Lâm Tiểu Trúc gật đầu” muốn hợp tác đương nhiên phải hiểu rõ. Nếu Lê tam công tử được trưởng bối coi trọng, lại xuất thân gia đình hoàng thương, làm ăn lại lợi hại như vậy, sao lại rời khỏi gia đình, đến hợp tác với người không hiểu việc mua bán như ta?”
Biểu tình trên mặt Lê Chấn Vũ cứng lại, nhìn về phía Lục Kiện Ninh nhưng hắn lại như không nghe thấy gì, chỉ lo cúi đầu thì thầm to nhỏ với Tiêu Tiêu, Lê Chấn Vũ đành phải thu hồi ánh mắt, điều chỉnh sắc mặt, trở nên nghiêm túc hơn, nhìn Lâm Tiểu Trúc, thản nhiên nói” ta có nguyên nhân của mình, ngươi không cần biết. Ta chỉ cảm thấy cửa hàng điểm tâm và rau ngâm của ngươi rất có tiềm năng phát triển thị trường, muốn hợp tác với ngươi. Buôn bán nhỏ, nếu làm tốt cũng có thể kiếm một đống tiền lớn. Có điều ngươi đã ký hiệp ước với người khác rồi, vậy chúng ta không còn gì để nói”
Lâm Tiểu Trúc gật đầu, tỏ vẻ đã hỏi, cũng không nói thêm mà đưa tay cầm ly trà, chậm rãi nhấp một ngụm. Thực ra nếu Lê Chấn Vũ tỏ vẻ có thành ý, vì nể mặt Lục Kiện Ninh, nàng có thể đem món vịt nướng ra lần nữa nhưng nếu người này đúng là đang lâm vào tình huống khó khăn như hắn nói, muốn dựa vào nàng để Đông Sơn tái khởi lại làm ra bộ dáng lão tử là thiên hạ đệ nhất, giống như hợp tác với nàng chính là thi ân cho nàng, còn khảo hạch nàng. . . khiến nàng rất khó chịu. Cho nên việc hợp tác không cần phải bàn thêm.
Lục Kiện Ninh vốn muốn để cho Lê Chấn Vũ và Lâm Tiểu Trúc tự bàn bạc với nhau, không ngờ hai người chỉ mới nói được hai câu đã thôi, đành phải ngẩng đầu lên hòa giải” Chân Vũ, điểm tâm và rau ngâm không thể hợp tác thì thôi, còn có tửu lâu mà. Ngươi cũng có người ở quốc gia khác, có thể hợp tác với Trần cô nương, mở Bách Vị lâu ở các nước. Còn ở Đông Việt quốc, Tiêu nhi đang hợp tác vui vẻ với Trần cô nương, ngươi đừng có chen vào, riêng ở nước khác, ngươi có bản lĩnh thì cứ làm, bản vương cũng không có ý kiến gì”
Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, nhìn Lê Chấn Vũ, thấy hắn nghe được lời này vội liếc mắt nhìn mình, ánh mắt có vẻ tìm tòi nghiên cứu như muốn nhìn ra biểu tình của mình, trong lòng liền hiểu mở tửu lâu ở quốc gia khác mới là mục đích chính của hai người này.
Rũ mắt xuống, Lâm Tiểu Trúc đại khái đã hiểu tính tình của Lục Kiện Ninh. Khi nàng mở cửa hàng đều dựa vào tin tức Tôn Hạo thu thập để tránh quá mức bế tắc, tạo thành bị động. Là vương gia lại bị giao trọng trách như Lục Kiến Kinh, muốn làm ra chút thành tích trong các vương gia, nâng cao quyền lợi của mình thì phải nghĩ ra nhiều cách. Bây giờ hắn muốn mở tửu lâu ở các nước khác, chính là muốn thu thập tin tình báo. Dù sao ở tửu lâu cũng khó giữ bí mật, hơn nữa các quan viên cao cấp cũng thường xuyên lui tới, rượu vào thì lời ra, rất dễ moi tin. Lục Kiện Ninh cố kỵ ca ca, đệ đệ mình nên không tiện ra mặt, Tiêu Tiêu cũng không được, chỉ có thể ủy thác cho tâm phúc Lê Chấn Vũ làm thay. Mở tửu lâu, vừa kiếm được tiền vừa thu thập được tin tức, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
Hiện tại tứ hải thái bình, tứ quốc mấy trăm năm qua không có chiến tranh, nàng không cần sợ Lục Kiện Ninh dựa vào tin tình báo mà gây bất lợi cho Bắc Yến quốc hay Nam Hải quốc. Hơn nữa, mở tửu lâu khắp thiên hạ cũng là chí nguyện to lớn của nàng. Bây giờ có người chủ động hợp tác với nàng, rất đáng để suy nghĩ. Hơn nữa Lục Kiện Ninh bức thiết như thế, nàng có thể nhân đây mà nắm quyền chủ động, tận dụng tối đa lợi ích cho mình.
Suy nghĩ cẩn thận xong, Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu nhìn Lê Chấn Vũ.
