Nhiễm Diên có nằm mơ cũng không ngờ tới, một ngày kia mình sẽ cùng kình địch chi thủ - Quý Thịnh dây dưa như thế, một đêm kỳ quái......
Cởi bỏ vương bào, thân thể nam nhân vô cùng cường tráng, đợi khi Quý Thịnh đem món xiêm y cuối cùng trên người ném xuống, Nhiễm Diên thế nhưng đã xem đến đỏ mặt, không thể phủ nhận một điều, Quý Thịnh sinh ra đã tuấn mỹ vô trù, dáng người cũng là theo tiêu chuẩn tỷ lệ hoàng kim, cơ ngực cứng rắn, đường cong hữu lực lan tràn đến ti quần hơi mỏng đội lên một khối lều lớn làm cho người giật mình.
"Phu nhân vừa lòng?"
Thằng nhãi này cố tình tìm góc độ ánh sáng tốt nhất để phơi bày ra thân thể hoàn mỹ của chính mình, nhìn Nhiễm Diên mờ ám nuốt nước miếng, Quý Thịnh liền cười tà mị, búng búng núm vυ" oánh mềm đỏ thắm đã đứng lên ngạo nghễ của nàng.
"Nha~ chờ, chờ một chút!" Nhiễm Diên ăn đau, mi tâm nhíu chặt, hai cổ tay bị cột cao trên đầu giường nhức mỏi không thôi, hai chân càng là bị Quý Thịnh kẹp đến chết lặng, kiều nhiệt thở dốc.
Ti quần Quý Thịnh đã cởi đến xương hông, chỉ cần buông lỏng tay, mãnh thú kiềm chế lâu ngày trong đó sẽ hoàn toàn thoát khỏi lồng hấp.
"A Diên còn muốn nói cái gì? Có điều, vô luận nàng nói cái gì, đêm nay ta đều sẽ không bỏ qua cho nàng."
Hắn làm liều khiến Nhiễm Diên tuyệt vọng, mắt đẹp mờ mịt hơi nước hung hăng trừng hắn: "Ngươi như vậy sẽ chỉ làm ta càng thêm hận ngươi!"
Không ngờ rằng, một lời này lập tức làm Quý Thịnh tức giận, lạnh lùng câu môi: "Vậy liền hận đi."
Cự long giận dữ dâng trào, đánh vào giữa hai chân Nhiễm Diên, nàng liền gắt gao nhắm mắt lại rùng mình không ngừng, rấtmau qυầи ɭóŧ của nàng liền bị Quý Thịnh kéo xuống, lực đa͙σ mạnh mẽ, tỏ rõ sự phẫn nộ của hắn.
Giữa hai chân một trận mát lạnh, Nhiễm Diên theo bản năng khép lại ý đồ che đậy nơi tư mật, Quý Thịnh lại càng không theo mong muốn của nàng, bàn tay hắn bắt lấy hai chân ngọc mở ra thật rộng.
"A a!"
Nhiễm Diên vặn vẹo loạn tránh, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến Quý Thịnh xem xét địa phương thần bí nhất của nữ thể.
"Nơi này của A Diên, cũng thật mỹ....."
Chân tâm oánh bạch đầy đặn, lại hơi có điểm phấn hồng kiều nộn, âm mao mềm mại thưa thớt, hoa huy*t còn chưa từng bị nam nhân đụng chạm qua như nụ hoa khép chặt, hai mảnh âm môi no đủ mê người, tựa như ngọc trai đợi người đến mở, chỉ cần đẩy ra đâm vào, liền có thể tìm được minh châu đẹp nhất.
Quý Thịnh nhịn không được duỗi tay vỗ về chơi đùa, huyệt khẩu kiều diễm phong tình vô hạn, lòng bàn tay hơi lạnh khẽ chạm vào, kiều môi giống như cánh hoa liền run rẩy lợi hại, mới đẩy ra một bên, chỉ thấy thịt non đỏ bừng ướt át câu hồn.
"Tránh ra tránh ra! Ngô!"
Thân trên không thể tránh thoát, Nhiễm Diên chỉ có thể đá chân lung tung, địa phương tư mật nhất bị nam nhân nhìn rồi vuốt ve, khiến nàng cảm thất thẹn đến hai lỗ tai nổ tung, mới động động vài cái, liền bị Quý Thịnh nắm lấy ŧıểυ âm đế non nớt, vân vê một chút, nàng liền run run xụi lơ.
"Nơi này của A Diên còn chưa từng bị nam nhân sờ qua đi? Nhìn một cái liền ướt."
Hắn qua lại moi lộng ở giữa hoa huy*t, ngón tay linh động, nhẹ chọc hoa môi phì nộn, từ trong cơ thể tràn ra mật dịch trong suốt lộng ướt đầu ngón tay hắn.
"Ngươi ngươi!" Nhiễm Diên trong đầu trống rỗng, kiều suyễn banh thẳng hai chân, chỉ cảm thấy tim như nổi trống, một cỗ khô nóng kỳ dị lan tràn khắp thân, trên khuôn mặt nhỏ nổi lên sắc hồng như hoa đào, mồ hôi mỏng lượn lờ.
Kiều huyệt phấn nộn càng bị trêu đùa, tiết ra mật nước càng thêm kinh người, không bao lâu liền làm chân tâm ướt đẫm một mảng, Quý Thịnh nhìn đến miệng khô lưỡi đắng, đôi mắt tối tăm lóe lên dị quang, cưỡng chế hai chân Nhiễm Diên đặt lên khuỷu tay, ôm lấy ngọc mông vểnh cao nâng lên trên.
"Ngươi làm cái gì! Không, không thể! Ngô a ~"
Thân mình Nhiễm Diên vốn kiều mềm, hạ thân bị nâng lên cao dễ như trở bàn tay, khi Quý Thịnh đem môi mỏng dán lên trên hoa phùng, nàng kém chút đều trở nên điên cuồng, lưỡi to linh hoạt thế nhưng trực tiếp chui vào trong ŧıểυ mật động.
"Ân ha ~ Buông ra.....Không cần hút ~"
hoa huy*t chưa bao giờ bị dị vật xâm nhập trở nên nóng bừng, lưỡi Quý Thịnh xoay tròn liếʍ láp ở trong đó, dùng sức bú hút d*m thủy ở chỗ sâu nơi u huyệt, môi răng lưu luyến thịt non mềm nộn thơm ngọt, cơ hồ làm Quý Thịnh đỏ mắt.
Nàng thế nhưng trơ mắt nhìn hắn, dùng đầu lưỡi liếʍ láp âm mao chính mình! Lúc tầm mắt giao nhau, nàng từ trong mắt hắn thấy được dục hỏa yêu dị.
"Mật thủy của A Diên thơm ngọt vạn phần, thích bị liếʍ láp như vậy?"
"Không được, không được ~ mau buông ra!"
Loại an ủi tha thiết như vậy không phải thứ nàng có thể thừa nhận, khó nhịn vặn vẹo giãy giụa, cuối cùng ở trước một giây khi nhiệt nóng trong cơ thể muốn bùng nổ, nàng bị Quý Thịnh ném về lại giường.
"A!"
Phấn mông như chi như ngọc trực tiếp ngã ở trên cặp đùi cường tráng của hắn, nhiệt độ cơ thể hắn cực nóng làm Nhiễm Diễm lạnh run, còn chưa kịp nhúc nhích, eo thon liền bị Quý Thịnh nắm chặt, nàng hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy giữa háng hắn có một cái đại đồ vật đáng sợ, hướng đến chân tâm chính mình để lên.....
Đó là thứ đáng sợ nhất mà Nhiễm Diên từng gặp qua, cùng với bề ngoài phong thần tuấn mỹ của Quý Thịnh hoàn toàn đối lập, màu đỏ tím dữ tợn trên thân còn nổi gân xanh ninh động, thô tráng như cánh tay trẻ con làm người kinh hãi.