*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.<
"anh... anh còn muốn thế nào nữa?" cô trừng mắt, trái tim kinh hoàng nảy lên nhanh gấp đôi bình thường.
Đường Vĩ cố ý ở bên tai cô thở dài, "Điệp nhi, anh không tin em lại ngu ngốc không biết anh hiện tại muốn làm chuyện gì với em?"
anh nâng mắt, ánh mắt nóng bỏng trong gương chống lại ánh mắt của cô, rõ ràng truyền cho cô thông điệp không thể bàn cãi.
Đó là thông điệp du͙© vọиɠ.
Vẻ khiếp sợ lóe lên trong mắt cô, anh chẳng lẽ thực sự muốn cùng cô trong phòng tắm ──
"anh..."
Như Điệp toàn thân cứng ngắc nhìn tin tức trong mắt Đường Vĩ, sau đó nhìn anh lần thứ hai cúi đầu không chậm trễ ngậm vành tai nhạy cảm của cô liếʍ mυ"ŧ, công khai thể hiện rõ du͙© vọиɠ đòi hỏi của anh.
"Điệp nhi, anh lại muốn em, như vậy không tốt sao?" anh cắn xuống vành tai trắng nõn khéo léo, chiếc lưỡi liếʍ tai cô gợi tình.
Hài lòng bởi vì cô không chịu nổi mà dựng thẳng vai đẹp, giọng nói trầm thấp gợi cảm cố ý khiêu khích dụ dỗ, như có như không ma sát vào người cô.
"Ưm... không... không tốt..."
Cự tuyệt của cô biến mất khi anh xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại, môi bị anh mυ"ŧ lấy, đầu lưỡi trơn trượt của anh lướt qua hàm răng cô, thoả thích kích động trong miệng cô, hút lấy chiếc lưỡi đinh hương, câu dẫn các giác quan của cô, làm thần trí cô hỗn độn.
Đường Vĩ thoả thích hấp thu mật ngọt trong miệng cô, cho đến khi cô sắp hít thở không thông, mới luyến tiếc rời đi, lần thứ hai ngậm mυ"ŧ vành tai cô.
Căng thẳng kéo tới bởi lời lẽ nhẹ nhàng trêu chọc, trong cơ thể cô cấp tốc tăng nhanh từng đợt sóng, cô giống như bị thôi miên, không thể dời đi ánh mắt mà nhìn vào bàn tay to lớn của anh trong kính thong thả mơn trớn, từ hông cô dời lên trên, sau đó mở tay nắm lấy ngọc nhũ đẫy đà trắng trẻo đang đứng thẳng phía trước của cô. Ngón tay không chút do dự xoa lên đỉnh nụ hoa đỏ bừng rất tròn, làm càn xoa bóp qua lại...
"Ưm..." Khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên du͙© vọиɠ đỏ ửng, cô không tự chủ được ngâm bật ra tiếng, cảm giác luồng nhiệt vừa quen thuộc vừa xa lạ lan tràn xuống toàn thân, giống như khi bị tức giận vậy làm cô không cách nào khống chế được run rẩy, hai chân yết ớt vô lực, thân thể chỉ có thể xụi lơ dựa vào lồng ngực cường tráng của người phía sau.
Bàn tay của anh không ngừng xoa ngọc nhũ của cô, để chúng trở nên sưng đỏ, to lớn, trêu chọc làm cho du͙© vọиɠ trong cơ thể cô chạm một cái liền bùng nổ, hơi nóng từ môi anh truyền vào tai cô, gáy, vai, xương quai xanh, nụ hôn dần trở nên nóng bỏng dời xuống nơi chưa từng bị nam nhân khác chà đạp, nơi đẹp đẽ hoàn toàn thuộc về anh.
"Ưm... Á..." cô yêu kiều rêи ɾỉ, toàn thân nổi lên từng đợt run rẩy, lần thứ hai cảm nhận kɧoáı ©ảʍ làm cô không tự chủ được đáp lại anh.
anh nâng mắt, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm gương mặt đỏ lên của cô trong gương, "Nhìn, Điệp nhi, nhìn xinh đẹp của em hoàn toàn bị anh nắm giữ..." Ngữ khí của anh mềm nhẹ dụ dỗ, tràn đầy hấp dẫn câu dẫn lòng người.
"A... Vâng..." cô rêи ɾỉ, bị anh trêu chọc làm nổi lên phản ứng, gương mặt thẹn thùng hiện đầy du͙© vọиɠ, rất là động lòng người.
"Phóng thích chính mình, để anh biết em muốn gì, Điệp nhi." anh bị nét mặt kiều mỵ của cô mê hoặc, ngón tay liên tục kẹp lấy đỉnh núi ngoài nụ hoa xoay chuyển đùa giỡn, bụng dưới sưng tấy cương cứng mè nheo áp sát vào mông cô, đôi mắt đầy du͙© vọиɠ trong gương tỉ mỉ quan sát thân thể non mềm của cô, đáp lại hành động tán tỉnh của anh.
