"Con không cần gì hết ạ." Trần Nghiêu nhẹ nhàng đáp, dùng tay nhỏ vuốt ve dươиɠ ѵậŧ nóng hổi đang sưng tấy trong quần, "Để con hỏi anh trai một chút..."
Nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn nhẫn của Lâm Trưng, cô nở một nụ cười nghịch ngợm: "Anh trai, anh muốn mua gì?
Phải ngăn cô lại, Lâm Trưng nghĩ, anh cau mày nâng bàn tay to nắm lấy cổ tay cô, vẻ mặt cảnh cáo.
Trần Nghiêu không chút sợ hãi chống lại ánh mắt anh, lực trên tay dằn xuống thật mạnh. Nhìn quai hàm của anh nháy mắt căng chặt nhưng không dám phát ra âm thanh, cô cắn môi nén cười.
"Nghiêu Nghiêu? Con hỏi xong chưa?" Chu Linh gõ cửa hai lần, giọng nói kéo dài của bà đánh vào tâm can của hai người đang vụng trộm ăn trái cấm.
"Được rồi, cứ gọi cho mẹ nếu hai con muốn mua bất cứ thứ gì."
"Vâng ạ..."
dươиɠ ѵậŧ thô nóng được giải phóng hoàn toàn, màu sắc thanh tú sạch sẽ, nhưng hình dáng rất to lớn, phải dùng hai tay mới cầm hết được.
Lâm Trưng đứng tại chỗ như bị đóng đinh, nhìn Trần Nghiêu vừa chậm rãi ngồi xổm xuống vừa cầm lấy bộ phận sinh dục của mình xoa nắn. Ở độ cao này, khuôn mặt cô đang đối diện với thứ đó, gần đến mức cảm nhận được hơi thở ấm áp phun lên quy đầu mẫn cảm.
Cố gắng che giấu tiếng thở dốc, hầu kết không ngừng trượt theo động tác nuốt nước bọt.
Miệng đắng lưỡi khô.
"ŧıểυ Trưng, bữa tối giao cho con phụ trách, nhớ nấu món em gái con yêu thích..." Có tiếng bước chân rất nhỏ tới gần, giọng nói của Chử Huệ Thanh như văng vẳng bên tai anh.
Cơ bắp toàn thân căng cứng, tim đập dữ dội như sắp vọt ra khỏi lồng ngực, Lâm Trưng khó khăn đáp lại: "Được ạ..."
Giọng nói của anh trầm và khàn, thô ráp như giấy nhám.
Trần Nghiêu mím môi cười, ngửa đầu nhìn lên mặt Lâm Trưng, hé mở đôi môi anh đào, cầm quy đầu ướt át ngậm vào miệng.
Cái miệng nhỏ nhắn lập tức căng ra, đầu lưỡi mềm mại liếʍ quanh mã mắt, phát ra tiếng mυ"ŧ nhẹ.
"Hừ..." Tiếng thở dốc trầm thấp không tự chủ được thoát ra khỏi cổ họng, nét mặt có chút vặn vẹo vì sự nhẫn nại tối đa.
Hương vị của anh không khó ăn, một chút hương mát lạnh của xà phòng, một chút mằn mặn, hơi tanh. Trần Nghiêu dùng hai tay đỡ gậy thịt mυ"ŧ vào, nước miếng tiết ra trong miệng không kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe môi, một giọt trong suốt nhỏ xuống đầu gối gập lại của cô.
Mái tóc đen dài thẳng buông xõa, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người, đôi mắt to ngấn nước ngây thơ trong sáng, đôi môi anh đào đang hé mở khó khăn liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ thô to, giống như đang thưởng thức đồ ăn yêu thích của chính mình, vẻ mặt chuyên chú mê người.
Tiếng đóng cửa nặng nề giống như phát ra tín hiệu, Lâm Trưng rốt cục rêи ɾỉ ra tiếng, một tay túm Trần Nghiêu lên khỏi mặt đất, rút dươиɠ ѵậŧ bị liếʍ đến ướt nhẹp ra, ôm cô đi về phía giường.
Quấn quýt đến nhễ nhại mồ hôi, Trần Nghiêu vươn tay ôm lấy Lâm Trưng đang rong ruổi trên người mình, hai hàng nước mắt sinh lý run rẩy chảy ra, anh cúi người nhẹ nhàng liếʍ đi.