Lén lút chuẩn bị xong xuôi, gia đình đưa Lục Vũ Minh chuyển đi ngay trong đêm
Lúc Kình Ngọc biết chuyện cũng đã quá muộn, hắn siết chặt tờ giấy lời nhắn cậu để lại trên tay như muốn xé làm đôi
' Đầu tiên thì xin lỗi vì đã rời đi không nói lời nào bởi vì tớ là kẻ hèn không dám đối diện trực tiếp để nói với cậu. Thật ra tớ là Omega chứ không phải là Alpha...Chắc cậu đang thất vọng và sốc lắm, tớ cũng sợ phải tưởng tượng ra. Nhưng cậu yên tâm tớ đã rời đi rồi nên hãy tìm một Alpha đen lại hạnh phúc cho cậu nhé _Lục Vũ Minh '
Đáng ra hắn nên nhận ra ngay từ đầu rằng cậu đang giấu mình điều gì đó...Vậy mà mất cảnh giác để người vụt đi mất
Nếu sớm biết là Omega thì hắn đã đè cậu ra cắn nát tuyến thể để đánh dấu luôn rồi
" Đã hứa là cùng nhau kết hôn mà..."
Đồ lừa đảo, cậu dám quên đi lời hứa đó?
Thật không thể tha thứ.
Không khí xung quanh Kình Ngọc tỏa ra một tầng lạnh lẽo bao trùm
Hắn thề nhất định phải bắt được cậu.
**
Ngày đầu Lục Vũ Minh chuyển đi không kiềm được mà khóc, cậu nhốt mình trong phòng không muốn ăn uống gì hết
Đến hôm sau thì cũng đã đỡ hơn nhưng vẫn thấy nhớ Kình Ngọc
Chắc giờ hắn hận cậu lắm...
Cũng vì một Omega như cậu làm sao đem lại được hạnh phúc cho người ta chú?
Haizz...
Cậu quyết không để tâm nữa, giờ nên quan tâm bản thân thì hơn.
3 năm sau
Trong một quán ăn ồn ào
Lục Vũ Minh đang mắc kẹt trong buổi tiệc liên hoan cùng các anh chị em bạn bè cùng ngành
Mặc dù cậu không thích mấy nơi náo nhiệt nhưng bị đàn anh kéo vào thì không biết cách nào từ chối
" Đàn em Lục uống nhiều vào nhé, vẫn còn nhiều lắm.
Đàn anh nhiệt tình rót thêm rượu vào cho cậu trong khi chén cậu vừa mới vơi đi được chút ít
" À...vâng. "
Lục Vũ Minh mỉm cười gượng, không để ý ánh mắt đàn anh nhìn mình ẩn giấu ý tứ khác
Chờ tới lúc tiệc gần tàn, cậu xin phép ra về trước
Mới đi được một đoạn đường, cảm thấy trong đầu choáng váng, có lẽ là do đây là lần đầu tiên cậu uống nhiều rượu đến thế
Đột nhiên một bóng người xuất hiện từ đằng sau chạm nhẹ vào vai làm cậu giật mình quay người lại
Đó là đàn anh khi nãy...
" Đàn em Lục không sao chứ? Để anh đưa em về nha. "
Cậu hơi nhíu mày nghi hoặc
Anh ta với cậu cũng đâu thân đến mức đấy?
" ...Không sao, em tự về được. "
Vừa dứt lời từ chốt, một mùi tin tức tố của Alpha từ trên người anh ta tỏa ra áp chế cậu
Lục Vũ Minh bắt đầu đứng không vững, tay chân run rẩy, đầu óc dần không được bình tĩnh nữa
" Anh...sao lại làm vậy!? "
'Quả nhiên em là Omega nhỉ? Rất hợp gu anh đây. "
Tên đàn anh nhẹ nâng cằm cậu lên, khuôn mặt cậu giờ đỏ bừng vì tin tức tổ làm choáng ngợp
' Tên khốn...
Lục Vũ Minh thấp giọng chửi nhưng đối với tên đàn anh chẳng chút si nhê gì, ngược lại càng thêm hưng phấn
" Để anh đây chăm sóc cho em nha_"
Tên đàn anh ngàng càng tiến tới gần, cậu co chân chuẩn bị đá cho anh ta một cú thì...
_Rầm
Đằng sau tên đàn anh xuất hiện thêm bóng người, người đó tóm lấy đầu anh ta rồi đập vào bức tường bên cạnh, lực va chạm mạnh lên anh ta liền bất tỉnh nhân sự
Cậu mở to mắt kinh ngạc
Còn nhanh hơn cả gió nữa...Sẽ không chết người đấy chứ?
Nhưng người kia là đang có ý giúp cậu đấy à?
Vì trong bóng tối nên cậu loáng thoáng nhìn thân hình người kia rất cao dáo, đeo khẩu trang nửa mặt chỉ lộ ra đôi mắt cong dài xinh đẹp
" Cảm ơ_A! "
Lục Vũ Minh còn chưa kịp nói cảm ơn thì bị người nọ xoay người áp vào tường, giữ hai tay cậu ra đằng sau
"" Ủa ủa???
Trong lúc cậu còn chưa hiểu chuyện gì, thì người kia cất giọng
" Tôi giúp cậu thì phải có gì báo đáp chứ nhỉ?
Vì qua lớp khẩu trang nên cậu thấy giọng vừa quen vừa lạ nhưng trong tình huống này không thể nghĩ ra được
" T-Tôi có rất nhiều tiền...Cậu muốn bao nhiêu? '
Người nọ nghe vậy cười lạnh một tiếng
" ha...ngại quá, tôi đây cũng chẳng thiếu tiền. Chi bằng cậu lấy thân ra báo đáp đi.'
Nghe vậy Lục Vũ Minh xanh tái mặt, từ đằng sau cảm nhận được thứ đó đang áp sát mình