So với Nhiễm Diên ai uyển dâm kêu, Quý Thịnh hiển nhiên cũng không tốt hơn là bao, đại quy đầu cắm vào trước như chìm sâu trong đầm nước ấm, thịt non ướt dính tiết ra dịch nhầy trơn trượt, đem dương v*t của hắn quấn hút chặt chẽ.
"Ha ~ thả lỏng một chút, đừng kẹp!"
Trùng trùng điệp điệp nếp gấp thịt hoa quấn quanh co bóp, hắn gầm nhẹ, giảm tốc độ đem côn th*t tiến vào cơ thể nàng, xúc cảm nóng ướt mềm mại quá mức làm Quý Thịnh sắp không thể khống chế được nội tâm cuồng nhiệt, giữa hơi thở nặng nề, nhìn về phía hạ thân đang dần kết hợp của hai người, côn th*t đem hoa huy*t tràn đầy mật nước banh mở, khiến phần hông hắn cũng là một mảnh ướt dính.
"Lớn mới có thể đem bên trong A Diên cắm đầy, ngoan, phu quân muốn buông tay." Đại quy đầu gian nan mà cọ đến phần thịt mềm tiết thuỷ, cuối cùng là đem hơn phân nửa căn thịt bổng chôn vào nơi mỹ diệu huyền ảo kia, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt bên hông Nhiễm Diên, Quý Thịnh bỗng nhiên buông lỏng vòng tay nâng đỡ eo nàng.
Xì! Chiều sâu thân thể phù hợp tạo thành tiếng nước vang lên ở huyệt đế.
Rốt cuộc đã cắm vào toàn bộ làm Quý Thịnh vui sướиɠ mất hồn, vô luận là hoa tâm đang hút quy đầu, hay vẫn là vách thịt hoa không ngừng cắn mυ"ŧ co bóp kia, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu khởi động vuốt lộng, đã hoàn toàn làm rối loạn tâm trí cùng khả năng tự khống chế của hắn.
Còn không đợi Nhiễm Diên bình thường trở lại, hắn liền bắt đầu đỉnh lộng hạ thân, dùng sức lực eo hông kinh người mà trực tiếp đem nàng đâm nâng lên rồi lại rơi xuống, côn th*t thô lớn vạn phần mạnh mẽ đâm chọc vào chỗ sâu trong bụng nhỏ tạo ra từng luồng tê mỏi khô nóng, huyệt nhi nhỏ xinh non mịn đáng thương vuốt ve căn cự vật chắc nịch, cứng rắn cùng trướng mãn hun Nhiễm Diên hoa cả mắt.
"Ngô ách......Muốn nứt ra rồi, đừng, đừng đâm ta......A ha!"
Trọng tâm của nàng đều bị gắn vào giữa háng Quý Thịnh, căn côn th*t hung tàn kia tựa hồ giống chúa tể chi phối mọi cảm quan của nàng, giữa xóc nảy kịch liệt, nàng như rơi vào trong biển rộng gặp bão lớn, từng tiếng rêи ɾỉ yêu kiều ai uyển đứt quãng vang lên, chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới.
Ửng đỏ như mê như say dần lan tràn trên da thịt tuyết trắng, Quý Thịnh kìm lòng không nổi mà dùng đại chưởng đi vuốt ve xoa nắn, hai vυ" lớn là run rẩy lắc lư lợi hại nhất, trơn mềm nóng rực làm hắn yêu thích không buông tay, biên độ eo hông đỉnh lộng càng thêm lớn.
"Không, không sướиɠ ~ thả....thả ta xuống đi, a a~"
Quá mức thô lớn, cứng rắn, nóng bỏng......như vậy, rõ ràng đã đem hoa huy*t đâm đảo đến long trời lở đất.
Kẹp lấy đầu v* như hai quả anh đào, Quý Thịnh dùng sức vừa niết lại kéo, hài lòng mà nghe Nhiễm Diên bị trêu chọc thở dốc run rẩy, nặng nề cười nói: "ŧıểυ dâm oa khẩu thị tâm phi, thịt non mυ"ŧ chặt như vậy, lại còn liên tục chảy nước, sao có thể không sướиɠ?"
Bỗng nhiên nghe thấy dâm từ lãng ngữ thô bỉ làm nội tâm căng thẳng của Nhiễm Diên xuất hiện một vết nứt, bàn tay tẩm đầy mồ hôi nóng bỏng chống đỡ bên eo hông cường tráng của Quý Thịnh, nàng rốt cuộc không nhịn được mà khóc lên.
"Cắm chậm một chút ~ cầu xin ngươi, ngô ách ách.....Quá thoải mái, ta chịu không nổi, Đại, Đại Vương....."
Thủ sẵn hai chân đã nhũn ra của nàng nâng lên đầu vai, chân nhỏ bất lực mà lay động ở giữa không trung thê mỹ đến cực điểm, thanh âm nức nở nỉ non mị cốt, tiếng hô hấp dồn dập nặng nề, tiếng thân thể va chạm, tiếng nước ướt át, âm vang khoá vàng.....Hết thảy đan xen hỗn loạn ở trong đại điện xa hoa lãng phí.