Bí Mật Đau Thương Của Người Cha!

Chương 6: Câu chuyện quá khứ

Trước Sau

break

“Nhắc đến câu chuyện cũ trong quá khứ, cha vẫn không thể quên được cái ngày kinh hoàng đó, ngày mà một cơn giông bão lớn đã ập đến cuộc đời của cha, ngày mà cha mất đi niềm tin vào cuộc sống này, và cả hạnh phúc của đời mình, trong một sự ép buộc của gia đình, thậm chí là nhiệm vụ của một người con, vậy nên mới có thành quả sau này, đó không là ai khác mà chính là con, và con cũng chính là sự đau đớn, là sự buồn bã, và cũng là niềm tin để ta tiếp tục sống trên cuộc đời này, khi tất cả mọi thứ dường như đều tan biến thành hư không, bởi một cuộc tình tan nát...”

 

Bấy giờ ông cũng đã bắt đầu kể lại câu chuyện của bản thân mình, cho cậu nghe câu chuyện về 20 năm trước:

 

“Cha vẫn còn nhớ rất rõ cái ngày đó, cái ngày mà cha đánh mất đi tình yêu của cuộc đời mình, nó chính là một nỗi đau vô hình mà chẳng có ai hay được...”

 

Nói đến đây nước mắt của ông chảy dài trên đôi má, sự hồi tưởng dần ùa về qua những lời kể.

 

Ông và Hạ Thiên đã yêu nhau được 5 năm rồi, và bọn họ đã quyết định sẽ cùng nhau vượt qua sóng gió, để bước đến con đường tình yêu của cuộc đời mình, hôm nay cũng chính là ngày mà ông đã nói với lòng của mình: “Anh nhất định sẽ vượt qua mọi rào cản của định khiến, anh sẽ sẵn sàng đối đầu với những sóng gió, để có thể được ở bên cạnh em, bởi vì tình yêu của anh trao cho em, nó là một thứ vô cùng to lớn không thể diễn tả bằng lời...”

 

Chốc lát anh đưa mắt nhìn chăm chăm cậu, sau đó cũng đã dắt cậu vào nhà của mình, căn nhà kia mang vẻ của phong kiến thời xưa, khoảng tầm năm 1900, giờ đây khi đưa cậu vào trong nhà, mẹ của cậu và cha của cậu đã tỏ vẻ rất ngạc nhiên, bấy giờ mẹ cậu lên tiếng hỏi: “Người này là ai vậy chứ? Tại sao Con lại đưa cậu ta vào nhà? Không lẽ là bạn của con sao? Nhưng không phải mẹ đã nói rồi à, gia đình của chúng ta là một gia đình rất tôn trọng tín ngưỡng, và thậm chí không thể để những kẻ nghèo hèn này vào được nhà ta, vậy nên con hãy mau dứt thứ rác cưỡi này ra ngoài đi, thậm chí đừng có những người bạn bẩn thỉu bần hèn như thế này, vì mẹ không thích điều đó một chút nào, trong khi ở cái xóm làng này gia đình của chúng ta, cũng chính là một gia đình quyền lực cao quý, chứ đâu phải nghèo hèn gì đâu mà con lại chơi với những thứ nghèo hèn như thế, nó thực sự làm mất mặt của gia đình của chúng ta, và khiến gia đình của chúng ta, mất đi thể thống tôn nghiêm mà gia tộc để lại...”

 

Nói đến gia đình của Bạch Long bọn họ là những người thuộc tầng lớp cao quý ở thời phong kiến, thậm chí bọn họ rất gắt khao trong việc lựa chọn những thứ tốt đẹp cho con trai của mình, hay là loại bỏ những thứ mà họ cho là không tốt với con trai của mình, vậy nên cậu không có bạn bè nhiều, mà lúc nào cũng bị gia đình của mình bắt ép phải học tập...

 

Trước sự tra hỏi của mẹ cậu, bấy giờ cậu đã lên tiếng trong khi bọn họ trở nên bàng hoàng, nét mặt liền căng thẳng giống như là sắp bốc lửa tới nơi vậy: “Gì chứ con vừa nói gì hả hãy mau nói lại cho mẹ nghe coi?”

 

Cậu nhìn thấy sự tức giận trên khuôn mặt của mẹ mình, mà tỏ vẻ vô cùng bối rối bởi vì mẹ của cậu là một người vô cùng khét tiếng ở trong cái làng này, bà ta không những là một người tham lam xảo trá, mà còn là một người rất độc ác, một khi ai dám đắc tội với bà ta thì chỉ còn con đường chết mà thôi, còn nhớ vào năm ấy, khi có một gia đình nọ đã quay thóc của bà, nhưng bọn họ lại không có đủ năng lực để trả, bà đã thẳng tay tiễn cả gia đình đó đi suối vàng...

 

Mặc dù cậu cũng rất sợ điều này sẽ xảy ra, với chính người mình thương, nhưng cậu lại không thể để cho người đó cứ sống trong bóng tối như thế này mãi, vậy nên cậu đã đưa ra một quyết định vô cùng lớn, một quyết định có thể thay đổi cuộc đời của mình, một quyết định có thể mang đến mối đe dọa cho sự sống, trong một tình yêu liệu có thể chấp nhận được hay không...

 

Nhưng cậu lại chẳng hề sợ nó, bởi cậu tin họ sẽ không dám làm gì mình, vì cậu chính là con trai trưởng của gia đình này, Và nếu như cậu chết đi thì, sẽ chẳng còn một ai có thể chăm lo hương khói cho cái nhà này cả, vậy nên cậu mới lấy hết can đảm và dũng khí của mình, với mục đích y hiếp bọn họ, và bắt bọn họ phải nghe theo ý của mình...

 

Cậu giờ đây chìm trong sự sợ hãi, nhưng vẫn kiên quyết với ý định của mình, chốc lát cậu đã lên tiếng trả lời rằng: “Đây chính là người mà con yêu!”

 

Cậu vừa dứt lời thì, bà ta khuôn mặt đùng đùng sát khí, chốc lát đã tiến đến chỗ của cậu, sau đó vung tay tát thẳng vào mặt của cậu, giống như là muốn thiêu chết cậu ngay lập tức vậy...

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc