Vừa mới tới cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, cậu chỉ vừa đẩy ra một khe hở, mùi pheromone đập vào mặt khiến Tạ Thời suýt chút nữa là động dục, pheromone này rất ngang ngược bá đạo, xen lẫn mùi hoa hồng, không cần nghĩ cũng biết là là một Alpha đỉnh cấp.
Đợi cậu bình tĩnh lại lấy lại tinh thần, chợt nghe thấy tiếng thở dốc và tiếng nước ái muội trong phòng.
“Kiều Ngôn, cửa vẫn chưa đóng, em làm nhanh đi… A, nhẹ chút… ưm…”
Chất giọng không còn trầm ổn như trước kia mà lại tràn ngập sự trách móc dụ dỗ, rất khó tưởng tượng nó lại phát ra từ trong miệng của Tống tổng chín chắn biết cách tiết chế.
Tống Nhược bị một Alpha cao lớn cường tráng đè lên bàn, áo khoác bị cởi ra để lộ bờ vai tròn trịa cùng cơ ngực đầy đặn xinh đẹp. Hai tay anh bị thắt lưng trói ở phía sau, quần cũng bị lột xuống lỏng lẻo treo ở giữa đùi.
“Đừng vội, còn sớm mà, em còn muốn làm anh nhiều hơn một chút nữa, shhh, anh đừng kẹp chặt như vậy, đau em…” Alpha nói xong lại kề sát vào cổ Tống Nhược, không chút do dự cắn xuống, tiêm pheromone của hắn ta vào trong các tuyến thể đã bị thoái hóa.
Mặc dù không đánh dấu được, nhưng hắn ta vẫn bướng bỉnh muốn lưu lại hương vị của mình trên người Tống Nhược, để những tên muốn tới gần Tống Nhược không có mắt tráng xa người của hắn ta một chút.
“Tha cho anh... A——” Tống Nhược đau đến kêu lên, thể chất dễ rơi nước mắt, chỉ cần hơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút là sẽ chảy nước mắt, lúc này khóe mắt anh đã chảy ra vài giọt nước mắt, hốc mắt cũng đỏ lên, khuôn mặt anh như hoa đào, nói anh xinh đẹp mê người cũng không quá đáng.
Bị tiêm pheromone, Tống Nhược rất đau đớn, nhưng cũng rất sung sướиɠ, giống như bị tiêm thuốc kích dục vậy, cả người anh ửng hồng lên. Bỗng nhiên thân thể anh run lên, cắn môi thập phát ra tiếng rêи ɾỉ vì cố nén đau đớn, Alpha kia hình như là đang sắp xuất tinh.
Lỗ hậu của Tống Nhược quá hẹp, khoang sinh sản thoái hóa khép kín, không chứa được nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy, chất dịch trắng đục bị ép ra chảy theo khe hở nối liền giữa hai người, chảy xuôi qua gốc đùi, nhỏ giọt xuống đất, một hình ảnh dâm dục vô cùng.
Tạ Thời ngơ ngác nhìn thật lâu, một lúc lâu sau cậu mới yên lặng đóng cửa lại.
Sau khi cậu làm bộ bình tĩnh đi được một quãng được nhất định, lập tức bỏ lại bánh ngọt xông vào trong nhà vệ sinh tự tiêm thuốc ức chế cho mình, cậu có thể cảm nhận được Alpha vừa rồi nhất định có độ phù hợp cực cao với cậu.
Nhưng cậu không quan tâm đến chuyện này, cậu chỉ chú ý tới sự gợi cảm khi bị trói lại rồi bị người xâm phạm của Tống Nhược, tuy rằng là một Beta mạnh mẽ, nhưng hình như anh sinh ra là để bị người ta đè dưới thân thuần phục như vậy.
Tựa như một vị thần vẫn luôn cao cao tại thượng bị kéo xuống khỏi tế đàn, làm cho người ta có loại cảm giác áy náy báng bổ và những kɧoáı ©ảʍ không cách nào kiềm chế được.
—
Buổi tối, khi Tống Nhược tan sở trở về biệt thự, anh mệt mỏi đưa cặp cho người hầu, bước đi loạng choạng.
Phía sau còn ngậm đồ mà cái tên nhóc khốn nạn Kiều Ngôn kia để lại, khó chịu chết được, phải nhanh chóng đi lau rửa thật sạch, nếu không lại sinh bệnh.
Nhưng quản gia lại chặn đường anh: “Cậu Tống, ông chủ bảo ngài đến phòng làm việc gặp ông ấy.”
Tống Nhược bĩu môi, ra vẻ ông cụ non thở dài. Đúng là xui xẻo mà, lão già này sao mới bây giờ đã về rồi, theo lý mà nói tháng sau ông phải đi công tác, cho nên chỉ sợ đêm nay lại bị giáo huấn một trận.