Bị Anh Rể Đậu Bôn Lành

Chương 18

Trước Sau

break

Qua lớp kính chắn gió, anh nhìn bóng dáng cô chạy chậm lại gần, cảm giác đáng yêu đến lạ.

Cô vừa đến trước xe, anh mới mở cửa bước xuống.

Hai người đứng cạnh nhau, chênh nhau hơn hai mươi phân. Muốn nhìn anh, cô phải ngước lên. Trong giây lát, đôi mắt cô bắt gặp gương mặt tuấn nhã với đường nét kiêu ngạo. Sau cặp kính gọng vàng, đôi mắt phượng sâu và dài như câu cả tâm trí người khác, trong ánh nhìn lười nhác còn vương một nét cười nhạt.

Anh cất giọng trầm ấm: “Sao quần áo cũng không thay đã ra rồi?”

Ninh Chi gãi gãi tóc, hơi ngượng: “Em vừa tắm xong, lười thay. Dù sao lát nữa cũng ngủ luôn.”

Cận Thời Lễ vòng qua đầu xe, mở cửa ghế phụ, lấy tập hồ sơ đưa cho cô.

Ninh Chi hơi tò mò, nhưng phong bì đã niêm kín, không thể mở ra.

“Anh rể, trong này là…?”

“Đưa cho chị em, để cô ấy tự mở.” Anh không định giải thích gì thêm. Sau đó, anh lại đưa cho cô một hộp chữ nhật màu đỏ.

“Còn cái này là cho em.”

Trên mặt hộp in sáu chữ to: Hoa Tím – Thuốc Cao Bỏng.

“Vết bỏng mấy ngày tới nhớ đừng chạm nước lạnh,” giọng anh dịu xuống: “nếu không sẽ dễ nhiễm trùng và bị mưng mủ đấy.”

Nghe vậy, tim cô khẽ run lên, mu bàn tay bị bỏng dường như lại âm ỉ đau.

Thật ra cô cũng thấy tủi thân. Nhưng đó là chị gái mình, cho dù có ấm ức thì cô vẫn nhẫn nhịn.

Trên đường về, Ninh Noãn chìm đắm trong cảm xúc riêng nên dù có thấy vết bỏng ở tay em gái cũng chẳng buồn hỏi một câu.

“Em biết rồi.” Ninh Chi cúi đầu, mắt dán vào mũi giày.

“Cảm ơn anh rể.”

Giọng cô khẽ run, ẩn chứa tiếng nấc nghẹn nhưng không quá rõ ràng.

Cận Thời Lễ chỉ khẽ vỗ vai cô, xem như an ủi.

---

Hôm sau, khi anh lên máy bay sang New York, Ninh Chi cũng trở lại trường.

Kỳ thi đại học sắp đến, để tiện ôn tập, cô ở hẳn trong ký túc xá.

Ngày 8 tháng 6, thi xong, những ngày sau đó trôi qua yên ả. Đến lúc công bố kết quả, cô gái vốn có thành tích trung bình lại bất ngờ phát huy vượt bậc, đạt 583 điểm, đỗ vào khoa Nghệ thuật của Đại học Kinh Đô.

Trước ngày nhập học, nhà họ Ninh tổ chức tiệc mừng.

Tuy gia cảnh không còn như trước nhưng vài năm qua nhờ danh tiếng rực rỡ của Ninh Noãn và mối quan hệ với nhà họ Cận, yến tiệc vẫn mời được không ít nhân vật có tiếng.

Trong đại sảnh khách sạn sang trọng, điệu vũ du dương vang khắp nơi.

Ninh Chi mặc váy dạ hội vàng nhạt ôm sát làm nổi bật làn da trắng mịn. Tóc dài buông hờ trên vai, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ vừa một bàn tay.

Từ cầu thang lầu hai bước xuống, cô bất ngờ bị một bóng người chặn trước mặt.

“Hừ, mới có 583 điểm mà cũng làm tiệc linh đình thế này. Không biết còn tưởng cô thi được điểm tuyệt đối không đấy.”

Ninh Chi khựng lại, ngẩng đầu liếc nhìn.

Mạnh Thiến Thiến.

Cô gái nổi tiếng là em gái quốc dân ở Đông Thành Nhất Trung, từng là bạn cùng phòng ba năm của cô, đồng thời cũng là kẻ thù không đội trời chung.

Hôm nay là một ngày đáng để vui vẻ, Ninh Chi chẳng muốn dây dưa với loại người này. Cô lạnh giọng: “Tránh ra!”

Nhưng Mạnh Thiến Thiến vẫn ngang nhiên chắn trước mặt, không chịu nhường: “Ninh Chi, trong dịp quan trọng như thế này mà chị gái mày lại không đến dự, chẳng phải là vì chính chị ta cũng thấy chuyện mình ngoại tình quá mất mặt nên không dám gặp ai sao?”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc