Editor: L’espoir
*
Nửa khuôn mặt của hắn ẩn trong bóng tối, chỉ có đôi mắt âm u lúc này trừng lớn, đôi môi mỏng nhợt nhạt mím chặt. Hắn để trần nửa thân trên, những cơ bắp cuồn cuộn được ánh đèn giám sát chiếu rọi một màu lạnh lẽo, từng đường nét cơ bắp đều toát lên vẻ nguy hiểm.
Hai chân người đàn ông dang rộng, quần áo bao bọc đôi chân thon dài và mạnh mẽ, nhưng khóa quần lại kéo ra, để lộ bộ phận sinh dục với hình dáng đáng sợ.
Bàn tay với những đường gân xanh nổi lên nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng, hắn nhìn chằm chằm vào Phạm Vân Chi đang thay quần áo, hai má nghiến chặt, như muốn cắn đứt cổ họng cô.
Tấm lưng trắng nõn nà hơi cong xuống, trong ánh sáng lạnh lẽo của phòng tắm lộ ra ánh sáng như ngọc, hai xương bả vai nhô lên giữa những lần hít thở, như đôi cánh bướm đang rung động.
Phạm Vân Chi hình như đang mặc qυầи ɭóŧ.
Người đàn ông hơi nghiêng đầu.
Phần dưới cơ thể theo nhịp điệu của ngón tay mang đến kɧoáı ©ảʍ tột độ, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ.
Dịch tuyến tiền liệt làm cho ngón tay trở nên trơn trượt, hắn nắm lấy chỗ nhầy nhụa đó, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của cô, dường như cũng có thể nắm con bướm đang bay lượn này trong tay.
Hắn sắp đạt cực khoái.
Vòng ba tròn trịa hướng thẳng vào camera, hắn có thể nhìn rõ từng đường nét xương của Phạm Vân Chi, cũng có thể nhìn rõ vùng kín nhỏ nhắn, mềm mại ẩn giữa hai chân…
Mắt hắn đột nhiên co lại, một tay hung hăng vuốt ve, một tay đặt lên máy tính, các khớp ngón tay cứng đờ cọ xát qua màn hình máy tính trên vùng đất đó.
Đệt.
Phạm Vân Chi trần truồng nửa thân trên quay lại, hình như là chuẩn bị lấy áo ngực.
Cô không hề hay biết mình bị theo dõi, bộ ngực tròn trịa cứ thế xuất hiện trong màn hình giám sát một cách không phòng bị.
Một số hạt điểm ảnh trên camera giám sát khiến hình ảnh hơi méo mó, nhưng cảm giác gợi tình lại không hề giảm đi mà còn tăng lên.
Xuống dưới ngực, là đường cong eo thon thả, đặc biệt thích hợp để hắn bóp và chơi tàn bạo…
Người đàn ông đột nhiên cong người, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn còn hơi nóng rơi hết xuống sàn nhà, nhưng hắn không hề để ý, ánh mắt vẫn đê tiện vẽ lên bóng dáng của cô.
“Đừng để tôi đợi quá lâu.”
“Lady…”
“Em đang do dự điều gì?”
Cô giơ cao chiếc rìu thấm đẫm máu tươi, cán gỗ thô ráp ma sát với lòng bàn tay, mang đến cảm giác ngứa ngáy.
Trong hơi thở toàn là mùi máu tanh ngọt ngào, vết máu thối rữa trên chiếc váy đồng phục màu sẫm tạo thành những bông hoa mai đỏ thắm.