Hai anh em tùy tiện trò chuyện vài câu, Trần Diễn cũng đi tắm.
Tối nay Trần Diễn cố ý không ngủ đúng giờ, chỉ ngồi trên giường chơi điện thoại. Đợi đến khuya, quả nhiên từ phòng ngủ chính vọng ra tiếng của hai người họ. Hơn nữa lại còn táo bạo như vậy, mở đèn không đóng cửa, tin tưởng Trần Diễn đã ngủ rồi sao?
Trần Diễn lặng lẽ đứng ở cửa, xuyên qua khe cửa hẹp nhìn cảnh tượng bên trong.
Chu Ninh quay lưng về phía cậu, cả người trần trụi, đường cong tuyệt đẹp của tấm lưng kéo dài từ cổ xuống tận mông. Hai tay cô chống trên hai bắp đùi Trần Kiệt, đang chuẩn bị ngồi xuống, chỉ vừa mới nhích người xuống một chút, Chu Ninh đã phát ra một tiếng "ưm" khẽ khàng, khiến ai nghe thấy cũng tê dại cả người.
"Bà xã, sao em vẫn còn chặt vậy, anh nhét mãi không vào được." Trần Kiệt hơi nhổm người lên sờ ngực Chu Ninh, vẻ mặt vừa như đau khổ vừa như khoái trá.
"Điêu toa, nói năng kiểu gì đấy."
Chu Ninh lại khẽ cắn môi, cố gắng ngồi xuống hết nửa người, như thể cuối cùng cũng không thể ngồi xuống được nữa mà treo lơ lửng giữa không trung, miệng khẽ rêи ɾỉ khó nhịn.
"Bà xã, em nhích vào thêm chút nữa đi, anh sẽ làm cho em thoải mái dễ chịu." Trần Kiệt thích nói những lời ái muội trên giường, nghe thấy mặt cô đỏ bừng.
Không phải cô ghét những lời như vậy, mà là những lời này từ miệng anh nói ra, luôn cảm thấy kỳ quái, nhưng cô đã chìm vào du͙© vọиɠ, nên không để ý nữa.
Những tiếng rêи ɾỉ lả lơi kia lọt vào tai Trần Diễn ngoài cửa khiến cậu nghiến chặt răng, hận không thể dùng tay móc tim ra. Nhưng đồng thời vật thể dưới thân lại không nghe lời mà cương cứng lên.
Bên trong đột nhiên im bặt, nghe thấy Chu Ninh nói: "Sao anh lại như vậy..."
Trần Kiệt bất lực, mà còn không phải chỉ lần này, ước chừng trong nửa năm qua, đều là như vậy, làm được một nửa thì dừng lại hoặc xuất tinh.
Anh ta mới hơn hai mươi tuổi thôi, Chu Ninh thật sự rất khó hiểu.
Nghe thấy tiếng vợ hờn dỗi, lòng tự trọng của anh ta bị đả kích nặng nề, nói với Chu Ninh: "Thôi, ngủ đi, tối nay không làm nữa."
Cô đã đồng ý anh chơi tư thế táo bạo này, vậy mà lại bỏ dở như vậy.
Trong lòng cô rất bực, rời khỏi vật đã mềm nhũn của anh, thấy anh đã tắt đèn, cô không đi vào WC chính trong phòng ngủ, tùy tiện lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người, đi vào WC ở phòng khách.
Trước đó, Trần Diễn đã cười trộm rời khỏi cửa, trở về phòng ngủ của mình.