Editor: Mẹ Bầu
Không sai, Lê Lạc sáng sớm đã bay ra ngoài để kiếm ăn. Kiếm ăn trở về lại không có biện pháp để vào nhà, cô liền ngẩng đầu lên, thỉnh cầu bạn trai ở trên lầu nói: "Cho nên, thày có thể xuống dưới lầu, sau đó tới mở cửa giúp cho em được hay không ?" Cô đi ra khỏi cửa quá mau, cho nên quên mang chìa khóa theo rồi.
"Chờ một chút nhé, tiểu thư Lê Lạc chăm chỉ." Tạ Uẩn Ninh nói với bạn gái của mình xong, xoay người đi xuống lầu.
Hôm nay là trừ tịch, Seattle được nghênh đón một ngày có thời tiết quá tốt. Lê Lạc cùng Tạ Uẩn Ninh được người hàng xóm là người Hoa biếu một ít sủi cảo, cảm thấy thật mỹ mãn rút một tập khăn giấy. Như sực nhớ tới cái gì, Lê Lạc đẩy bát đũa về hướng Tạ Uẩn Ninh phía trước, thân mình dựa lại về phía sau, nói với Tạ Uẩn Ninh: "Thày đi rửa chén nhed."
Thật tự nhiên như thế, thiên kinh địa nghĩa (*) như thế.
(*) Thiên kinh địa nghĩa: Câu thành ngữ: Dịch nghĩa: là đạo lý ở trong trời đất
Tạ Uẩn Ninh nhìn đống bát đũa chất chồng lên ở trước mặt mình, gật đầu đồng ý: "Được..." Đột nhiên anh đã có thể tưởng tượng được quang cảnh của bản thân mình sau khi kết hôn rồi. Tâm tình của Tạ Uẩn Ninh vẫn là vô cùng thông thuận. Tạ Uẩn Ninh lại hỏi Lê Lạc: "Ăn no không?"
Không đủ, anh lại cho cô nấu thêm một chút.
A! Sủi cảo là do Tạ Uẩn Ninh nấu, nói cho công bằng, hẳn là cô phải rửa chén mới đúng... Nhưng mà Lê Lạc vẫn cảm thấy không có gì, bởi vì sủi cảo là cô mang về mà! Lê Lạc rời đi bàn ăn, đi đến bên kia Tạ Uẩn Ninh, ghé đầu vào trên gò má tuấn tú của Tạ Uẩn Ninh, lưu lại trên đó một cái hôn. Cô chính là muốn nói ra lời ngợi khen đối với anh.
Cho nên, không cho anh có ý kiến gì hết.
Học ở đâu ra cái kiểu kỹ thuật cai quản chồng như vậy chứ... Tạ Uẩn Ninh hếch gương mặt lên, chủ động đưa nốt bên kia mặt. Lê Lạc lại hôn lên đó. Cô hôn đến mức chính cô cũng cảm thấy thật ngượng ngùng, rồi sau đó đỏ mặt chạy lên lâu. Để lại Tạ Uẩn Ninh bưng bê bát đũa, nhận mệnh đi vào trong phòng bếp.
Trong điện thoại di động vừa mới tiến vào mấy thư điện tử. Lê Lạc mở mạng ra trên máy vi tính ra, nhất nhất mở các thư điện từ kia ra, chuyển đổi thành thạo giữa tiếng Trung và tiếng Anh. Ben son đã gửi tới cho cô một loạt các tin tức: Phương Tử Văn đã có ý rút tiền ở nước ngoài, phỏng chừng ông ta chuẩn bị trốn chạy rồi.
Trốn chạy! Cái từ này Ben son dùng thật sự rất chuẩn xác và rất thú vị.
Lâm Hi Âm tai vạ đến nơi, Phương Tử Văn chuẩn bị bỏ lại vợ con buông tay bất kể thế nào! Lê Lạc căm thù đến tận xương tuỷ đối với Lâm Hi Âm, đồng dạng chẳng thèm ngó tới đối với Phương Tử Văn. Không thể không thương hại cho Lâm Hi Âm đã chọn người để gả sai lầm rồi.
Nếu như vợ chồng thực sự một lòng một dạ với nhau, Lê Lạc cô sẽ không phải nỗ lực và lo lắng nhiều như vậy trước khi