"Ưm... Đừng... Vâng..." cô cúi đầu thở gấp lay động đầu thừa nhận hành động ve vãn cướp đoạt của anh, đầu óc hỗn độn không rõ, hoàn toàn không thể động đậy, cảm giác giữa hai chân trào ra ấm áp ẩm ướt làm cô cảm thấy xấu hổ.
"Lớn tiếng gọi ra, anh thích nghe cực kì." Môi lưỡi của anh liên tục khiêu khích, đem một bắp đùi cường tráng từ phía sau chen vào giữa hai chân cô, bàn tay to khiêu khích dọc theo đường cong nữ tính trượt xuống, từ phía trước tấn công vào bộ phận tư mật của cô, tay anh đẩy ra bộ lông rậm rạp, ngón tay dài khẽ vuốt cánh hoa mềm mại, đẩy cánh hoa non nớt hồng hào, tìm được viên ngọc châu nhỏ nhắn thần bí được giấu kín trong bụi hoa thần bí. Ngón tay thong thả mà kiên định vuốt ve xoay chuyển, trêu chọc trung tâm nhạy cảm của cô.
Hoa tâm nhạy cảm không chịu nổi anh liên tục đùa nghịch, mật dịch ồ ạt chảy ra, hoa kính dần trơn trợt tỏa ra mùi hương. "Á... anh, ngón tay của anh... ư… ưm..." Đụng chạm cuồng dã của phái nam làm thân thể cô mềm mại run rẩy, đầu ngón tay anh mở ra thăm dò vào bụi hoa làm giác quan toàn thân cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cô không tự chủ cao giọng ngâm kêu.
"Ngón tay anh làm em rất thoải mái phải không?" anh một tay trêu chọc nụ hoa đứng thẳng, bàn tay to đặt trên bụi hoa nữ tính đẩy ra tầng tầng cánh hoa tư mật, vuốt ve cánh hoa dính mật dịch trơn trợt, sau đó tìm được hạch hoa nhỏ nhạy cảm, dùng đầu ngón tay giữa của anh qua lại ma sát xoa bóp vân vê, hài lòng nhìn trong gương thấy cô thở gấp run rẩy không ngớt, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra nét mặt mê say.
"Ngón tay anh làm em rất thoải mái phải không?" anh một tay trêu chọc nụ hoa đứng thẳng, bàn tay to đặt trên bụi hoa nữ tính đẩy ra tầng tầng cánh hoa tư mật, vuốt ve cánh hoa dính mật dịch trơn trợt, sau đó tìm được hạch hoa nhỏ nhạy cảm, dùng đầu ngón tay giữa của anh qua lại ma sát xoa bóp vân vê, hài lòng nhìn trong gương thấy cô thở gấp run rẩy không ngớt, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra nét mặt mê say.
"Ưm... anh... Á... Em không biết... Vâng..." Mãnh liệt vui vẻ làm cô liên tiếp rêи ɾỉ, cảm giác trong cơ thể luồng nhiệt càng lúc càng nóng bỏng, không tự chủ được theo khao khát trong cơ thể, hạ thân nghênh hợp khiêu khích nơi đầu ngón tay anh...
Hoa kính bên trong chảy ra ái dịch làm nơi riêng tư của cô rất nhanh liền ẩm ướt một mảng, trong lúc đó cũng nhuộm ướt đầu ngón tay anh đang bừa bãi trượt trên cánh hoa.
"Điệp nhi, anh rất thích phản ứng nhiệt tình này của em..." anh thì thào khen ngợi, môi nóng bỏng quét xuống gáy cùng bả vai cô in dấu từng vết hôn ngân tình cảm sâu nặng mãnh liệt, trong lúc đó hơi thở du͙© vọиɠ bao phủ mũi miệng cô.
"Ưm..." Từng trận ngứa ngáy như kim châm làm cô ngâm kêu lên tiếng, dục hỏa trong cơ thể cấp tốc lan truyền xuống tứ chi.
"Thích anh đối với em như vậy sao, Điệp nhi?" cô động tình đáp lại làm dục hỏa trong cơ thể anh càng cháy lớn, ngón tay xoa nắn cánh hoa phút chốc liền đi xuống, ngón giữa dựa vào ái dịch mạnh mẽ đâm vào bên trong hoa kính chặt trất của cô, đồng thời cảm nhận các bắp thịt chống cự chăm chú kẹp lấy ngón tay anh, gây cho anh cảm thụ mất hồn cực độ.
