Anh đã hỏi tôi rất nhiều, vì sao ngày ấy, tôi lại bắt anh phải lựa chọn.
Vì sao ư? Câu hỏi ấy tôi cũng đã từng thử đặt ra.
Chỉ Di nói, “Hầu hết những câu hỏi tại sao, cũng giống như chị em chúng ta đến ngày hôm nay vậy, chị cũng không thể trả lời được, chỉ vì một người con trai, rốt cuộc có đáng hay không? Chỉ An, kể cả lúc chị thấy hận em nhất, buổi đêm trước khi nhắm mắt lại, chị vẫn luôn nhớ em là em gái chị. Vậy thì cứ coi như đặt cược một nguyên do cho chính em đi, còn đặt cược một cơ hội cho anh ấy, em không dám hay sao?”. Trước nay tôi chưa từng thấy Chỉ Di quyết liệt đến thế.
“Thế còn chị, chị đặt cược cái gì?” Lúc bấy giờ tôi hỏi.
“Chị đánh cược rằng lòng chị sẽ nguội lạnh từ đây.”
Tôi không biết cuối cùng chúng tôi ai thắng ai thua nữa.
Liệu trên thế gian này có hòn đảo nào không bao giờ chìm đắm hay không?