Tôi đang cuộn mình trong chăn ngủ say sưa. Mang thai mặc dù hơi cực nhưng được cái ngủ nướng không ai phê bình.^0^ Cho dù tôi có ngủ đến trưa đến chiều cũng nhận được sự quan tâm của người nhà! Haha!!!
Nhưng hôm nay tôi rất bực. Tối hôm qua chân bị chuột rút, anh phải xoa bóp hết một tiếng đồng hồ tôi mới ngủ nổi, cho nên bây giờ phải cho tôi ngủ bù chứ!!! Mới có 10h à!!! (OMG~)
- Ưm…Để em ngủ coi!!!-Tôi bực mình càu nhàu.
- Nguyệt! Con bây giờ đang mang thai con trai, nên uống cái này đi. Rất tốt cho sức khỏe đấy!!!-Mẹ tôi nhiệt tình quảng cáo.
T__T
Hiểu Viên của mẹ!!! Làm ơn ra đời nhanh nhanh đi, mẹ bị đầu độc!!!
Tôi vừa thấy mẹ giơ chai thuốc đen ngòm lên thì hóa đá, trong thâm tâm không ngừng gào thét.
- Mẹ đến có chuyện gì không?
- Bộ không trông mẹ đến sao?!!!-Mẹ tôi xụ mặt. Tôi cũng biết mình hơi « nhập tâm » nên cười tươi nói :
- Mẹ!!!!!!!!!!!!!! Con nhớ mẹ quá à!!!!!! Mẹ không đem theo mấy cái loại thuốc này là con còn nhớ mẹ hơn nữa đó nha!!!!!!!!!!
Mẹ và Thế Ưu một mặt đỏ như Quan Công (Mẹ chị í!), một mặt đen như Bao Thanh Thiên (Chồng chị í!).
- E hèm!-Mẹ tôi hắng giọng. Bao nhiêu giận dữ đang chuẩn bị bùng phát bây giờ nén lại.
- Mẹ!!! Cô ấy đang mang thai.-Anh đứng bên cạnh nhắc nhở. Tôi biết mình làm hơi quá nên ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Nói nhiều sai nhiều, nói ít thì sai ít, không nói thì khỏi sai.