Ngón tay anh nhẹ nhàng cắm vào trong cửa huyệt một chút, môi âm hộ hồng nhạt của cô lộ ra, cửa âm đạo đỏ hồng mở ra, dâm thuỷ lấp lánh lập lờ dưới ánh đèn, tựa như đang mời gọi dương vật của đàn ông cắm vào.
“Ướt?” Lương Khiêm trầm thấp cười một tiếng, dùng ngón cái và ngón trỏ tách hai cánh hoa môi của cô ra, để lộ ra một khe hở.
Anh chậm rãi đưa ngón giữa cào trong âm đạo của cô, cảm nhận được vật ngăn cản, anh đưa đẩy ngón tay về phía trước, chậm rãi tiến vào khiến cô khó chịu kêu lên một tiếng.
“Ưm… A… Cầu xin anh, đừng…”
Lương Khiêm không phân biệt được cô đang sung sướng hay là khó chịu, anh quay đầu lại nhìn người phụ nữ kia vẫn chưa đi, anh lại cắm thêm một ngón tay nữa vào trong khe huyệt của Tô Ngữ.
“A… Ưm…”
Tô Ngữ cảm giác tiểu huyệt chưa bao giờ bị vật lạ tiến vào, bị anh chậm rãi cắm vào một ngón tay, sau đó là hai ngón… Thậm chí cô còn nghe thấy tiếng nước phụt phụt khi ngón tay anh thọc vào rút ra.
Âm thanh này khiến cô sợ hãi lại vô cùng xấu hổ, đặc biệt là người phụ nữ xinh đẹp kia còn đang đứng ở cách đó không xa, nhìn chằm chằm Lương Khiêm dùng tay cắm huyệt của cô.
Cô biết anh chỉ đang diễn kịch, nhưng cô không chịu không nổi, thấp giọng kêu lên: “Anh Lương, từ bỏ, từ bỏ…”
“Tiểu huyệt lại chảy nước rồi, thật sự không cần?” Lương Khiêm cúi đầu xuống, cố ý phả hơi thở nóng ướt lên tai cô, hai ngoan tay cắm trong âm đạo của cô cũng không dừng lại, cùng lúc đó, ngón út của anh nhẹ nhàng xoa nắn âm đế của Tô Ngữ.
Kích thích mạnh mẽ khiến tiểu huyệt trong trắng làm chưa bao bị dương vật của đàn ông cắm vào hoàn toàn luân hãm.
Tô Ngữ vùi mặt trong ghế sô pha, toàn bộ cơ thể đều run rẩy dữ dội, cho tới khi người phụ nữ xinh đẹp kia tức giận xoay người bỏ đi, chân cô vân không ngừng run lên.
Khi cánh cửa “rầm” một tiếng đóng lại, Lương Khiêm đột nhiên rút ngón tay anh đang cắm trong hoa huyệt xử nữ của cô ra, kéo ra một lượng lớn dâm thuỷ.
Lương Khiêm cười một tiếng, nhẹ nhàng đặt hai chân trắng nõn đang gác trên vai anh xuống, cúi đầu, nhìn cô, ngón tay lướt qua âm mao mềm mại của cô, dịu dàng xoa nắn âm đế của cô, giọng nói trầm thấp đầy từ tính dụ dỗ cô: “Thế là đủ rồi, có muốn ăn côn thịt của anh không?”
Lương Khiêm hành động rất nhanh, đã cởi thắt lưng ra, toàn bộ nửa người trên đè xuống, bàn tay anh cách một lớp áo xoa bóp hai vú to tròn của cô, nói nhỏ khiêu khích bên tai cô: “Vú rất lớn.”
Tô Ngữ không chịu nổi anh nói những lời sắc tình này, đặc biệt là hơi thở ẩm ướt nóng rực của anh phả lên tai cô, cả người cô bị anh kích thích tới run lên, ngón tay nắm chặt ghế sô pha dưới người, sức lực của người đàn ông quá lớn, cô căn bản không thể đẩy được anh, chỉ muốn trốn tránh.
Lương Khiêm lại không cho cô cơ hội bỏ trốn, tay anh vén áo trắng của cô lên, để lộ ra áo ngực sáng màu, anh thuần thục duỗi tay ra phía sau cởi khoá cài áo ngực.
“Tạch ~” Một tiếng vang lên, hai vú trắng tuyết mềm mại của cô bật ra, một tay Lương Khiêm đặt lên, vừa xoa vừa nhéo.
Tô Ngữ đẩy tay anh ra, nghiêng đầu không dám nhìn vào trong mắt anh, một lát sau anh lại đặt bàn tay lên vú của cô, vừa sờ vừa nhéo một lúc, tay anh trượt xuống, giống như khiêu khích nắm lấy hoa hạch của cô, nhẹ nhàng búng mấy cái, cửa huyệt lập tức trào ra dâm thuỷ.
“A… Ưm…” Lý trí Tô Ngữ muốn kháng cự sự xâm nhập của anh, cơ thể lại bị người đàn ông cường tráng khống chế, cô có chút không hiểu trong ồng mình muốn thế nào — Ngay sau đó anh sẽ làm gì cô? Cô vừa tò mò vừa sợ hãi lại có chút mong chờ.
Lương Khiêm không kiên nhẫn làm bước dạo đầu quá kỹ cho cô, trước giờ anh muốn phụ nữ đều là trực tiếp muốn, cô gái trước mắt này là một xử nữ, đôi mắt anh liếc nhìn hai đùi trắng nõn đang run rẩy của cô một chút, cùng với dâm dịch lấp lánh ở giữa hai chân, có lẽ lúc này tiểu huyệt của cô đã có thể hoàn toàn chứa được mình?