Hoa nội vốn trơn ướt ấm áp, lúc này bị Quý Thịnh đảo lộng mãnh liệt, thịt quả anh đào bắt đầu bị nghiền nát, nước quả hỗn hợp với dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra, cự vật thô lớn càng thêm phấn khích đâm sâu va chạm, hấp thụ, hút chặt, co bóp,.....
"Thật là thoải mái, A Diên đều sướиɠ đến khóc nha."
Từng luồng xúc cảm mỹ diệu không thể miêu tả nối tiếp nhau truyền ra từ nhục huyệt, với Quý Thịnh là chặt chẽ đến mất hồn, với Nhiễm Diên là thoả mãn được lấp đầy, thân thể cuồng loạn ȶᏂασ lộng, một người sảng khoái thở dốc nặng nề, một người khó chịu khóc lóc.
hoa huy*t nhỏ hẹp kiều nộn nhét đầy anh đào bạch ngọc bị côn th*t lớn đâm nát thành tương, quá trình này quả thực vượt ra khỏi sức tưởng tượng, mà toàn bộ quá trình Nhiễm Diên lại cảm thụ được rõ ràng, mỗi một quả anh đào ở hoa huy*t bị nghiền nát như thế nào, thịt non chặt chẽ co hút ra sao, trên vách âʍ ɦộ bị ma xát thật mạnh tất cả đều là thịt quả anh đào.
"Không, không được ~ ta chịu không nổi, a......Cầu xin ngươi!"
Quy đầu nóng bỏng hung hăng xông vào nhuỵ hoa, ȶᏂασ cắm với lực độ lớn khiến Nhiễm Diên rêи ɾỉ khẽ khóc, nhưng làm thế nào cũng không thể thoát khỏi, hắn ȶᏂασ rất nhanh, cơ thể nàng cũng theo đó mà lay động, hắn cắm chậm, nàng mới có cơ hội để hô hấp.
"54 ngày không sủng hạnh A Diên, bắt đầu từ bây giờ liền bù lại đi, sau này, chạy một lần liền làm như vậy một lần, Bổn Vương biết A Diên thích, đặc biệt là mãnh ȶᏂασ nàng như này, đúng không?"
Nắm eo nhỏ mềm mại của Nhiễm Diên, Quý Thịnh cười tà đem mọi sức lực đều dồn xuống thân dưới, nhanh chóng thọc vào rút ra, thịt bổng nóng cứng như sắt dùng tốc độ mắt thường không thể thấy rõ ra ra vào vào âʍ ɦộ Nhiễm Diên, bọt trắng bay tứ tung, Nhiễm Diên nằm trên giường như chìm vào trong biển rộng sóng gió mãnh liệt, xóc nảy lay động hoàn toàn làm nàng mất đi trọng tâm.
"A a!! Không, không chạy! Ô ô!"
Cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều sắp bị đâm lệch vị trí, nàng hoa mắt chóng mặt nức nở khóc kêu, tay nhỏ trắng nõn bất lực vung vẩy trong không trung, tựa hồ muốn bắt lấy cọng rơm cứu mạng, thế nhưng cái gì cũng không nắm được, chỉ có thể bị Quý Thịnh ȶᏂασ lộng ở đáy sâu nhục dục chìm chìm nổi nổi.
Ngọc thể tuyết trắng run rẩy kịch liệt, Nhiễm Diên rất nhanh đã bị đưa đến đỉnh điểm cao trào, nằm ở giữa chăm gấm hỗn độn điên cuồng lắc đầu, cự long thô lớn không hề có dấu hiệu giảm tốc độ, vẫn cứ cuồng loạn ma xát mật động khiến huyệt khẩu liên tục rỉ ra dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp.
"Ngô ~ thật chặt!"
Cao trào làm mị thịt co hút chặt chẽ, mục ưng Quý Thịnh một mảnh đỏ ngầu cảm nhận sự sảng khoái, một bàn tay hắn bóp lấy eo nhỏ run rẩy của Nhiễm Diên, một tay nắn bóp vυ" nộn trắng nõn rung lắc, chỉ thấy bụng nhỏ phẳng lì trơn mềm vì ăn côn th*t lớn mà dồn dập phập phồng.
Vách trong ŧıểυ huyệt tiết đầy ái dịch, côn th*t thọc vào rút ra thập phần thông nhuận, âm thanh tiếng nước "bang bang" dâm mỹ vang dội, nghe thấy tiếng rêи ɾỉ mềm lãng còn hơn mèo nhỏ của Nhiễm Diên, động tác đảo lộng của Quý Thịnh càng thêm nhanh.
Khi Nhiễm Diên tỉnh lại, ngọc thể trần trụi mềm ấm đang bị Quý Thịnh ôm vào trong ngực, chân phải bị treo lên đã được thả xuống giường, mới vừa rồi chịu đựng vui thích quá lớn đã tác động đến chỗ bị thương, xương cốt còn hơi ẩn ẩn đau đớn, có điều.......
"Buông, buông ra....."
Cánh tay hư nguyễn đỡ đỡ bàn tay Quý Thịnh đang vuốt ve ở trước ngực nàng, bụng nhỏ hơi rùng mình trướng đầy, sau cao trào phản ứng sinh lý muốn bài tiết thực kịch liệt, thêm nữa là lúc đầu nàng uống thật nhiều nước, bây giờ cấp bách muốn đi ŧıểυ.
Quý Thịnh trầm giọng cười, sủng nịch cắn cắn lỗ tai Nhiễm Diên, đem lưng trần trơn mịn của nàng nâng lên dựa vào lồng ngực hắn, bàn tay xoa ấn trước ngực nàng di chuyển xuống dưới, sờ lên bụng nhỏ trắng nõn đánh vòng.
Khó trách vừa rồi hắn đút cho nàng uống nhiều nước như vậy....
"Hư, đừng lộn xộn, để Bổn Vương nhìn xem A Diên bắn nước ŧıểυ như thế nào đi." Điều này hiển nhiên cũng là trừng phạt đối với nàng.
"Không muốn không muốn!"
Hai ngón tay thon dài khép lại cùng nhập huyệt, thịt non ướt át trơn dính tức khắc hút chặt, ngón tay tuy rằng không thô dài như côn th*t, nhưng chỉ nguyên việc linh hoạt moi lộng chỗ thịt mềm mẫn cảm cũng đã đủ làm Nhiễm Diên điên cuồng.
"ŧıểυ ra đi, A Diên ngoan, cứ như vậy phun ra là được, thực mỹ."
Hắn trầm giọng mê hoặc nàng, bàn tay còn lại của hắn để ở trên bụng nhỏ của nàng hung hăng xoa ấn, ngón tay trong ŧıểυ huyệt nhanh chóng thọc vào rút ra, ngón tay cái thì không ngừng vê nắn âm đế sung huyết, thanh âm khóc kêu của Nhiễm Diên càng thêm ngắt quãng trầm bổng.
"Ô a....."
Thuỷ dịch nghẹn trướng đã lâu rốt cục không ức chế được, trong khoảnh khắc Quý Thịnh rút ngón tay ra, cột nước màu vàng nhạt "tư" một tiếng từ trong một lỗ nhỏ khác phun ra, bắn tung toé trên sàn nhà lát đá cẩm thạch sáng bóng.