Editor: Mẹ Bầu
Toàn bộ văn kiện đã được sửa sang lại hoàn chỉnh, Lê Lạc tự tay ủy thác cho Tạ Uẩn Ninh. Tạ Uẩn Ninh cầm tập tài liệu ở trong tay, nhìn sơ lược qua một chút, mở miệng hỏi cô: "Em xác định là muốn trở lại với thân phận của Lâm Thanh Gia sao?"
Lê Lạc gật đầu.
"Nếu quả thực phải đưa sự thật này ra để làm sáng tỏ, không chừng đây cũng không phải là chuyện tốt." Tạ Uẩn Ninh nói nhắc nhở cô, giọng nói thật thà.
Lê Lạc lại gật đầu. Cô hiểu rõ sự lo lắng này của Tạ Uẩn Ninh. Bất quá cô không cần: "Giáo sư, vậy em đi trước đây." Lê Lạc quay đầu nói.
"Ừ!" Tạ Uẩn Ninh đáp lại, đồng thời nhìn đồng hồ nói, "Vừa khéo tôi muốn đi ra ngoài ăn cơm trưa, chúng ta cùng nhau đi nhé."
"Được thôi!" Lê Lạc cũng thoải mái nói đáp ứng. Ngược lại, cô suy nghĩ, ý tứ trong lời nói của Tạ Uẩn Ninh nghĩa là cùng nhau đi xuống lầu? Hay là muốn cùng nhau ăn cơm trưa đây nhỉ?
Lần này Tạ Uẩn Ninh đã giúp cô đại ân như vậy, Lê Lạc chủ động đề xuất: "Giáo sư, để em mời thày đi ăn cơm trưa nhé."
". . ." Tạ Uẩn Ninh đi ở phía trước, ấn thang máy. Anh quay đầu lại nhìn vào ánh mắt của cô, tựa như muốn cân nhắc ý tứ ở trong lời nói kia của cô vậy. Lê Lạc cũng ngước mắt lên nhìn. Cô bị cái nhìn của Tạ Uẩn Ninh làm cho chột dạ, phảng phất như là cô cố ý nương mời khách để cầu hòa với anh vậy.
"Tôi không thiếu người mời ăn cơm." Tạ Uẩn Ninh trả lời cô, tay rời khỏi nút thang máy, nhét vào trong túi quần.
Vậy sao! Vậy thì thôi. Lê Lạc cũng đồng dạng hai tay cho vào trong túi áo. Như vậy cô cũng đỡ phải phiền toái.
"Tôi mời em đi ăn." Tạ Uẩn Ninh nói, đồng thời thêm một câu, "Chỉ là một bữa cơm mà thôi, không cần phải để ý như vậy."
Lê Lạc: ". . ."
Cửa thang máy mở ra, một nhóm người đi theo, cùng xuống.
Tạ Uẩn Ninh lái ô tô mang Lê Lạc rời đi. Chu Bắc cùng anh chàng Tiếu còn đang định đi ăn ở nhà ăn, đi ngang qua Thiên Kiều nhìn thấy một màn Lê Lạc lên xe của Tạ Uẩn Ninh như vậy, anh chàng Tiếu nói với Chu Bắc vẻ đắc ý: "Anh Chu này, nếu như em thật sự thắng, anh có thể đừng trách bữa cơm kia với em nhé."
Chu Bắc giở giọng giở quẻ đáp lời: "Nhạc Nhạc, nếu như cậu thực sự thắng nhanh như vậy, tin tưởng rằng bữa cơm kia, tổ trưởng sẽ trực tiếp mời đó."
Anh chàng Tiếu: ". . ."
Bên kia, Lê Lạc cùng Tạ Uẩn Ninh mặt đối mặt ăn cơm trưa. Nếu biết được nội dung đánh cược giữa Chu Bắc và anh chàng Tiếu Nhạc kia, chắc cũng phải hỏi lại bọn họ một câu: Bọn họ làm sao thấy được Lê Lạc cùng Tạ Uẩn Ninh chỉ trong vòng nửa tháng sẽ hợp lại với nhau. . .
Căn bản không có khả năng, căn bản đây không phải là trò đùa!
Bữa cơm trưa kết thúc, cơ bản cũng không có nói chuyện gì. Tạ Uẩn Ninh đi ra tính tiền. Lê Lạc chờ ở bên ngoài. Thật sự cũng không nên so đo với Tạ Uẩn Ninh một bữa cơm như vậy. Cùng nhau đi vài bước đường, Tạ Uẩn Ninh đột nhiên mở miệng nói: "Lê Lạc, đột nhiên tôi nghĩ đến một sự kiện."
Chuyện gì kia? Lê Lạc ngẩng đầu lên, lông mi hơi hơi chớp chớp. Cô rất hiếu kỳ, không hiểu Tạ Uẩn Ninh sẽ chủ động nói ra chuyện gì.
". . . Trước kia, rất có thể là tôi đã từng gặp em rồi." Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói.
Trước kia. . . Thật vậy chăng? Lê Lạc cười cười, mi mắt hơi nheo lại: "Thật sự sao? Giáo sư?"
"Ừ, ở vào thời điểm em vẫn còn là Lâm Thanh Gia." Tạ Uẩn Ninh nói, khẩu khí nhẹ bỗng, giống như là đang đề cập với cô về một câu chuyện cũ tầm thường.
Ở vào thời điểm cô vẫn còn là Lâm Thanh Gia sao? Lê Lạc tính tính thời gian ở trong lòng. Cô hồi tưởng lại, không biết trước kia bản thân mình đã từng nhìn thấy một cậu bé trai đẹp mắt như vậy bao giờ chưa! Thật sự là bịa đặt không đúng chỗ. Lê Lạc đưa tay lên đo đến khoảng thắt lưng của chính mình, hỏi: "Giáo sư, lúc đó thày có cao đến độ như thế này không?"
Tạ Uẩn Ninh quét mắt nhìn Lê Lạc ước lượng chiều cao. Anh không để ý đến, trực tiếp lên xe. Không phải là không đúng, mà là đã chọt trúng chỗ xương sườn mềm.
Hồi nhỏ Tạ Uẩn Ninh thực sự đã từng gặp cô rồi sao? Lê Lạc ngẫm nghĩ lại, liền cảm thấy bất ngờ, lại có chút cao hứng. Tuy rằng Tạ Uẩn Ninh không có nói cho cô biết, đến cùng anh đã từng gặp cô ở đâu.
. . .
Vào buổi chiều trước ngày khai mạc cuộc họp thường niên của tập đoàn AC, Lê Lạc tính toán sửa sang lại cho mái tóc của bản thân đã hơi bị dài một chút. Nói không chính xác, rất có thể Lê Lạc sẽ gặp được Lâm Hi Âm ở trung tâm thiết kế mẫu tóc, ở trong trung tâm Thiên Lan.
Kết quả vừa ra khỏi cửa,