"Á..." Bởi vì nhìn thấy đầu ngón tay anh đi vào cơ thể mình trong gương các cảm quan của cô như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhịn được thở dốc rêи ɾỉ, nhiệt lưu từ bụng dưới chạy tán loạn càng ngày càng mạnh, bên trong cơ thể cô tạo thành một nhu cầu mãnh liệt, làm cô khó chịu đứng lên.
"Vĩ... Á..." cô ngâm kêu, dường như rõ lại dường như không rõ mình muốn gì.
"anh biết... anh biết em muốn anh... Muốn anh đi vào trong em..." Thanh âm của anh thầm thì nóng bỏng, đầu ngón tay ở sâu bên trong cơ thể cô ra vào, các ngón khác không ngừng xoay tròn trêu chọc tầng tầng cánh hoa, lấy tốc độ kinh người xâm lược cướp đoạt, làm cho nơi riêng tư của cô trở nên vừa hồng vừa sưng.
Ái dịch động tình từng đợt tuôn ra, thấm ướt toàn bộ bàn tay anh, ẩm ướt lan xuống bắp đùi lại quấn lấy u cốc non mịn.
"Á... Vĩ... anh..." Như Điệp đưa tay ra phía sau chặt chẽ ôm cổ anh, thân thể của cô nóng quá, nóng quá...
Đường Vĩ mê muội nhìn cô trong gương, nét mặt hoảng hốt, nũng nịu không có một chút làm bộ nào... anh cảm giác được dục hỏa của mình càng ngày càng nóng bỏng rồi.
"Em biết không? Dáng dấp bây giờ của em có thể mê đảo tất cả đàn ông trên thế giới này ──" anh một bên khàn giọng nói, một bên qua lại ra vào, mỗi lần đều hướng chỗ sâu bên trong thẳng tiến.
"Ưm... Á..." Mãnh liệt vui vẻ làm cô ức chế không được mà phát ra tiếng rên mị hoặc.
anh lại thêm một ngón tay, hai ngón tay khép lại đâm vào trong cơ thể cô, chống đỡ hoa kính chật hẹp, càn rỡ mà xoay tròn co rút, chuẩn bị chờ cao trào tới.
"Ưm... Nóng quá... Vĩ..." anh vỗ về chơi đùa kí©ɧ ŧɧí©ɧ tầng ham muốn càng sâu, âm thanh cúi đầu thở hổn hển yêu kiều từ miệng cô phát ra, trong cơ thể khát cầu bài sơn đảo hải đến làm bụng dưới căng chặt, ái dịch nóng bỏng không ngừng từ hoa kính chảy ra, làm thần trí của cô hỗn độn không rõ, phóng đãng quên mình giãy dụa eo mông, khẩn cầu anh lấp đầy tất cả.
"Thiên đường cũng sắp đến rồi, Điệp nhi." Ngón tay anh càng thêm bừa bãi điên cuồng mà đâm vào, rút ra, lần lượt ở trong hoa kính tư mật tàn sát bừa bãi, ngón tay đè vuốt hoa hạch mẫn cảm sưng đỏ phía trước, bàn tay to lớn còn lại cầm lấy to lớn đẫy đà, đầu ngón tay ma sát nụ hoa đỏ bừng đứng thẳng, phương thức giáp công hai mặt buộc cô bị tìиɧ ɖu͙© khống chế mà không cách nào tự chủ thân thể chỉ có thể hướng về phía trước.
"Ư… Á... Á ──" cô mềm mại thở hổn hển ưỡn thân thể, cảm giác toàn thân cực nóng đến khó chịu, muốn tới đỉnh, phát ra rêи ɾỉ mê loạn, cho đến khi một trận mãnh liệt co giật truyền đến, thân thể mềm mại phút chốc căng thẳng, trống rỗng bên trong cấp tốc muốn được lấp đầy, tiếng kêu khát tình nỉ non mừng như điên nhộn nhạo vang vọng khắp phòng tắm, thể nghiệm đầy đủ lễ rửa tội tìиɧ ɖu͙© cao nhất.
Cảm giác bên trong hoa kính của cô các thớ thịt mãnh liệt co rút mạnh, anh hài lòng rút ngón tay dài ra, bàn tay to dời lên trên nắm lấy cái eo nhỏ nhắn, điều chỉnh thân thể của cô làm cô ghé vào bồn rửa tay phía trước, quay lưng về phía anh.
Bắp đùi anh chen vào mở hai chân của cô, để cho cánh hoa đỏ bừng sung huyết của hiện ra ở trước mắt.
anh thở hổn hển đỡ lấy mông cô, dị vật cực nóng to lớn của phái nam chống đỡ trên hoa huy*t ẩm ướt, kích động ma sát vài cái, sau đó cố sức ưỡn lưng một cái, vật cứng to lớn quả quyết đâm hoàn toàn vào hoa kính ẩm ướt bên trong cô từ lâu đã chuẩn bị xong ──