Lê Lạc gần đây không có xe ô tô để đi lại.
Chiếc xe thể thao của cô đã được đưa vào trong nhà máy để sửa chữa cũng chưa thấy xuất ra. Cho nên sau khi trở về nước, Lê Lạc hoặc là ngồi ở ghế tay lái phụ của Tạ Uẩn Ninh, hoặc là an phận thuê xe. Về phần chiếc xe thể thao Maserati, Tạ Uẩn Ninh đề nghị cô trực tiếp để giá bán cho cửa hàng 4S, sau đó lại mua chiếc xe hoàn toàn mới trở về. Xe mới mua vẫn là loại xe có cùng nhãn hiệu không cần thay đổi. Dù sao tính năng an toàn của xe đã có thể chứng nhận được rồi. Chính anh chứng kiến nhìn thấy tận mắt. Sở dĩ phải thay đổi xe mới, bởi vì xe thể thao đã trải qua sự sửa chữa, chỉ số an toàn đều sẽ bị hạ xuống rất lớn.
Lê Lạc vô cùng đồng ý với ý kiến này của Tạ Uẩn Ninh. Quả thực là anh hiểu biết rất chính xác. Nhưng mà gần đây tất cả tiền của cô đều dồn vào chuyện của Lâm thị. Khoản tiền đầu tư vào công ty Xuất nhập khẩu Phương Tâm kia lại vẫn chưa thu về được đồng nào. Cả vốn lẫn lời đều phải chờ công ty Xuất nhập khẩu Phương Tâm kia phá sản thì mới được thanh toán. Cho nên, Lê Lạc cảm thấy thời điểm Tạ Uẩn Ninh đưa ra đề nghị này, về hảo ý của anh thì cực kỳ rất tốt. Có thể là anh vẫn còn chưa hiểu biết về tình hình tài chính trước mắt của cô, nếu như Tạ Uẩn Ninh không bổ sung một câu vào phía sau- - "Xe mới này là tôi mua cho em."
Luật sư Trịnh ở lại bệnh viện tiếp tục tán dóc cùng với hai mẹ con Lâm Hi Âm một hồi. Lê Lạc trước từ bệnh viện đi ra ngoài. Nơi cửa chính của bệnh viện, có một đôi chị em trạc tuổi trung niên, đang cùng nhau đẩy người mẹ cao tuổi đang ngồi trên xe lăn đi tới qua bên cạnh cô. Lê Lạc quay đầu nhìn nhìn theo. Cô chợt nghĩ đến một khả năng có thể: Nếu năm đó mẹ cô cũng có được sự cứu chữa, có phải cô và Lâm Hi Âm cũng sẽ như vậy hay không. . .
Nhưng sau đó, Lê Lạc liền lắc lắc đầu. Không có khả năng như vậy.
Lê Lạc kêu một chiếc xe, xuất phát đi đến sở sinh hóa Thanh Hoài. Ngồi ở trong xe, Lê Lạc điều tiết lại tâm tình mà nghĩ đến lời nói của Tạ Uẩn Ninh, rằng anh sẽ mua cho cô một chiếc xe mới..., trong lòng bỗng thấy một hồi ấm áp dễ chịu. Hóa ra trong lòng cô, cũng chính là một người cực kỳ nghèo khổ đói rách!
Trong di động Tạ Uẩn Ninh cũng đã gửi đến cho cô một tin tức, hỏi cô khi nào thì trở về. Lê Lạc lập tức gửi tin nhắn đáp lại cho anh độ nửa giờ nữa sẽ trở lại. . . Khóe miệng Lê Lạc tùy theo đó liền cong cong lên! Vốn tưởng rằng cô có thể □□ có một ông xã trẻ tuổi, kết quả càng ngày lại càng phát triển theo phương hướng bị ông xã quản nghiêm. Đột nhiên cô cũng thấy vui vui khi thấy việc thành công!
Cho nên trong lòng cô, không chỉ là người cực kỳ nghèo khổ, mà cô còn là người thích bị Ninh Ninh áp bức sao? Lê Lạc nắm chặt lấy điện thoại di động, hơi nghiêng đầu, nhất thời không có biện pháp đối mặt với tinh thần như thế của bản thân.
Trong màn hình điện thoại di động, lại trở lại tấm ảnh chụp đã cũ của người thần bí đã gửi tới, Lê Lạc nhẹ nhàng chống tay lên cái trán, suy nghĩ có chút trở nên nặng nề.
Nếu như không có tấm hình này, thiếu chút nữa Lê Lạc đã thực sự quên mất chuyện cô và Thương Vũ thực sự đã từng có một đoạn thời gian coi như khá vui vẻ. Khi đó cô vẫn còn là một lưu học sinh, đối với