Dường như đây là lần đầu tiên đi vào Quỷ giới, hai người Diệp Vô Tâm khẽ cau mày. Tử khí nơi này chỉ cần là người sống sẽ cảm thấy chán ghét. Tử khí của Quỷ giới đã đạt tới mức độ tinh thuần không kém gì linh khí, tương đương với linh khí ở thế giới Thiên Đạo. Nếu nói tử khí ở Quỷ giới là suối nước trong lành, như vậy tử khí ở Vô Vọng Kiếm cốc của thế giới Thiên Đạo chính là nước cặn đục, ô uế.
Dường như đánh hơi được khí tức của người sống, một đám Kiếm Giả ác quỷ vốn đang hỗn chiến với nhau vội vàng chen chúc xông về phía ba người.
- Người sống, thật là hiếm có, không ngờ có người sống xông vào mười tám tầng địa ngục của chúng ta!
- Huyết khí người sống hết sức bổ dưỡng, giết chúng đi!
- Ta muốn huyết khí của chúng, không được để cho người nào sống!
Lực hồn phách trên người đám ác quỷ này hết sức hùng mạnh, thậm chí trong đó còn có Tông sư Kiếm Phách. Tuy nhiên so với đám ác quỷ bị lòng tham che mờ lý trí, số ác quỷ có thế sống sót ở mười tám tầng địa ngục, trở thành Tông sư Kiếm Phách vô cùng cẩn thận. Cho dù là kẻ hùng mạnh cũng ẩn nấp phía sau nhiều ác quỷ khác, nếu phát giác ra tình thế khác thường, sẽ lập tức bỏ trốn trước tiên.
Mặt Diệp Vô Tâm lộ vẻ trêu cợt, lão hừ lạnh:
- Đám Trùng kiến này cũng dám ra tay với chúng ta ư?
Dứt lời, cũng không thay Diệp Vô Tâm có động tác gì, một cỗ ý chí Phong Mang màu đen sẫm nháy mắt bùng lên, trấn áp về phía bọn ác quỷ đang xông tới.
Đám đông ác quỷ kinh hãi rống lên, lập tức thân thể tan nát thành mưa máu đấy trời, cả không gian toàn là máu màu đỏ sẫm. Nhưng từ trong đó, ba người Lục Thanh lại không thấy có chút gì là ấm áp. Huyết nhục của ác quỷ lạnh như băng, mà đám ác quỷ Tông sư Kiếm Phách vốn ẩn nấp sau lưng nhiều ác quỷ khác lập tức gào thét, bỏ chạy tứ tán.
Bọn chúng vận khởi thần thông, thiêu đốt Hồn phách Kim Quang, quanh mình ngưng tụ một đạo kiếm quang hồn phách màu vàng nhạt, tỏa ra bốn phía chạy trốn. Lần này có tới mười mấy tên.
- Bách Xuyên Quy Hải!
Thủy Thần quát lạnh, khí Phong Mang trên người tựa như nước chảy, hóa thành mười mấy đạo lấy tốc độ kinh người đuổi theo mười mấy đạo kiếm quang hồn phách bỏ chạy kia.
Mười mấy tiếng thét thảm thiết vang lên, nhưng không thấy trên mặt Thủy Thần lộ ra chút gì là thương hại. Trên người đám Tông sư Kiếm Phách này toát ra khí Sát Lục hết sức nặng nề, không kém gì đám ma đạo đầu sỏ giết người như ngóe trên thế giới Thiên Đạo. Loại người như vậy ở thế giới Thiên Đạo, nếu gặp phải Thủy Thần. ắt cũng sẽ bị tru sát hay trấn áp. Đừng nói đám ác quỷ này vốn chỉ là người chết. Thủy Thần giết chúng càng không có chút trở ngại nào.
- Kẽ nào dám lộng hành ở Quỷ giới ta?
Đột ngột từ trên không vang lên một tiếng quát hỏi đầy giận dữ. Ngay tức khắc, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt xẻ rách hư không, rơi xuống trước mặt ba người. Bạn đang đọc truyện tại