Lê Chấn Vũ thấy biểu tỉnh của nàng vẫn như mặt hồ yên tĩnh, không chút kinh hỉ thì trong lòng có chút thất vọng. Nhưng thân mang nhiệm vụ, hắn cũng không thể kiêu ngạo, chỉ giả bộ vui vẻ nói” vẫn là vương gia đầu óc xoay chuyển mau, Chấn Vũ nghĩ cạn” nói xong quay sang Lâm Tiểu Trúc” Trần cô nương, như lời vương gia nói, chúng ta hợp tác mở tửu lâu ở quốc gia khác thì thế nào?”
“Ta rất ngạc nhiên, Lê tam công tử muốn nhân lực có nhân lực, nói tiền vốn cũng có tiền, bản lĩnh thì càng không bàn tới, sao lại muốn hợp tác với ta? Ở các nơi thu một cửa hàng, lại mướn vài đầu bếp và tiểu nhị là có thể mở tửu lâu rồi” vấn đề này nàng nhất định phải làm rõ.
Lúc này Lê Chân Vũ đã biết Lâm Tiểu Trúc không phải là người cái gì cũng không biết, muốn nàng hợp tác với mình thì phải bỏ ra thành ý, liền nói” như Trần cô nương nói, tất nhiên là có thể làm ăn nhưng gần đây rất khó tìm đầu bếp làm ra món ăn đặc sắc, hơn nữa muốn từng bước tạo dựng tên tuổi cũng tốn nhiều tiền. Mà Trần cô nương cùng lúc khai trương ba tửu lâu, hương vị không tệ, trang trí và đồng phục của tiểu nhị đều rất đặc biệt, làm cho ta cảm thấy có thể lấy ưu bù khuyết. Đầu bếp thì không cần phải nói, Trần cô nương trong vòng nửa tháng đã có thể bồi dưỡng ra đầu bếp giỏi như vậy thì tin rằng tương lai cũng có thể bồi dưỡng cho tửu lâu chúng ta nhiều đầu bếp xuất sắc như vậy. Hơn nữa ta nghe vương phi nói, các đầu bếp đó hàng tháng đều cho ra món mới, đây là điều mà các đầu bếp khác khó làm được. Mặt khác, dân cư tứ quốc qua lại rất đông, Bách Vị lâu nổi tiếng ở Đông Việt, chúng ta muốn mở Bách Vị lâu ở các kinh thành khác hẳn có thể mượn danh tiến ở Đông Việt, mọi người sau này ăn cơm đều sẽ tìm tới Bách Vị lâu chúng ta, điều này giống như là hình thành một dây chuyền Bách Vị lâu”
Lời này coi như có thành ý, Lâm Tiểu Trúc gật đầu, quay sang nhìn Lục Kiện Ninh nói” Dĩnh vương gia, Lê tam công tử nói như vậy thật tốt, được các ngươi để mắt tới ta, muốn cùng ta hợp tác khiến ta cảm thấy rất vinh hạnh, nhưng ta lại có chút băn khoăn. Ta chỉ là một tiểu nữ tử không quyền không thế, không người thân, hiện giờ mở mấy căn tiệm cũng là nhờ Lưu phu nhân và vương phi giúp đỡ. Hơn nữa càng làm ăn lớn, ta càng có chút lo lắng. Cửa hàng điểm tâm và rau ngâm không tốn bao nhiêu tiền nên ảnh hưởng không lớn nhưng hiện giờ tửu lâu mới khai trương, vì quan hệ với vương gia nên trong khoảng thời gian này các vị quan gia đều đến ủng hộ, vì thế thoạt nhìn buôn bán không tệ. Tuy nhiên lâu dài thế nào vẫn chưa biết được. Lê tam công tử thấy có cần để việc chúng ta hợp tác chờ thêm một thời gian nữa, khi nào tửu lâu ở Đông Việt đã ổn định, cũng có chút tên tuổi mới lại thu xếp chuyện này cũng không muộn”
Lục Kiện Ninh và Lê Chấn Vũ đều sửng sốt. Bọn họ không ngờ Lâm Tiểu Trúc nghe xong lại không kích động cùng bọn họ ký hiệp ước mà lại đưa ra đề nghị như vậy. Có điều sau đó trong mắt hai người đều hiện tia thưởng thức, Lê Chấn Vũ còn bày ra bộ dáng yên lòng. Lúc đầu Lục Kiện Ninh muốn hắn hợp tác với Lâm Tiểu Trúc, hắn còn rất không muốn. Không sợ kẻ thù mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Nếu Lâm Tiểu Trúc là người cái gì cũng không biết, hợp tác với nàng là chuyện hết sức phiêu lưu mạo hiểm. Bây giờ thì hắn có thể yên tâm rồi.
“Trần cô nương tuổi còn nhỏ lại có thể suy nghĩ thấu đáo, cẩn trọng không liều lĩnh, thật khiến người ta bội phục. Được, chuyện mở tửu lâu sẽ nói sau, có điều chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc giờ chúng ta bàn nên hợp tác thế nào” Lê Chấn Vũ nói.
