Ôn Tư Tư suy nghĩ một chút, không cam lòng bổ sung thêm một câu, giả vờ ân cần nhắc nhở: "Chúng ta vẫn đang ghi hình chương trình, đi lâu quá không tốt." Giọng điệu cuối cùng uốn éo mười tám khúc cua, cố tình nũng nịu.
Hệ thống hài lòng.
Ôn Tư Tư suýt nữa bị giọng nói mình nặn ra làm cho buồn nôn.
Tạ Quân Trạch đương nhiên biết bọn họ không thể đi lâu quá, để chương trình trực tiếp bị gián đoạn khiến người ta nghi ngờ. Anh ta cũng không vòng vo, thẳng thắn nói: "Tư Tư, em giấu anh cái gì?"
Khi yêu đương với Ôn Tư Tư anh ta đặc biệt chú ý, giữa hai người không để lại một tấm ảnh chụp chung nào, số điện thoại trò chuyện với cô cũng đều dùng thông tin của người khác để đăng ký. Lúc đó không phải đã nghĩ đến chuyện chia tay, trên thực tế, trước khi Nhan Tâm quay về bọn họ vẫn yêu đương khá tốt. Chỉ là thấy nhiều chuyện đổ vỡ, anh ta mới để tâm, không muốn mình có khả năng trở thành trò cười.
Ôn Tư Tư yêu anh ta hết lòng, anh ta nói gì thì cô nghe nấy, không bao giờ dám trái lời anh ta.
Ngày đưa ra lời chia tay, anh ta còn ngang ngược lấy điện thoại của cô, bất chấp lời cầu xin xóa sạch tất cả những tin nhắn của hai người trước mặt cô. Cô khóc rất thương tâm, nước mắt giàn giụa khiến người ta thương xót nhưng trong mắt anh ta, chỉ thấy phiền phức.
Theo lý mà nói, trong tay cô không thể có bằng chứng về việc họ từng yêu nhau nữa nhưng sợ nhất là nhỡ đâu...
Anh ta và Nhan Tâm cũng không chắc chắn, sau khi trao đổi ánh mắt quyết định để anh ta ra mặt thăm dò cô. Nếu trong tay cô thực sự có bằng chứng về họ thì anh ta sẽ nghĩ cách hủy đi.
Đối với anh ta, nắm thóp Ôn Tư Tư là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ôn Tư Tư không hiểu lắm thái độ của anh ta, vậy mà anh ta lại cho rằng cô sẽ thành thật nói với anh ta sao?
"Tạ Quân Trạch, anh coi tôi là đồ ngốc..." Cô nhớ đến lời hệ thống, cố nén buồn nôn nói: "Khụ, những kỷ niệm giữa chúng ta, anh không rõ sao? Trong tay em có gì, anh không biết sao?" Trong ký ức cô tiếp nhận được, những thứ này đều đã bị Tạ Quân Trạch đích thân hủy đi nhưng điều đó không ngăn cản cô lấy đó ra để đe dọa.
Dù sao thì anh ta cũng đã thực sự yêu đương với cô trong ba năm. Nếu anh ta không chột dạ, sao lại gọi cô lại.
Cô muốn trở thành thanh gươm treo trên đầu họ, khiến họ không bao giờ được yên ổn.
Tạ Quân Trạch im lặng một lúc: "Tư Tư, em đừng giận dỗi với anh. Anh biết em trong lòng ấm ức nhưng Nhan Tâm chẳng lẽ không ấm ức sao? Dù sao thì anh cũng quen cô ấy trước, là em lợi dụng lúc cô ấy không có mặt mà đeo bám anh. Bây giờ cô ấy quay về, anh đương nhiên phải bù đắp cho cô ấy những năm tháng thiếu hụt."