“ Đem quần áo cởi ra”
Khẩu khí nam nhân nói chuyện lạnh băng không cho một chút thương lượng nào. Nam nhân này có dáng người cam ngất cùng gương mặt tuấn tú, lông mày hẹp dài mà thâm thúy,một đôi mắt hoa đào làm đôi mắt càng thêm diễm lệ. Đúng vậy, hình dung một đôi mắt diễm lệ với một nam nhân lãnh khóc thì không thích hợp cho lắm, nhưng trước mắt là Đồng Ân, nam nhân với mái tóc đen này hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng hắn có dung mạo dễ nhìn như thể nào thì cũng không thể làm cho Nhược Y bớt sợ hơn chút nào.
Nghe được giọng điệu ra lệnh bảo cởi áo quần của Đồng Ân, thiếu nữ mở to mắt nhìn lại. Mặt mũi một bộ dạng động vật nhỏ bị kinh hoảng. Cô gắng gao kéo cổ áo của mình dù bộ áo quần này mỏng như tơ tằm đã sớm bị ánh đèn thấp thoáng phác họa ra đường cong mỹ lệ của cô không sót tí nào.
Nhược Y lùi lại từng bước mãi đến khi chạm phải bức tường lạnh lẽo. Đây là lồng giam du͙© vọиɠ của nam nhân mãi mãi cô không thể trốn thoát. Ánh mắt cô tràn đầy hoảng sợ quay người chạy ra cửa.
Đôi chân thon dài từng bước chạy ra cửa, bộ váy bó sát trên người theo động tác của cô từng chút từng chút càng rõ độ cong no đủ của kiều mông mà cô không hề hay biết.
Nam nhân vẫn ung dung xem cô cuối cùng làm ra việc chó cùng rứt giậu. Cô là con mồi của hắn , cô càng giãy giụa thì càng làm tăng du͙© vọиɠ của hắn.
Cô dùng sức vặn tay cầm của cửa , nhưng đây cửa đã bị khóa, cô vặn mấy lần nhưng vẫn không thể nào mở được. Ngay cả nó cũng đối xử băng lãnh như vậy với cô dùng cách thức vô tình này nhìn cô trốn tránh sự truy đuổi của hắn. Nhìn hắn từng bước chiếm hữu cô như thế nào, đem cô ăn đến một vụn xương cũng không còn.
“ Nếu như em đã kiên trinh bất khuất như vậy, vậy thì em cũng chỉ có thể nhìn người nam nhân em yêu nhất chết đi vậy”.
Đồng Ân vẫn ngữ điệu lạnh băng như vậy , hắn một câu nói đúng một chốt sự việc. Hoặc là dùng thân thể cô lấy lòng hắn, hoặc là nhìn người nam nhân của cô chết đi.
“ Em có thể chậm rãi từ từ cân nhắc. Bất quá anh không biết Lại An của em … còn có thể trong thủy lao chống đỡ được bao nhiêu ngày.”
Trong miệng hắn phun ra tên người mà Nhược Y yêu, cái tên này làm cho cô toàn thân run rẫy.
Cô xoay người . mặt mũi tràn đầy sợ hãi mà nhìn hắn.
Tại khu 13 chưa ai là chưa nghe qua đại danh thủy lao. Chiến sĩ quật cường nhất cũng chỉ trụ được trong vòng một tuần, nói đó không đơn giản là ác mộng mà là địa ngục làm người ta phải khuất phục.
“ Anh.. Anh ấy cái gì cũng không có làm…” Trong mắt Nhược Y trong suốt ngân ngấn lệ lấp lánh, nhưng cô quật cường khẽ cắn môi, đem nước mắt muốn tuôn rơi bức trở lại.
“Nếu như ám sát Thống soái tối cao mà cũng coi như là cái gì cũng không làm…” Nghe ngữ khí của cô kiên định như vậy , nam nhân nhếch bờ môi lộ ra nụ cười giễu cợt.
“ Em tin cũng được không tin cũng được, tóm lại chỉ có anh mới cứu được hắn..”
Hắn dừng một chút, khóe mắt hiện lên nhàn nhạt sát khí.Có thể không được gọi là cưu, nhưng ít nhất hắn có thể cho tên đó một cái chết thoáng khoái không đau đớn nhiều.
Nhược Y giống như đọc được tâm tư của hắn. Cô ngửi được trên người hắn lặng yên lan tràn mùi máu tươi. Cô lắc đầu, đem thân thể càng dán chặt vào cửa hơn, càng thêm kiên định với quyết tâm chạy trốn.
Nhưng nam nhân này hình như đã chán ghết trò chơi đuổi trốn này rồi. Hắn từng bước tới gần cô.