Lâm Tiểu Trúc cũng cảm thấy có hứng thú, hai người kẻ đẩy người đưa, cò kè mặc cả một hồi rốt cuộc cũng đạt thành hiệp nghị song phương.
Lâm Tiểu Trúc còn có việc, không ở lại Dĩnh vương phủ ăn cơm, chỉ hẹn Lê Chấn Vũ hai ngày sau cùng đi ký hiệp ước rồi rời khỏi Dĩnh vương phủ. Sau khi nàng đi, ba người quay lại nội sảnh, Lê Chấn Vũ liền hỏi Tiêu Tiêu về gia thế của Trần Hi
“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?” Tiêu Tiêu kinh ngạc. Hai tháng qua, dưới sự huấn luyện của Lâm Tiểu Trúc và các ma ma, nàng đã tự mình làm không ít việc khó, không còn đơn thuần như trước kia nên Lê Chấn Vũ vừa hỏi, nàng lập tức có cảnh giác.
Lục Kiện Ninh cũng kinh ngạc nhìn về phía Lê Chấn Vũ. Đối với người bạn lớn lên từ nhỏ này, hắn hiểu rất rõ. Lê Chấn Vũ đã từng nói với hắn sẽ giúp hắn làm việc nhưng sẽ không lấy việc lớn cả đời ra làm giao dịch, thê tử của hắn, hắn muốn tự mình tìm, ngay cả trưởng bối trong nhà cũng không thể nhúng tay vào. Lúc này hắn cùng trong nhà náo loạn cũng vì trưởng bối trong nhà ép buộc hắn đám hỏi nhưng bây giờ hắn lại hỏi về gia thế của Trần cô nương, không phải là hắn coi trọng Trần cô nương chứ?
“Hắc, ta. . chỉ tùy tiện hỏi thôi, cùng nhau làm ăn, sao không thể biết hoàn cảnh của đối phương được, đúng không?” Lê Chấn Vũ tuy biển tình nghiêm trang nhưng mặt lại đỏ.
“Ta không thể nói với ngươi” Tiêu Tiêu quả quyết cự tuyệt” làm ăn thì cứ làm ăn đi, chỉ cần nàng huấn luyện đầu bếp cho tốt, bỏ ra đủ tiền vốn là được, ngươi cần biết tới gia thế của nàng làm gì”
Lê Chấn Vũ không khỏi buồn bực. Hôm nay xuất môn không coi ngày rồi, nếu không sao cứ gặp trắc trở hoài vậy?
Lục Kiện Ninh thấy Lê Chấn Vũ nhìn mình như cầu cứu, mỉm cười nói” ta đoán có lẽ Lê tam công tử coi trọng Trần cô nương rồi. Tiêu nhi, đây không phải là chuyện tốt sao? Nếu Trần cô nương gia thế tương đương với Chấn Vũ thì hai người cũng có thể là một đôi giai ngẫu a”
“A?” Tiêu Tiêu nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Lê Chấn Vũ, thấy hắn đỏ mặt, cúi đầu nhìn chằm chằm ly trà trong tay, cũng không phủ nhận lời nói của Lục Kiện Ninh, không khỏi ngây người, nghĩ nghĩ, nàng nói” chuyện này, ta phải hỏi Trần Hi rồi nói sau”
“Cũng được” Lục Kiện Ninh tuy rất muốn tác thành cho Lê Chấn Vũ và Lâm Tiểu Trúc nhưng hắn cũng không hi vọng việc này sẽ ảnh hưởng tới chuyện hợp tác với nàng.
Tiêu Tiêu trầm mặc một hồi, ngẩng đầu nói” Kiện Ninh, có một việc ta muốn thương lượng với ngươi”
“Chuyện gì?”
“Ta muốn nhận Trần Hi làm nghĩa muội” Tiêu Tiêu nói. Trải qua nhiều chuyện như vậy, lại qua hai tháng này được Lâm Tiểu Trúc và các ma ma khai sáng, tình cảm nàng dành cho Lục Kiện Ninh cũng thay đổi. Nàng không còn quấn quýt lấy hắn, hắn lại đối xử tốt với nàng hơn. Cho nên nàng vẫn luôn cảm kích Lâm Tiểu Trúc. Mà thân thế của Lâm Tiểu Trúc, gần đây nàng mới nghe Lâm Tiểu Trúc nói, từ lúc đó nàng cũng bắt đầu nảy sinh ý tưởng nhận nghĩa muội. Hiên Viên triều không có kỳ thị thương nhân, có tiền, có địa vị thì tự nhiên nước lên thuyền sẽ lên nhưng nàng vẫn muốn dùng cách của mình mà hồi đáp Lâm Tiểu Trúc. Có tiền, lại có thân phận nghĩa muội của Tây Lăng quốc công chúa và Đông Việt quốc Dĩnh vương phi sẽ không ai dám khi dễ nàng.
“Tốt!” Lục Kiện Ninh thực sảng khoái đáp ứng. Chuyện này, hắn không có nghĩ đơn thuần như Tiêu Tiêu, có điều dù thế nào thì để Tiêu Tiêu nhận Trần cô nương làm nghĩa muội đều là chuyện tốt.