Tống Hoà bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của gã đốt cháy, theo bản năng ngửa cổ há miệng không ngừng rêи ɾỉ, không biết là mồ hôi hay nước mắt lăn xuống khóe mắt đỏ hoe, hoàn toàn chìm vào thái dương tối tăm của cô.
Tay trái của Bồ Tứ vốn đang nắm lấy mu bàn tay của cô thuận thế leo lên chiếc cổ thiên nga mảnh mai, lòng bàn tay dán vào da thịt mềm mại của cô mà vuốt ve, vùi đầu vào một bên cổ cô cắn vào chỗ giao nhau giữa vai và cổ, thở hổn hển một lúc lâu.
Cây gậy thịt chôn sâu trong cơ thể cô run lên và bắn ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng, gã cũng dần bình tĩnh lại, ngẩng đầu lên nhìn dấu răng trên vai và cổ cô.
Tống Hoà lớn lên trắng nõn, lúc vừa mới động tình tuy rằng Bồ Tứ còn có vài phần lý trí, kiềm chế lực đa͙σ, nhưng dấu răng màu đỏ nhìn vẫn có chút hung dữ.
Bồ Tứ lập tức có chút hối hận, nhịn không được duỗi lưỡi liếʍ một cái, sau đó nhẹ nhàng mυ"ŧ vào.
Giờ phút này cả người Tống Hoà đang ở trong dư vị của cơn cực khoái, toàn thân vô cùng mẫn cảm, chỉ cần cánh môi nóng bỏng chạm vào da thịt là có thể khiến cô run rẩy không thôi, trong cổ họng tràn ra từng tiếng hừ nhẹ.
Bồ Tứ vừa nghe thấy, cự vật khổng lồ còn chôn trong cơ thể cô đột nhiên lấy lại sức lực.
“Ư…” Tống Hoà khe khẽ rêи ɾỉ một tiếng, chợt ý thức được người đàn ông này lại cứng, cô đột nhiên hoảng sợ, bắt đầu giãy giụa dưới thân gã: “Không…Từ bỏ…”
“Đủ rồi.” Một giọng nói khàn khàn vang lên bên mép giường.
Toan Ngũ nắm lấy bả vai Bồ Tứ và kéo gã xuống khỏi người Tống Hoà.
Bồ Tứ vốn dĩ cũng không có ý định làm một lần nữa, gã vẫn là cảm thấy đau lòng cho cô cho nên thuận thế rút lui, đứng bên mép giường nhìn chằm chằm Tống Hoà trên giường, duỗi tay vuốt ve gậy thịt dính đầy dâm dịch của mình, tự cung tự cấp.
Tống Hoà vốn là thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn thoáng qua đũng quần của Toan Ngũ, cô liền căng chặt cơ thể.
Tuy nhiên, Toan Ngũ lại không trực tiếp cởi quần mà đi lên, đứng cạnh mép giường cúi người hôn cô thật sâu. Tống Hoà nếm được mùi vị mát lạnh của bạc hà, duỗi tay bám vào cơ bắp căng chặt nơi bả vai của hắn, ngửa đầu thừa nhận những yêu cầu từ môi lưỡi.
Lúc cô cảm thấy đầu lưỡi đau nhức, Toan Ngũ mới buông cô ra, giọng nói khàn khàn, hắn ta bế cô lên khỏi giường, bàn tay dán lên bụng nhỏ của cô ấn hai cái: “Có chỗ nào không thoải mái không?”
Hắn ta vừa ấn một cái, Tống Hoà liền cảm giác được huyệt nhỏ dưới thân khẽ mở ra, phun ra mấy dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Bởi vì tư thế bị bế lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dọc theo miệng huyệt chảy xuống, một phần trực tiếp chảy vào rãnh mông cô, mang đến cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ.
Cô theo bản năng kẹp chặt chân và mông.
“Không nỡ như vậy?” Toan Ngũ giơ tay vỗ nhẹ vào mông cô một chút.
"Không...Không phải..." Tống Hoà rõ ràng cảm giác được một cỗ chất lỏng khác trào ra từ giữa hai chân cô, cô đỏ mặt thấp giọng phủ nhận, ngón tay thon gầy trắng nõn gắt gao bám vào bả vai Toan Ngũ, dứt khoát vùi mặt vào bên cổ hắn ta không nói gì.
Bồ Tứ ở bên cạnh lại đột nhiên tiến lên một bước, bàn tay to bẻ mông cô ra, nhìn hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ cái lỗ nhỏ, gã thở hổn hển đung đưa eo hông, tay loát động dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng nhanh.
Tại một thời điểm nào đó, gã gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng phun ra.