể bài trừ Liêu Khải Hoa ra khỏi danh sách thường ủy, mà Trần Hiểu cũng vì sự kiện Liêu Khải Hoa mà bị ngăn trở, sau này khó thể tạo nên uy hiếp với Trương Thanh Vân.
Trong khối chính quyền thì Cao Khiêm đã hoàn toàn an phận, sau khi Trương Thanh Vân giải quyết sự cố ở Vũ Lăng thì nói rõ cho tất cả các thế lực biết, tất cả hành động mờ ám của bọn họ đều nằm trong tay Trương Thanh Vân.
Nhưng Trương Thanh Vân cũng không cần làm quá, thực thế chính là nắm bắt đúng mức, có một số việc không làm thì tốt hơn, có vài lời không nói còn hay hơn nói. Sự việc thường có được có mất, nếu không tự mình trải qua thì chắc chắn khó thể nhận thức được.
Trương Thanh Vân đối mặt với vấn đề của Trương Thanh Vân thì cười cười nói:
- Bí thư có mắt nhìn người, có thể nghiên cứu tăng thêm trọng trách cho đồng chí Chu Quốc Lập. Căn cứ theo quy tắc xem xét trách nhiệm, có công phải thưởng, có sai phải phạt, lần này sự cố Vũ Lăng có liên quan đến một nhóm người, đồng thời cũng bại lộ một nhóm người có vấn đề.
- Trên mặt công tác tỉnh, khối tư pháp chúng ta có vấn đề hay không? Vì suy xét đến vấn đề ảnh hưởng tiêu cực không lớn nên bí thư tư pháp Liêu cũng không có quá nhiều trách nhiệm, hơn nữa chúng ta còn phải giữ tính ổn định, suy xét bỏ nặng lấy nhẹ. Nhưng lần này cục công an phản ứng quá chậm chạp, có phải là... ....
- Tả Phụng Sơn làm cho người ta thất vọng, công tác của anh ấy có sai lầm không thể tha thứ, như vậy nhất định phải điều chỉnh. Tôi thấy chức cục trưởng cục công an nên cho Quốc Lập kiêm nhiệm, anh ấy trước đó vốn là cục trưởng cục công an, trước mắt chúng ta đang thiếu những cán bộ có uy vọng làm lãnh đa͙σ, anh ấy kiêm nhiệm cục trưởng cục công an cũng làm người ta yên tâm.
Thang Vận Quốc không đợi Trương Thanh Vân kịp nói hết lời mà chen vào.
Thang Vận Quốc vừa nói như vậy thì hai người hầu như đã đạt thành nhận thức, Thang Vận Quốc nói:
- Căn cứ vào kết quả của tổ điều ta trung ương, sự cố ở Vũ Lăng không có vẻ quá lớn, nếu đã định tính như vậy thì chúng ta có nên áp dụng chế độ xem xét trách nhiệm hay không, nếu nhân sự thay đổi quá nhiều cũng dao động nhân tâm.
- Tôi hoàn toàn đồng ý với cái nhìn của bí thư, tôi nghe nói trường đản trung ương sắp mở lớp tu nghiệp cho cán bộ cấp tỉnh, chúng ta không điều chỉnh cán bộ nhưng vẫn phải suy xét những cách sắp xếp hiệu quả.
Trương Thanh Vân đề nghị nói, Thang Vận Quốc muốn bảo vệ ban ngành Vũ Lăng, Trương Thanh Vân lại muốn xử lý tốt sự kiện Vũ Đức.
Dù Lệ Cương có vấn đề hay không thì sự kiện sòng bạc ngầm ở Vũ Đức cũng đã bùng phát, nếu tiếp tục để hắn làm bí thư thị ủy cũng không còn phù hợp. Vì vậy Trương Thanh Vân quyết định mạ vàng cho Lệ Cương tiến vào trường đảng trung ương, rời khỏi mảnh đất thị phi Vũ Đức.
Trương Thanh Vân làm vậy chẳng khác nào làm suy yếu thực lực của mình, nhưng hắn lại nói:
- Bí thư, tôi chuẩn bị triệu tập hội nghị thường ủy toàn thể khối chính quyền, lần này sự kiện ở Vũ Đức và vũ lăng đã nói rõ khối chính quyền còn nhiều vấn đề. Sự việc đã qua nhưng chúng tôi cần phải rút ra bài học kinh nghiệm. Tôi có hai ý nghĩ, một là đẩy mạnh học tập, để mọi người đề cao cảnh giác, đặt hết tất cả tâm tư lên công tác. Ý nghĩ khác chính là điều chỉnh một vài nhân sự khối chính quyền, căn cứ theo nguyên tắc sử dụng cán bộ có năng lực.
Thang Vận Quốc cau mà, lão nâng ly nước lên uống một ngụm, yêu cầu này của Trương Thanh Vân làm lão không thể không suy xét. Đây là quyền yêu cầu tự chủ của Trương Thanh Vân ở khối chính quyền, Trương Thanh Vân đưa đi một Lệ Cương thì lập tức há rộng miệng, Thang Vận Quốc cảm thấy khó thể tiếp thu.
- Bí thư, chúng ta lại tiếp tục một ván, hôm nay tôi bị anh kéo đến chơi bowling bất đắc dĩ, anh trình độ cao, tôi chỉ mới là kẻ học chơi, nhưng tôi chơi chuyên chú, tôi tin có thể vượt qua tiết tấu của anh.
Trương Thanh Vân nói, Thang Vận Quốc có chút do dự, vì vậy Trương Thanh Vân cũng không ép, hắn để cho đối phương có thời gai suy xét kỹ càng.
- À...Được, được, đánh một ván.
Thang Vận Quốc chợt kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Trương Thanh Vân có thêm chút hương vị khác thường.
Thang Vận Quốc không ngờ Trương Thanh Vân lại đề xuất chấm dứt cuộc nói chuyện, trong lòng lão nghĩ rằng Trương Thanh Vân sẽ quan tâm đến lần thỏa hiệp này hơn mình. Nhưng thông qua sự kiện này thì Thang Vận Quốc thấy điều đó hoàn toàn không đúng.
Trương Thanh Vân đề xuất tiếp tục chơi bowling, ngôn từ rất tùy ý, nhưng Thang Vận Quốc có thể nghe thấy bên trong lời nói của đối phương là sự tự tin. Hắn nắm chắc mình sẽ đáp ứng yêu cầu sao?
Thang Vận Quốc cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng lão vẫn cẩn thận đứng lên chơi bowling, trong lòng thầm cân nhắc những lá bài tẩy còn lại của Trương Thanh Vân