Để ăn mừng Lâm Triết khỏi bệnh, Adios mời người nhà cậu cùng nhóm Tạ Dư Quang tới tổ chức một bữa tiệc nhỏ.
Lần này không ngờ lại có sự xuất hiện của hai người mà bọn họ không ngờ tới được.
Buổi tối, cửa nhà đã đóng bỗng có tiếng gõ.
Adios đích thân ra mở cửa, Halem và Vecsate ăn mặc giản dị đứng trước cửa khoác tay nhau.
Nghe nói ở đây tổ chức tiệc, có phiền không khi có thêm hai người nữa tham gia".
Adios nhường ra một lối đi rồi mời họ vào " Rất hoan nghênh".
Để tránh làm cho người nhà Lâm Triết bị sốc với thân phận của hai người họ, bọn họ cùng nhau nói dối rằng hai người mới tới chỉ là bạn bè của Adios mà thôi, mong là bọn họ không nhận ra.
Mà hình như bọn họ không nhận ra thật, dẫu sao hình ảnh của Halem và Vecsate trước công chúng luôn là trang trọng, lộng lẫy, bây giờ lại giản dị như vậy, cũng không ai nghĩ tới nhà vua và hoàng hậu sẽ xuất hiện ở đây.
Lâm Triết đã từng gặp họ rồi, cậu vẫn hơi e ngại nhà vua nhưng lại rất thân thiết với hoàng hậu.
Mọi người cùng nhau quây quần quanh bàn ăn, không có địa vị cao thấp và chính sự, chỉ có sự hài hòa, vui vẻ như những người bạn với nhau và những mẩu chuyện đời thường của mọi người được tâm sự ra.
Adios nâng ly rượu vang " Chúc mừng Tiểu Triết của chúng ta hồi phục khỏe mạnh".Mọi người cùng nhau nâng ly, trước khi uống cạn Nhậm Bác cũng đứng lên ' Tôi cũng chúc cậu ấy hơn một tháng sau sinh nở thuận lợi".
Đúng đúng, sinh nở thuận lợi".
Ai cũng cười vui vẻ cụng ly rồi uống cạn, Lâm Triết nhận lấy thành ý, hiểu được mọi người đang lo lắng cho cậu như thế nào, thật ra cậu cũng rất lo, hai mươi mấy năm làm beta, chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ sinh con, bây giờ mặc dù cậu đã chấp nhận phần nào nhưng cảm giác lâm bồn vẫn là một thứ gì đó rất đáng sợ. (1)
Cậu đứng lên đi tới chỗ Evan " Vậy tôi cũng chúc Evan sắp tới cũng sinh nở thuận lợi, sinh cho Tạ tiến sĩ một nhóc con kháu khỉnh".
Tạ Dư Quang cười vui vẻ nhận lấy nhưng Evan thì cạn lời, một Omega sinh con là chuyện rất bình thường, cậu ta cũng không sợ đau, mà người nên lo lắng nhất phải là Lâm Triết thì cậu lại đi chúc người khác.
Thôi thì thành ý này cậu ta cũng nhận.
Lâm Triết gác một tay lên vai Tạ Dư Quang khiến Adios ánh mắt đăm chiêu chiếu tới " Tiến sĩ Tạ, anh có nghĩ rằng hai nhà chúng ta có thể kết thông gia không?".
Halem giơ ngón cái " Ý hay đấy, đợi khi nào tôi cùng hoàng... đợi khi nào tôi cùng vợ tôi có một đứa, tiến sĩ Tạ nhớ sinh thêm một đứa, tiện thể kết thêm một cái thông gia".
" Ơ kìa mọi người" Tạ Dư Quang gãi đầu " Cái này tôi không quyết được đâu, mọi người hiểu mà, địa vị trong nhà của tôi không dược cao". (1)
Dẫu sao cũng chỉ là lời nói đùa, đương nhiên bọn họ cũng nửa tin nửa không, nếu được thì tốt, còn nếu không thì cũng không ảnh hưởng gì cả, cuộc đời của đứa trẻ để chúng tự quyết là tốt nhất.Sau một tiếng ăn uống linh đình, Lâm Triết cùng Evan kéo hoàng hậu tới một góc cùng nhau tâm sự chuyện chồng con.
