Trong không gian Hỗn Độn.
Một chiếc luân bàn chậm rãi xoay tròn, trên mặt kiếm văn dày đặc, toát ra Kiếm Ý vô biên không thể hình dung bằng lời. Kiếm Ý này dường như xuyên qua vô tận Thời Không, trấn áp một mảng Hỗn Độn.
Nếu có Lục Thanh ở nơi này, nhất định hắn sẽ nhận ra ở đây không ngờ có một Thời Không Luân Bàn thật lớn, lúc này trên luân bàn, kiếm văn càng thêm phức tạp, đã hoàn toàn hóa thành vật thật. Chỉ có điều lúc này dường như nó đang bị thứ gì đó áp chế, kiếm quang trở nên ảm đạm.
Dưới Thời Không Luân Bàn, lão nhân áo xám mở bừng hai mắt, ánh mắt xuyên qua hư không vô tán, rơi xuống hàng chục chiếc kén lơ lửng.
-Rắc...
Dường như đáp lại ánh mắt của lão nhân, vô số kén kia đột ngột vỡ ra.