" Cô biết các em đang trong độ tuổi mới tập yêu nhưng phải biết rằng yêu sớm rất ảnh hưởng tới việc học... "
" Thưa cô, bọn em sẽ không ảnh hưởng tới việc họ, ngược lại em sẽ kèm Lục Vũ Minh từ điểm số bét lớp lên sánh ngang em. "
Lục Vũ Minh như chết điếng: Gì chứ!? Cậu có nghe nhầm không!? Nữ chính sẽ dạy kèm cậu học!!?
Giáo viên nghe vậy hoài nghi nhìn hai người
" Nếu không đạt điểm thì sao? "
Ánh mắt Kình Ngọc kiên định nói
" Thì cô hãy hạ hạnh kiểm em hoặc thế nào cũng được. "
Cậu bên cạnh nghe vậy rùng mình, tính nói thầm " Không được đâu... "
" Được, tạm thời cô tin em. Dù gì em cũng là một học sinh có thành tích tốt nếu bị kéo thấp điểm thì chỉ có thể là do bạn trai của em rồi. "
Giáo viên vừa nói vừa nhìn Lục Vũ Minh một cái, cậu rón rén sau lưng Kình Ngọc tỏ ra mình vô tội
" Còn 3 em nữ sinh kia nữa, theo cô. "
Ba người tưởng chừng đã vô hình lại bị réo tên, nữ chị đại liền chạy ra túm lấy tay Lục Vũ Minh xin xỏ
" Minh Minh, em không nói giúp chị à? Chúng ta đã từng thân thiết đến vậy... "
" Thân hồi nào má... "
" Buông cậu ấy ra.
Cậu còn chưa kịp né tránh thì Kình Ngọc đã cầm nốt tay còn lại của cậu
Tình cảnh là mỗi người giữ một bên chỉ thiếu chưa giằng xé cậu làm 2
Giáo viên bắt gặp ánh mắt cầu cứu của Lục Vũ Minh, đành ho nhẹ một tiếng
" Khụ, nếu các chị không đi theo tôi thì phải chịu phạt nặng hơn hoặc gọi phụ huynh đến. "
" Em đi! "
Nữ chị đại buông tay Lục Vũ Minh ra, tiện thể liếc xéo Kình Ngọc một cái rồi mới theo giáo viên
Cậu cũng đưa cô rời khỏi đó
" Vậy là bọn họ mới tát cậu? Không có chuyện gì khác chứ? "
Kình Ngọc trầm mặc nhìn cậu một cái rồi nói
" Họ nói cậu chỉ là hứng thú nhất thời, sẽ nhanh vứt bỏ tôi thôi. "
" Thì cũng... " đúng
Lục Vũ Minh súyt nữa thì nói ra mất, may mà phanh lại kịp
Cậu thấy đúng là vì nghĩ mình cũng đâu phải nam chính trong cuộc đời của Kình Ngọc đâu, đang là vai phụ nhằm mở đường cho sự trưởng thành của cô nên điều đó không sớm thì muộn.
" Không bao giờ...Tớ sẽ không bao giờ vứt bỏ cậu. "
Lục Vũ Minh quyết tâm dối lòng một lần, nói dối như mấy thằng trap boy tồi tệ.
" Thật hả? "
Cô có vẻ vẫn chưa tin, cậu ngó nghiêng xung quanh không có ai liền hôn chụt lên trán đối phương một cái, mặt hơi đỏ nói một câu đầy chân thành
" Thật, tớ thích cậu còn không hết! "
Trong lòng Kình Ngọc bỗng xuất hiện tầng ấm áp, cảm nhận trái tim mình rung rinh chưa từng có
Cái này người ta gọi là rung động sao?
" Làm lại lần "
" Hả? "
" Tôi bảo làm lại lần nữa. "
Lục Vũ Minh lúc này mới hiểu ra Kình Ngọc bảo mình hôn lại một lần nữa
Cậu nhẹ nhàng tiến tới hôn lên trán cô thêm lần nữa, nếu cậu nhớ không nhầm thì trên mạng nói ý nghĩa của nụ hôn này là 'tôi sẽ bảo vệ em' thì phải
" Vậy đã được chưa? "
Lần thứ 2 cậu đã cố tình hôn lâu hơn một chút, cụ thể là 2 giây.
"..."
Mặc dù đã được hôn lại theo đúng yêu cầu nhưng chẳng hiểu sao Kình Ngọc vẫn cảm thấy thiếu thiếu, hắn muốn nhiều hơn nữa không chỉ dừng lại ở trán...
" Được rồi, ngày mai tôi sẽ dạy kèm cho cậu ở thư viện, nhớ tới đó. "
Trong lòng Lục Vũ Minh thầm khóc thét không thành tiếng
Gì gì cơ! Mai là ngày nghỉ đó!
Thật đấy à!? Tôi không muốn học lại kiến thức trung học đâu huhu...
[ Ai bảo cậu tự ý thay đổi kịch bản cơ, vừa lắm. ]
Hệ thống sau khi biến mất đã thình lình quay trở lại
' Hệ thống ngươi đi đâu vậy? Không sao chứ? '
[ Nhờ phước của cậu chứ ai, ban đầu nữ chính sẽ bị bắt nạt đến tự ti ở cảnh này nhưng vì kịch bản thay đổi nên tôi không thể kiểm soát được mọi thứ diễn ra vì vậy mới phải biến mất một thời gian. ]
' Vậy mỗi lần kịch bản thay đổi ngươi đều biến mất? '
[ Đúng, một khi không thể kiểm soát thì tôi cũng thể hỗ trợ cậu được, tệ nhất có thể là kết cục của cậu sẽ bị thay đổi, tốt hay xấu thì tôi chẳng biết ]
' Sao chuyện quan trọng vậy giờ mới nói! '
[ Tôi cũng định nói ấy đấy thôi! Mà không sao, chỉ cần cậu làm đúng bổn phận nam phụ bạc tình của mình là xong nghĩa vụ, nếu không tôi sẽ không chịu trách nhiệm. ]