Hắn đi chân đất, phía trên cởi trần, từng khối cơ bắp tinh kiện dọc theo cơ bụng kéo dài xuống một đường, cuối cùng đường cong dừng lại dừng lại ở hạ thân được bao bọc bằng quần quân dụng.
Cách lớp quần, đội lên quần một gò tượng trưng cho phái nam, nhìn một cái không sót gì.
Hắn càng lại gần , cô càng sợ hãi, mắt thấy phía bên trái của hắn có khoảng trống, muốn từ chỗ trống này tránh hắn.
Cô vừa nhích lên trước, liền bị hắn chặn ngang lại. Một đôi tay hữu lực thật nhanh giam cầm cô thật chặt, để cô không trốn đi đâu được.
Hắn cúi xuống chốn đầu ở cổ cô hít một hơi sâu. Nhược Y sau khi tắm rửa hường thơm cơ thể phảng phất như muốn cự tuyệt lại còn không ngừng dụ hoặc, làm hắn muốn ngừng mà không được.
Hắn từ phía sau nhốt chặt cô. Dùng răng nanh khẽ cắn cắn vành tai cô, theo động tác của hắn, cô ở trong ngực hắn phát ra sự run rẩy mà không hề ý thức được.
Đầu lưỡi hắn chui vào tai của cô, hắn một vòng liếʍ láp lấy mà trêu chọc.
Bên tai một hồi ẩm ướt mang theo tiếng nước miếng liếʍ mυ"ŧ tách tách. Phảng phất như đầu con rắn ở trong đó điên cuồng vặn vẹo, Nhược Y không tự nhiên mà nghiêng đầu nghĩ muốn thoát khỏi sự trêu chọc của hắn.
Cô vừa động nguyên bản nam nhân còn siết chặt cô, giữ tay cô liền buông lỏng một chút. Cô cho là hắn chuẩn bị buông tha cho cô, vừa muốn buông lỏng thình lình bàn tay khớp xương rõ ràng liền xoa lên vυ" cô.
Nhược Y lấy làm kinh hãi, bắt đầu liều mạng giãy giụa. Thế nhưng cô đáng giá thấp sức mạnh của người đàn ông trưởng thành.
Thân thể cô nhu nhược được bao bọc bởi thân thể rắn chắn khỏe mạnh của hắn, đơn giản không chịu nổi một kích.
Tay hắn rất lạnh, thân thể của cô cũng rất nóng cách váy chất liệu tơ tằm hắn cảm nhận được rõ ràng cảm xúc mẫn cảm của cô. Rất nhanh trước ngực nụ hoa của cô liền bị hắn vuốt ve mà đứng lên.
Hắn chậm rãi vân vê đầu vυ" của cô , trong miệng vẫn không buông tha vành tai của cô. Nhược Y bị hắn trên dưới sờ liếʍ cuối cùng thua trận, miệng nhỏ không khống chế được mà tràn ra nhỏ nhỏ tiếng rêи ɾỉ.
Thanh âm kia vừa ra khỏi cổ họng, cô cũng liền bị dọa hết hồn. Thanh âm này quá sức kiều mị, quá mức ôn nhu giống như đang hưởng ứng du͙© vọиɠ của nam nhân.
Nhược Y mặt mũi thẹn thùng đỏ bừng, cô cắn răng, quyết không thể để mình tiếp tục phát ra loại âm thanh xấu hổ này nữa.
Nam nhân hơi dừng, cắn lỗ tai cô thấp giọng nói: “ Em ren ra đi, anh thích nghe.”
Nhược Y cắn răng lắc đầu.
“Anh.. Thả ra…”
Cô cũng không tuân theo ý nghĩ của hắn, ngược lại trong ngực hắn càng thêm kịch liệt giãy giụa.Tia ngoan ý trong mắt nam nhân bốc lên.
Hắn dễ như trở bàn tay đem Nhược Y mềm mại ôm lên, tiến lên mấy bước , đem cô ném lên giường.
Nhược Y đã chuẩn bị tâm lý nghênh đón tấm ván giường rắn chắc tiếp xúc, ngoài ý muốn, nệm rất mềm so với giường của cô còn mềm hơn.
Thân thể cô bị ném ở giữa giường rất nhanh giãy giụa muốn đứng lên. Nam nhân ngồi chồm hổm trước người cô dùng ánh mắt săn mồi trên cao mà nhìn cô.
Trong ánh mắt của hắn tràn đầy du͙© vọиɠ không hề che giấu ở trên người cô mà nhìn lưu luyến không hề liếc mắt .
Tim của cô đập rất nhanh muốn trốn chạy, mà nam nhân lại biết cô muốn làm gì. Hắn tháo xuống dây buộc rèm giường trắng noãn., cầm tay cô giơ lên cao lấy dây buộc rèm quấn một vòng quanh cổ tay sau đó cột thật chặt vào đầu giường.