Không khí xung quanh như bị tưới lên một lớp mỡ khiến cho quanh thân Ô Thiết hơn mười trượng chợt bùng lên một ngọn lửa màu đỏ. Không khí bắt đầu vặn vẹo. Nhìn xuyên qua khoảng không gian chỗ Ô Thiết, toàn bộ mây mù bao phủ quanh ngọn núi bắt đầu cuồn cuộn.
Không khí từ từ trở nên nặng nề. Vào lúc này, nơi đỉnh núi vốn vẫn có những cơn gió chợt biến mất. Không khí trở nên yên lặng một cách đáng sợ. Trong ánh mắt mọi người, trong phạm vi mười trượng quanh Ô Thiết, không khí vặn vẹo thành một dòng xoáy, màu sắc của nó từ trong suốt dần chuyển thành màu đỏ.
Vòng xoáy không khí có chu vi khoảng hai mươi trượng. Trong nháy mắt khi vòng xoáy xuất hiện, hơi nóng từ trên cao ép xuống bình đài.
"Vù..."
Dòng suối nhỏ trên mặt đất thoáng cái đã bốc hơi toàn bộ. Tất cả những người đứng trên lễ đài hơi biến sắc. Mặc dù bọn họ không ở giữa bình đài nhưng hơi nóng táp vào mặt chẳng khác gì một chén nước sôi.
Chịu không nổi trước tiên chính là Minh Tuyết Nhi mới bước chân vào Kiếm Giả. Chỉ thấy hai hàng răng nàng cắn nhẹ, ánh mắt quật cường cố gắng chịu đựng. Đồng thời, trên người nàng xuất hiện một tầng kiếm khí màu lam tỏa ra hàn khí, cố gắng ngăn cản hơi nóng.