Nghe được việc hoàng hậu và bệ hạ đã làm lành lại rồi khiến Lâm Triết vui cực kỳ.
Hai người là cưới trước yêu sau, cho nên đã kết hôn nhiều năm nhưng lại chưa có con.
Bây giờ không phải lo nữa, có con chỉ là chuyện sớm muộn, thái tử cũng nên phải ra đời thôi. (1)
Quãng thời gian này trôi qua thật êm đẹp... Trừ việc Lâm Triết bị cắt giảm lượng đồ ăn khiến cậu khó chịu vô cùng.
Nhưng vẫn phải cố nhịn lại vì cậu không muốn cái bụng mình sẽ nổ banh như quả bom đâu.
Tới ngày tổ chức hôn lễ của Tạ Dư Quang và Evan, Lâm Triết cùng Adios ăn mặc lịch thiệp tới tham dự.
Lễ cưới được tổ chức ở ngay trong sân vườn nhà Tạ Dư Quang, vừa riêng tư lại thuận tiện, bọn họ không tổ chức lớn, cũng không mời nhiều người nên như vậy là hợp lý nhất.
Đây hoàn toàn là ý kiến của Evan đưa ra, Tạ Dư Quang cảm thấy rất hợp lý.Trừ một số người thân quen ra thì bọn họ có mời thêm một vài đồng nghiệp ở sở nghiên cứu, những người này Lâm Triết cũng hay khi đi khám thai.
Evan mặc trang phục màu trắng kết hợp với những viên đá quý màu tím đầy nghệ thuật, Tạ Dư Quang trong trang phục chú rể điển trai hơn hẳn bộ dạng áo blouse cùng kính mắt mọi ngày.
Mặc dù có rất nhiều vị quý tộc muốn tạo mối quan hệ mà tìm cách tham gia vào buổi lễ nhưng đều bị sự nghiêm ngặt của Adios làm cho không dám ho he gì nữa.
Nhiều người còn thậm chí không biết hôm nay là ngày thành hôn của công tước Evan và tiến sĩ Tạ, tới khi biết chỉ biết tiếc hận vì đã bỏ lỡ, nhưng dù sao bọn họ cũng đâu có được mời đâu.
Hôn lẽ diễn ra suôn sẻ, nhìn bộ dạng của Tạ Dư Quang là đủ thấy anh ta đã mong chờ ngày này như thế nào. ( 2 )
Evan cứ cảm thấy như thể mình bị gài vậy nhưng đã đâm lao rồi thì phải theo lao.
. Có đồng ý không?" Cha sứ phát lời tuyên thệ với hao người.
Cả hai đều đồng thanh đáp " Tôi đồng ý".
"
Ta tuyên bố từ giờ khắc này, hai người đã trở thành vợ chồng hợp pháp".
Cánh hoa được tung lên rơi xuống phủ cả lễ cưới, pháo hoa được bắn lên quanh thành phố khiến ai cũng hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lâm Triết nắm chặt tay Adios, cậu cũng rất mong chờ tới lượt mình cùng ngài thượng tướng bước lên lễ đường, với thân phận của anh thì không thể làm âm thầm như tiên sĩ Tạ được, thậm chí còn phải tuyến cáo trước toàn bộ đế quốc, nghĩ tới mà thấy áp lực ngang.
Ở trên lễ đường, Evan nắm cổ áo Tạ Dư Quang kéo tới rồi đặt lên môi anh ta một nụ hôn nhẹ.
Dáng vẻ mạnh mẽ này khiến cho ai cũng kinh ngạc, chỉ tiếng Nhậm Bác là không.
Hoan hô!! Chúc hai người bên nhau trọn đời, con đàn cháu đống".
Không biết ai bắt đầu trước, mọi người đều cùng nhau hô lên câu chúc này khiến Evan hiếm khi tỏ ra thẹn thùng đỏ mặt.
Còn đàn cháu đống, cũng quá khoa trương rồi đi.
Tạ Dư Quang nhất định sẽ không để Evan lại mang thai lần nữa vì anh ta biết anh ta không có Pheromone để an ủi cậu ta.
Một đứa là đủ rồi.
Một số fan não tàn của Vicky vẫn còn cố đó bám vụ việc lần đó còn đang cố cãi cùn, sau khi tin tức lễ kết hôn của Tạ tiến sĩ và công tước Evan thì liền bị dập cho te tua không còn chút manh giáp nào, hoàn toàn bị dập tắt không còn một mống.
Tháng mang thai cuối cùng, Lâm Triết thậm chí không thể tự đi lại được, cậu phải có người đỡ hoặc ngồi xe lăn, căn bản cả ngày chỉ có thể ngồi và nằm một chỗ chờ tới ngày sinh.
Trường hợp của cậu Nhậm Bác đã nói là không thể đẻ thường mà phải đẻ mổ để lấy ra ba đứa bé một cách dễ dàng hơn nhưng khả năng sẽ hơi nguy hiểm với Lâm Triết.
Không còn cách nào tốt nên Adios không thể không nghe theo, dù sao cũng đâu còn đường khác, chẳng lẽ lại sinh qua đường miệng sao, điên mất.
Adios lo lắng tới nghĩ lung tung, nhiều khi anh không hiểu mình đang nghĩ cái gì nữa.
Khi thai đủ tám tháng, không cần chờ tới ngày sinh mà Lâm Triết đã được chuyển tới phòng phẫu thuật ở sở nghiên cứu.
Bụng cậu quá lớn, nếu để thêm sẽ gây ảnh hưởng rất lớn nên cần phải sinh sớm hơn dự tính.
Lâm Triết nằm trên giường bệnh chờ chuẩn bị được đẩy vào phòng vô khuẩn, Adios lo lắng tới mức chảy mồ hôi đầy trán nấm chặt tay cậu.
Nếu lúc đó anh không vì hưng phấn mà thắt nút Lâm Triết thì cậu cũng không cần chịu đau đớn đến như vậy, Adios hối hận không thôi.
Lâm Triết mỉm cười được trong hoàn cảnh này thì cậu cũng đúng là vô tri, mà cậu vô tri thật, nên cậu đã cười. (T
'Ngài thượng tướng...
Adios nghe tiếng nói nhỏ của Lâm Triết thì vội ngẩng lên " Anh nghe đây".
Lâm Triết lau mồ hôi trên trán anh " Ba đứa nó chắc đang nhảy disco trong trong bụng em nè, em đau quá". ( 2
Nhìn nụ cười của cậu với câu nói của cậu không ăn khớp nhau chút nào, Adios hiếm khi sợ hãi run rẩy tới mức đứng không vững, anh vội ấn nút khẩn cấp ở đầu giường " Mau tới đây, em ấy bị đau bụng".
Nhậm Bác lập tức chạy vào cùng một toán những y tá khác " Thuốc kích sinh đã có tác dụng, chuẩn bị tiêm thuốc mê của phu nhân thượng tướng đưa vào phòng mổ".
Adios không nỡ rời tay của Lâm Triết ra nhưng anh lại không thể làm trái lời bác sĩ.
Thượng tướng trước nay chỉ tin vào năng lực bản thân, không tin vào thần thánh giờ đây đang quỳ trước cửa phòng phẫu thuật âm thầm cầu nguyện cho vợ mình bình an trở ra.
Người nhà Lâm Triết vừa mới được đón tới sở nghiên cứu, còn chưa kịp vào gặp thì đèn phòng phẫu thuật đã sáng lên, bọn họ thấy Adios lo lắng như vậy thì lại càng thấy được tấm chân tình của anh dành cho Lâm Triết không có gì để chê bai cả.