BLOOD (Cưỡng Chế H)

Chương 2

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

“Chúng tôi nghi ngờ cô có hiềm nghi gây án, bởi vì cô có động cơ.”

Phạm Vân Chi còn nhớ ánh mắt sắc bén của viên cảnh sát lúc đó.

Cô gái châu Á xinh đẹp này bất an véo cánh tay mình, đối diện với giọng hỏi sắc bén của quý cảnh sát, chỉ biết lặp lại một cách máy móc “Tôi không có”.

Vẫn là Hossen, bạn cùng lớp của cô ngày thường lên tiếng giúp cô giải vây.

Ấn tượng là một chàng trai lười biếng, cà lơ phất phơ dường như luôn không đứng thẳng, nhưng lại âm thầm bảo vệ Phạm Vân Chi trước mặt: “Sir, hay là chúng ta đừng làm khó cô bé nữa, bình thường ngay cả giết cá cô ấy còn không dám, cô ấy có thể giết người sao?”

Phạm Vân Chi nắm chặt cán ô, cô nhắm mắt lại.

Mọi thứ đều kỳ lạ như vậy.

Giác quan thứ sáu của cô luôn rất chuẩn, và theo những tin tức cô nắm được hiện tại, rất nhiều manh mối đều ám chỉ rằng, hung thủ dường như đang báo thù cho cô.

Bất kể thế nào, bây giờ cô xem như bị vạ lây rồi.

Trời đã dần tối, đi qua ngã tư đường đang thi công, đi qua con đường nhỏ rợp bóng cây, dần dần người ở trở nên thưa thớt, đi thêm khoảng 500 mét nữa, là có thể đến nhà cô.

“Cạch, cạch, cạch…”

Bước chân của Phạm Vân Chi đột ngột dừng lại, đốt ngón tay nắm chặt váy đồng phục trắng bệch.

Cô chậm rãi nhìn về phía sâu trong con đường nhỏ rợp bóng cây, cổ như một cỗ máy lạc hậu bị gỉ sét, phát ra tiếng kêu nhỏ rõ ràng dưới lớp da thịt, trong cơn mưa lất phất, Phạm Vân Chi nhìn thấy một bóng người cao lớn mơ hồ, mặc áo mưa đen kịt, vùi mình trong bóng tối ngột ngạt, giơ một chiếc rìu nhỏ, lên lên xuống xuống dường như đang chặt thứ gì đó.

Chạy trốn, hay đi tới?

Hai lựa chọn này đều quá nguy hiểm, không chừng trong lúc hành động sẽ bị hắn phát hiện.

Có lẽ, chụp lại bằng chứng, có thể để lợi ích đạt được tối đa.

Phạm Vân Chi lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, thận trọng tắt tiếng điện thoại trước, mở máy ảnh, tắt đèn flash trước, trốn sau một cái cây chuẩn bị chụp ảnh.

“——”

Ánh sáng trắng chói mắt xé toạc màn mưa đen này, chiếu thẳng vào sâu trong con đường nhỏ rợp bóng cây, gió và ánh sáng mang theo mùi máu tanh lẩn khuất trong đêm mưa đến cho Phạm Vân Chi, cũng trả lại cho cô nỗi sợ hãi tột độ.

Cô không thể tin được trừng mắt nhìn điện thoại, không ngờ cục gạch vỡ này lại còn tự động bật đèn flash lên.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc