Bia Đỡ Đạn Thô Kệch Thành Công Chinh Phục Ánh Trăng Sáng Đại Lão

Chương 16

Trước Sau

break

Vậy nên, đứa nhỏ ngốc này đã tự mình phát hiện sao?

Phát hiện bằng cách nào?

Để giảm bớt sự lúng túng và căng thẳng của Đường Thần, Thích Trạch dịu giọng: "Tại sao cậu lại hỏi vậy? Vì sao đột nhiên không chắc chắn về xu hướng tình dục của mình nữa?"

Khi một người bắt đầu dao động về xu hướng tình dục của mình, gần như có thể khẳng định rằng người đó là song tính hoặc có khả năng là đồng tính.

Trong khoảnh khắc đó, ngọn lửa trong lòng Thích Trạch, vốn đã lụi tắt, lại âm ỉ bùng lên.

Đường Thần chớp mắt, đúng rồi, nhờ nội dung trong sách mà cậu mới nghĩ rằng mình có thể là đồng tính.

Nhưng hôm qua, khi nhìn thấy bộ ngực ướt át, nửa trần của người phụ nữ kia, mặt cậu đỏ bừng, chợt bừng tỉnh-hình như cậu cũng có thể thích con gái.

Đường Thần ấp úng: "Là.. chuyện hôm qua ấy.."

Có hơi khó nói, cứ như thể kể ra thì chẳng khác nào lưu manh vậy.

Thích Trạch kịp thời tiếp lời: "Tôi hiểu rồi."

Anh ngồi ngay ngắn lại, hơi nghiêng người về phía Đường Thần-đây là tư thế của một cuộc trò chuyện nghiêm túc.

"Cậu chắc chắn là mình muốn hiểu rõ không?"

"Tôi chỉ có thể nói thế này-rất nhiều người thực ra là song tính, họ có thể thích đàn ông, cũng có thể thích phụ nữ."

"Chỉ cần họ không bước vào thế giới của đồng tính, không cố tình khai phá xu hướng đó, thì họ có thể mãi là dị tính, kết hôn, sinh con, sống một cuộc đời bình thường và hạnh phúc."

Sự việc đã diễn biến đến mức này, Thích Trạch chỉ có thể giao quyền lựa chọn vào tay Đường Thần, để cậu đối mặt với quyết định có thể thay đổi cả cuộc đời mình.

Thích Trạch cũng có tâm tư riêng-trong khoảnh khắc này, anh xấu xa mong rằng Đường Thần là đồng tính.

Khao khát đến mức trái tim anh căng thẳng, nhịp đập rối loạn.

Một người tốt như vậy-dù hiện tại Thích Trạch chưa yêu đối phương, nhưng anh đã muốn chiếm hữu cậu, muốn có được tình yêu thuần khiết duy nhất mà Đường Thần dành cho Ân Thừa trong sách.

Nhưng anh biết mình không thể ích kỷ như vậy, nên đang cố gắng kiềm chế bản thân.

Cố gắng làm một người dẫn dắt công bằng và khách quan.

Đường Thần mở to mắt: "Còn có chuyện như vậy sao?"

Thích Trạch gật đầu: "Freud từng nói rằng, nếu trong quá trình phát triển tâm lý tình dục gặp phải trở ngại và đi lệch hướng, thì có thể trở thành song tính."

Theo quan điểm cá nhân của anh, đa số mọi người đều có thể trở thành song tính-tức là có thể thích cả đàn ông và phụ nữ.

Nếu không trải qua một số chuyện đặc biệt, họ có thể duy trì trạng thái dị tính hoặc đơn tính suốt đời.

Hồi cấp ba, Thích Trạch từng tận mắt chứng kiến một chuyện-

Lớp anh có một nam sinh là trai thẳng, sau đó lại được một nam sinh khác tỏ tình.

Ban đầu, cậu trai thẳng đó tức giận đến mức đánh người kia một trận.

Nhưng khi mọi người dần quên chuyện này, đột nhiên có một ngày, cậu ấy lại quen bạn trai-cậu ấy "cong".

Chuyện đó khiến Thích Trạch tin rằng, "công tắc xu hướng tình dục" thực ra rất dễ bị kích hoạt.

Vậy nên, đối với Đường Thần, anh vô cùng thận trọng.

Thận trọng đến mức không chủ động đề cập đến chủ đề đồng tính trước mặt cậu, để tránh khơi gợi sự tò mò của đối phương.

Đường Thần chớp mắt, Freud gì đó, trở ngại, lệch hướng.. cậu nghe mà như lọt vào sương mù, cảm thấy bản thân như bị điếc lẫn mù.

Với trình độ học vấn của mình, có lẽ cậu không hiểu nổi những thứ quá sâu xa này.

Thôi thì hỏi thẳng luôn: "Thầy Thích, thầy có thể nói trực tiếp cho tôi biết, làm thế nào để xác định xu hướng tình dục của mình không?"

Thích Trạch mím môi: "Hôm qua khi cậu nhìn thấy cô gái đó.. Ừm, tại sao lại đỏ mặt?"

"Cậu phải suy nghĩ kỹ-là vì ngại ngùng, có ham muốn tình dục, hay là vì lý do nào khác?"

Mặt Đường Thần lập tức đỏ bừng.

Thầy Thích trông có vẻ nho nhã dịu dàng, sao lại nói chuyện táo bạo thế này?

Thích Trạch kiên nhẫn dẫn dắt: "Đừng cảm thấy ngại, chúng ta đang thảo luận nghiêm túc."

Bề ngoài anh bình tĩnh, nhưng thực chất trong lòng như nổi trống, hai bàn tay đan vào nhau cũng siết chặt hơn vài phần.

Anh còn khao khát biết được xu hướng của Đường Thần hơn chính bản thân cậu.

Nếu có thể xác định rằng Đường Thần là đồng tính hoặc song tính, vậy thì anh sẽ không buông tay.

Đường Thần cũng trở nên nghiêm túc-có người đang hết lòng giúp cậu giải đáp thắc mắc, vậy thì cậu không thể lúng túng né tránh.

Suy nghĩ một lát, cậu đáp: "Tôi nghĩ, không phải là ngại ngùng, cũng không phải là.. cái đó.. hình như chỉ là, thấy xấu hổ thôi.."

Cậu là kiểu người rất dễ đỏ mặt, khi xấu hổ thì mặt đỏ là chuyện bình thường.

Lần đầu gặp Thích Trạch, trong nhà vệ sinh bị anh nhìn chằm chằm, cậu cũng thấy xấu hổ và đỏ mặt đấy thôi.

Thích Trạch khẽ cong khóe môi: "Vậy.. cậu có muốn thử xem phim không? Để xem mình có phản ứng nguyên thủy với giới tính nào."

Đường Thần ngạc nhiên: "Là.. phim đó sao?"

Đã là người trưởng thành rồi, làm gì còn ai không biết chứ.

Cậu là dân quê, bình thường nói chuyện với đám trai làng còn thô tục hơn, nhưng khi đứng trước Thích Trạch, những lời tục tĩu trong đầu cậu cứ như bị chặn lại, không sao thốt ra được.

Chỉ cảm thấy, nói những điều đó với Thích Trạch chẳng khác nào xúc phạm anh, hơn nữa cậu cũng không muốn để Thích Trạch thấy mình thô kệch.

Thích Trạch: "Ừ, tôi có máy tính, có thể tải về."

Hoặc thực ra, máy tính của anh vốn đã lưu sẵn rất nhiều video-thỉnh thoảng anh cũng xem để "giải quyết nhu cầu cá nhân".

Vả lại, mạng ở thôn không tốt lắm, nên anh đã tải sẵn từ trước.

Đường Thần vội xua tay: "Thôi bỏ đi, tôi nghĩ mấy thứ đó.. dù là nam nữ, nam nam hay nữ nữ, chỉ cần là cảnh đó thì ai nhìn cũng sẽ có phản ứng thôi, đấy là bản năng động vật mà."

Ai lại có thể mặt không đổi sắc khi xem mấy thứ nhạy cảm, hồi dậy thì, lúc nhìn hai con chó giao phối, cậu cũng bị kích thích đấy thôi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc