Môi âʍ ɦộ đỏ thắm còn hơi sưng do tàn lưu của cuộc hoan ái vừa rồi, mấy cọng lông mu màu đen ướt át dính ở cửa mật động, khi thịt non hơi co lại, một cỗ chất lỏng trong suốt sền sệt liền trào ra ngoài, mắt thấy thuỷ dịch lướt qua da thịt nơi đáy chậu, sắp chảy xuống cúc huyệt, Quý Thịnh cúi người dùng đầu lưỡi chặn lại luồng nhiệt dịch kia, hút vào trong miệng.
Tê lưu, tê lưu ~
"Ngô a! Tránh ra ~ ô ô!"
Đầu lưỡi liếʍ láp ở cửa động mềm nóng ướt át dị thường, đôi môi mỏng của hắn liên tục liếʍ hút mật dịch, đầu lưỡi thô to đánh vòng ở ngoài huyệt khẩu, dao động không ngừng, thế nhưng hắn còn dùng hàm răng đi gặm cắn môi âʍ ɦộ sưng đau cùng mị thịt mềm dãn ở hoa khẩu.
"ŧıểυ dâm nhi, tao thịt ở động nhỏ thiếu chút nữa kẹp cứng đầu lưỡi của Bổn Vương rồi, nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, Bổn Vượng giúp nàng hút ra, có phải thấy thoải mái hơn nhiều không?"
Tuấn nhan ngẩng lên từ giữa hai chân nàng tà mị đến cực điểm, thậm chí so với nữ tử còn muốn hoàn mỹ hơn mấy lần, môi mỏng lây dính ít dâm dịch trở nên vô cùng yêu dã ma mị, ở dưới ánh nhìn của Nhiễm Diên, Quý Thịnh thế nhưng cười khẽ dùng đầu lưỡi móc ngắt chơi đùa âm hạch dưới lớp lông mao thưa thớt, nhất thời khiến thân thể mềm mại của nàng điên cuồng run rẩy.
"A Diên đã lâu không bắn ra mật thuỷ cho Bổn Vương nhìn, lúc này liền bắn thử đi."
Một tay nắm đùi ngọc thon dài bên người, hắn dùng một bên tay khác vê nắn, vuốt ve thô bạo hoa châu, ŧıểυ trân châu vốn dĩ đã sưng lớn cứng rắn mẫn cảm vạn phần, giờ lại bị hắn niết lộng như vậy, Nhiễm Diên nhất thời không chịu nổi, trực tiếp thét chói tai tiết ra một đợt thuỷ dịch.
Bàn tay Quý Thịnh không kịp rút ra từ âʍ ɦộ, bị phun đầy vệt nước, mật thuỷ trong suốt như vậy không giống với dâm dịch sền sệt từ từ phân bố, mà ngược lại là nước ấm trong vắt, chứng minh Nhiễm Diên đã thật sự sướиɠ khoái tới cực điểm.
Cột nước đẹp đẽ dần yếu đi rồi ngừng hẳn, Nhiễm Diên chìm đắm trong cực lạc vui thích hổn hển thở dốc, xương cốt khắp thân tựa như đều bị loại bỏ, má đào đỏ bừng như bốc lửa, thoáng động nhẹ, trong máu thịt liền có cảm giác tô ngứa như bị sâu gặm cắn, lan tràn ở trong huyệt lộ, chân tâm vô cùng hư không.
"Ngô....."
Loại ngứa ngáy cào tâm cào phổi so với khi mị dược phát tác còn muốn nóng bức kịch liệt hơn.
Hiển nhiên là Quý Thịnh rất hiểu nàng cần gì lúc này, từ một hộp gấm ở bên lấy ra một cây cự vật màu đen, không biết dương v*t giả ấy làm từ thứ gì mà còn có thể đong đưa, sống động lại dữ tợn hung mãnh.
"Nhìn thử đi, vì muốn làm A Diên sung sướиɠ, Bổn Vương đã tốn không ít tâm tư, thứ này tuy không so được với vật ấy của ta, nhưng cũng có thể mang lại một phen tình thú khác."
"Không được! Lấy ra....." Nhiễm Diên bị thứ đồ vật kia doạ không nhẹ, ngay cả hoa huy*t phiếm hồng cũng đều co rút lại.
Quý Thịnh nắm dương v*t giả đặt ở trên âʍ ɦộ nàng, nhẹ cọ lấy thuỷ dịch chảy róc rách, đem trụ thể màu đen ma xát ướt đẫm toàn bộ, cười nói ôn nhu: "Ngoan, trong vật này được bỏ thêm không ít dược liệu, cắm nhiều sẽ có lợi với A Diên."
Đồ vật vừa có thể sung sướиɠ lại còn giúp điều trị nơi riêng tư ở trong tay Quý Thịnh gấp gáp muốn tiến vào mật động nhỏ xinh.
"Ngươi, tên biến thái chết tiệt này!! Quý Thịnh.....Ngô a!"
Bởi vì hai chân bị trói, Nhiễm Diên căn bản không có lấy nửa điểm sức lực chống cự, khi quy đầu cứng rắn lấp đầy môi âʍ ɦộ mềm mại nhiều nước, nàng vừa tức giận phun ra lời mắng mỏ lại vừa không nhịn được rêи ɾỉ yêu kiều làm nơi giữa háng Quý Thịnh càng thêm cứng rắn, trong đôi mắt đen âm ngoan của Quý Thịnh tất cả đều là lửa dục bừng bừng nóng bỏng, hai ngón tay nhanh chóng mở rộng hoa môi ướt đẫm, đem cự vật trong tay ấn hướng vào bên trong.
Huyệt thịt chặt chẽ bị vật lớn xâm nhập liền rùng mình co hút, khi quy đầu đỉnh nhập đường đi, nàng ngẩng đầu nhìn về phía gương lớn nơi vách tường, lúc này đến thở mạnh Nhiễm Diên cũng không dám, vật lớn hình trụ màu đen kia cưỡng bách căng hoa khẩu nhỏ hẹp của nàng căng ra lớn nhất, mới đút vào lần thứ nhất đã khiến toàn bộ vách thịt hoa lộ đều trở nên ướt đẫm dâm loạn.
"Chậm rãi ăn, ŧıểυ tao hoá đừng gấp."
Môi âʍ ɦộ kiều nộn diễm lệ bị cắm mất đi hình dạng vốn có, Quý Thịnh phong đạm vân khinh khống chế dương v*t giả thâm nhập không nhanh không chậm, ngắm nhìn từng luồng dịch nhầy trào ra từ huyệt động, hình ảnh hương diễm hoa lệ như thế nhưng hắn lại vẫn xem đến không chớp mắt, có thế thấy được là khả năng tự khống chế của Quý Thịnh người này đã đạt đến mức biến thái.
Hoa tâm chặt chẽ mẫn cảm giấu ở chỗ sâu bên trong huyệt thịt non mịn, khi bị quy đầu lớn của cự vật chui vào, thịt non nóng bỏng ướt át còn chưa kịp chống cự đã bị đẩy ra thật mạnh, ngay sau đó là thân cự vật thô to theo vào quấy lộng, đến lúc toàn bộ hoa thịt đều dồn lại cắn hút theo một hướng, thì bàn tay to nắm cự vật thô trướng đột nhiên thay đổi sang một phương hướng khác.
"Ngươi! A a!!!"
Huyệt thịt vừa mới được giảm bớt chút tê ngứa thì rất nhanh đã bị vật lớn dồn áp ma nghiền theo một phương hướng khác, tầng tầng thịt non bị quấy lộng bất ngờ, lại thêm lực đa͙σ tay hắn tăng mạnh, làm non nửa cự bổng còn lại bên ngoài hoa khẩu cũng đi vào gần hết.
Chỉ có bản thân Nhiêm Diên mới biết được một tấc cự vật xâm nhập thêm vào này đã đem nàng đỉnh lộng đến cực lạc như thế nào.....