Nhưng không ai biết, lúc này trong phòng luyện tập không có một bóng người, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ và tiếng dươиɠ ѵậŧ thọc vào rút ra lỗ đít tràn đầy dâm dịch phụt phụt, òm ọp òm ọp.
“Ưm ha.......... A.......... A.......... Sắp bắn.......... A a ——!!”
“Bắn hết cho em.......... Bắn chết em.......... Đĩ dâm.......... Bắn nát lỗ dâm.......... sao lại dâm như vậy..........”
“A a a —— nóng quá.......... lỗ dâm sắp bị nóng bỏng, hư rồi.......... A a ——!! nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá.......... Sắp bị nứt vỡ..........”
Trong phòng luyện tập tối tăm, mùi xạ hương nồng liệt bay trong không gian nhỏ hẹp.
Cậu bị đè ở trên tường, thở kịch liệt hổn hển, đôi mắt thất thần nửa khép. Khóe mắt phiếm hồng treo nước mắt, môi mỏng hồng nhuận, bên mép có một chút chất lỏng màu trắng không rõ.
Toàn thân chỉ mặc mỗi cái áo sơmi màu trắng, lộ ra đầu vai trần trụi, trước ngực là hai viên anh đào tươi mới ướt át hồng diễm, cũng bị treo lên tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà trông như thạch trái cây.
Trên cổ che đầy dấu hôn màu đỏ, đeo cái cà vạt đã bị xé rách không nhìn rõ bộ dáng, trên cà vạt cũng có mấy vết dương tinh màu trắng.
Có vẻ là vì muốn nâng cao sự nổi tiếng của chính mình, nên Trình Vĩnh Dĩnh tới buổi tối cũng sẽ phát sóng trực tiếp nửa giờ.
Mới qua năm phút, phòng phát sóng trực tiếp đã có 3 vạn người xem.
Trình Vĩnh Dĩnh ngồi ở trên giường ký túc xá, quay ngược lại màn ảnh, dùng tiếng nói trong trẻo giới thiệu nội dung hoạt động sau bữa tối của các thành viên cho khán giả.
Có người ở đang game, có người đang cùng người nhà video trò chuyện, mà Trình Vĩnh Dĩnh ngồi trước camera mỗi câu nói, mỗi động tác đều gãi đúng chỗ ngứa, làm người xem phòng phát sóng trực tiếp nhiều lần khen ngợi cậu ta.
“Ha ha ha, cảm ơn các bạn đã yêu thích tôi.”
Thẳng đến có người hỏi:
“Thẩm Minh Trạch đâu? Sao không thấy bóng dáng tên kia?”
“Ngày tháng đang vui vẻ, đừng nhâc đến người ngoài được không, ôm đi Vĩnh Dĩnh không hẹn gặp lại!”
“Đúng vậy, vì cái gì lại hỏi Thẩm Minh Trạch vậy?”
“Lúc trước Thẩm Minh Trạch ở trước máy quay còn liếc mắt xem thường Trình Vĩnh Dĩnh, lúc này chắc chắn đang chui trong góc nào đó mà nguyền rủa đó!”
“Được rồi gọi chó làm gì? Phát sóng trực tiếp mà, cứ ngồi im xem không phải được rồi hả.”
“A a a thấy Trình Vĩnh Dĩnh! Vui vẻ ~”
“Dĩnh ca ca chọn vũ đạo để thăng cấp lại đi! Chờ mong chờ mong!”
..........
Trình Vĩnh Dĩnh cũng nhìn camera tìm thân ảnh Thẩm Minh Trạch, chỉ tìm ở phòng khách, cũng không muốn đi phòng luyện tập tìm.
Cậu ta cũng không muốn để mọi người nhìn đến bộ dáng vất vả luyện tập của Thẩm Minh Trạch.
Tốt nhất làm mọi người cho rằng Thẩm Minh Trạch là kẻ lười biếng mới tốt.
Thẩm Minh Trạch không biết cư dân mạng đang cãi nhau ồn ào đến túi bụi.
Cậu đang ở trong phòng luyện tập bị.........
Giờ phút này trong phòng luyện tập. Màu đen qυầи ɭóŧ mắc lại treo trên chân mắt cá, toàn thân trên dưới chỉ mặc một đôi vớ.
Càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn là, một căn dươиɠ ѵậŧ đen to dài cắm ở giữa đùi cậu đang từ bên trong rút ra. Dường như là bị lỗ hậu hút rất chặt, cây gậy thịt thô to kia lúc rút ra, phát ra một tiếng “Phụt ——”, ngay sau đó lỗ đít đã bị đυ. nát chậm rãi phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, chảy ra nhỏ giọt tới trên mặt đất..........
Người đàn ông có căn dươиɠ ѵậŧ thô to kia, dáng người cường tráng bưu hãn, cả người cơ bắp cuồn cuộn, so sánh với người bị anh đè ở trên tường, tuy rằng cũng có tầng cơ bắp hơi mỏng, nhưng rõ ràng dáng người nhỏ nhiều.
Theo sau một đợt tiếng vang, bên trong lại truyền tiếng dâm kêu, cùng tiếng thân thể va chạm kịch liệt bạch bạch bạch.
“A.......... ư ư.......... Sắp bị đ*t chết.......... Mạnh quá.......... Sâu quá.......... A! Lại thọc vào điểm G..........”
“Nhanh làm chết em.......... Lại mạnh hơn a.......... Hung hăng đυ. em.......... lỗ dâm ngứa quá..........”
“Đĩ dâm.......... Xem hôm nay tôi có đ*t chết em cái thứ dâm lãng này không..........”
Cúc hoa bên dưới không biết đã bị bắn vào bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙, ra ra vào vào, con cặ© thô tráng điên cuồng cắm vào bên trong cúc huyệt, rút ra cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã bị bắn sâu bên trong, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt bị chảy ra theo cú nhấp của dươиɠ ѵậŧ vừa đen vừa dài, tụ thành một tảng lớn trên mặt đất.
“Ư.......... A.......... Không.......... Dừng lại..........”
“Lỗ đít dâm của em cũng không nói như vậy đâu, nhìn xem nó hút chặt như này, đang sung sướиɠ liếʍ mυ"ŧ cặ© to của anh, muốn cặ© to đ*t vào càng sâu bên trong đấy”
“A ——”
“Lỗ dâm xem ra còn chưa ăn no, còn cần bón nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ lắm!”
Ngụy Quyến vừa nói, vừa đè mạnh lên Thẩm Minh Trạch, dưới háng đột nhiên nghiêng quy đầu, thọc gậy thịt vào càng sâu, Thẩm Minh Trạch bị cú nhấp vừa mạnh vừa sâu này thọc vào, làm đồng tử co lại, há to miệng, chỉ có thể run rẩy.
Ngụy Quyến ôm Thẩm Minh Trạch đã bị đυ. đến ngây ngốc không biết thế sự, vừa đi vừa đ*t vào, dọc theo đường đi dâm dịch chỗ hai người giao hợp chảy đầy đất. Ngụy Quyến cuốn lên áo sơmi của Thẩm Minh Trạch, trói lại đôi tay Thẩm Minh Trạch, hiện tại cả người cậu trần trụi, treo đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chỉ có một cái cà vạt treo trên cổ, hai chân mặc một đôi tất, Ngụy Quyến cầm lấy mắt kính dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu, làm lộ ra đôi mắt thon dài thất thần của Thẩm Minh Trạch.
Đã đυ. Thẩm Minh Trạch hơn nửa giờ mà dươиɠ ѵậŧ to lớn vẫn hùng dũng oai vệ cương cứng, đại quy đầu to lớn ngẩng cao, mặt trên đầy ánh nước sáng loáng, trên cán khắp nơi đều dính nước dâm từ lỗ nhỏ của Thẩm Minh Trạch nhục, lông mu rậm rạp màu đen cũng dính đầy nước dâm.
Ngụy Quyến ngồi ở trên giường đã hỗn loạn, Thẩm Minh Trạch quỳ ghé vào giữa hai chân anh, mở ra môi mỏng, ngậm vào dươиɠ ѵậŧ to lớn của Ngụy Quyến, dươиɠ ѵậŧ quá lớn, chỉ ngậm vào một phần ba đã thọc tới cổ họng.