Giữa biển đã trở nên sóng êm gió lặng sau một trường đại chiến, nguyên khí thiên địa dần dần khôi phục lại bình thường. Trên chín tầng mây, mây mù trùng điệp tách ra, để lộ ánh nắng vàng chói sáng, bao phủ toàn mặt biển.
- Long Vương Đại nhân có rảnh đi Lăng Tiêu tông ta một chuyến. Lăng Tiêu tông ta nhắt định dùng trọng lễ đón chào.
Nhìn thanh niên trước mặt bỗng nhiên trung niên áo tím cảm thấy lòng mình hơi rối loạn, trong lúc nhất thời không biết nên nói chuyện gì. Tuy nhiên nhưng lời Thánh Tổ đã dặn dò. Y vẫn không dám quên.
- Lăng Tiêu tông ư?
Lục Thanh nở một nụ cười ý nhị sâu xa, nhưng lập tức lộ vẻ kiên cường. Lúc trước hắn còn chưa đủ trọng lượng, nhưng hiện giờ hắn đã mượn nửa khúc đuôi Long Hoàng tiến vào cấp Kiếm Tôn, lại đạt được Hóa Thân Thành Long, đạt thành thần thông Long Vương Hung Kiếm. Mặc dù một thân thực lực không dám nói là hùng mạnh nhưng xem ra hiện giờ, tối thiểu cũng có thế nói rằng đã bước vào Bảng Tông sư.
Lai lịch của Tử Sát Kiếm Tôn, trước kia Lục Thanh cũng đã nghe Hàn Lâm Lang nói qua. Tuy rằng vừa rồi bức lui Tử Sát Kiếm Tôn, nhưng Lục Thanh cũng không cho rằng mình đã thắng. Nếu không phải trước khi xuất thế, bất ngờ đánh bị thương nhục thân của Tử Sát Kiếm Tôn, vậy thắng bại trận vừa rồi rất là khó nói.
Đối với thực lực bản thân mình. Lục Thanh cũng nắm chắc rất rõ ràng. Có lẽ đến khi hắn hoàn toàn tiến vào Kiếm Tôn tiểu thiên vị, lãnh ngộ toàn bộ thức hai mươi bốn tới thức hai mươi bảy của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm, như vậy mới có được thực lực thắng được Tử Sát Kiếm Tôn. Hiện giờ hắn vẫn còn rất nhiều khiếm khuyết.
Nhất là lúc nãy hắn đã chiếm lấy tiên cơ, nếu không, sauonos Tử Sát Kiếm Tôn đã không rơi vào thế bị động. Nhưng chuyện này Lục Thanh có thể đoán ra, đồng thời; đối với thủ đoạn của Kiếm Tôn, hắn cũng không tin đó là toàn bộ thực lực của Tử Sát Kiếm Tôn.
Đến lúc này, Lục Thanh đã có lòng muốn trở về giới Kim Thiên, quả thật cẩn phải thỉnh giáo cẩn thận bọn Lôi Thiên một phen. Đối với việc tu luyện cảnh giới Kiếm Phách, mặc dù hắn đã có phương hướng sơ bộ, nhưng một số chi tiết cụ thể vẫn còn mơ hồ lúng túng, nhưng chuyện như vậy không phải chỉ cần bế quan là có thể lãnh ngộ ra.
- Các hạ xuất thân từ Lăng Tiêu tông ư?
Lục Thanh thoáng động trong lòng bèn hỏi.
- Không sai tại hạ Đoạn Thất Ngôn. Cửu trưởng lão của Lăng Tiêu tông.
Cửu trường lão của Lăng Tiêu tông!
Lục Thanh gật gật đầu, có thể đảm nhiệm chức vị Cửu trướng lão ở Lăng Tiêu tông, có thể nói rõ thực lực của Đoạn Thất Ngôn này.
- Chẳng hay Đoạn trường lão có biết lai lịch của ta chăng?
- Ủa, chẳng hay Long Vương xuất thân nơi nào?
- Giới Kim Thiên. Tử Hà tông Lục Thanh! Giới Kim Thiên!
Bọn Đoạn Thất Ngôn nhìn nhau. ai nấy sững người.
- Không ngờ. ., thật không ngờ giới Kim Thiên xuất hiện hạng người kinh tài tuyệt diễm như Long Vương, quả nhiên khiến bọn ta xấu hổ vô cùng.
Một lúc sau. Đoạn Thất Ngôn nói với giọng cảm khái
Lời này quả thật xuất phát từ tận đây lòng, giới Kim Thiên nho nhỏ không ngờ xuất hiện nhân tài như vậy, đã không thể dùng từ ngữ thông thường mà diễn tả.
Yêu quái! Đây thật sự là yêu quái!
Còn chuyện vì sao Lục Thanh chưa nhắc tới Long vực, Đoạn Thất Ngôn nhớ tới một ít tin tức lúc trước thu thập về Lục Thanh, lập tức biến sắc.
Hóa ra là hắn!
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Đoạn Thất Ngôn trở nên hết sức khó coi, nhưng nhớ tới lời dặn dò của Thánh Tổ, lập tức y bình tĩnh lại.
Đoạn Thất Ngôn liếc nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, sau đó nói tiếp:
- Năm vạn năm qua, Lục Đại sư có thế coi là đệ nhất nhân của giới Tử Hoàng. Nhận ra rồi sao?
Thấy thần sắc của Đoạn Thất Ngôn, tự nhiên Lục Thanh biết y đã nhận ra mình. Tuy rằng lúc này hắn còn chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng không phải người bình thường có thể khi hiếp hắn được. Nếu hắn muốn bảo vệ tông môn ở giới Kim Thiên, quả thật không thành vấn đề.
Về chuyện lúc trước tự trục xuất mình ra khói Tử Hà tông, sau khi đạt tới cảnh giới Kiếm Phách. Lục Thanh mới hiểu rõ. ý chí của Tông sư Kiếm Phách cũng không phải dùng ngôn ngữ là có thế lay chuyển được. Thủ đoạn tự trục xuất mình ra khỏi Tử Hà tông của hắn trước kia, tới bây giờ xem ra quả thật có chút lừa mình gạt người. Trên đời này, người sáng mắt có rất nhiều.
Đã không thế gạt được người đời. Lục Thanh cũng không muôn giấu diếm nữa. Vốn lúc trước hắn định sau khi thành Kiếm Phách sẽ trở về tông môn, hiện giờ đã đạt tới mục tiêu định ra khi trước.
Lúc này Lục Thanh tính rằng sau khi trở lại giới Kim Thiên, củng cố một thân tu vi, lúc ấy hắn sẽ trở về tông môn.
Lúc này người của bốn tông khác bên cạnh Đoạn Thất Ngôn nghe vậy cũng vô cùng sững sốt. Tin tức mà Đoạn Thất Ngôn nhận được, đương nhiên bọn họ cũng nhận được, cũng vì như vậy, bọn họ mới càng thêm khiếp sợ.
Lúc trước nhận được Tin tức là khi nào, tới bây giờ đã qua bao lâu?
Thân là một đời Kiếm Giả cái thế, bọn năm người Đoạn Thất Ngôn chưa bao giờ sinh lòng hoài khi đối với thiên phú Kiếm Đạo của mình. Nhưng nghĩ tới thành tựu của Lục Thanh, bọn họ lập tức cảm thấy tâm thần chấn động.
Cũng không muốn nói nhiều cùng bọn Đoạn Thất Ngôn. Lục Thanh lại nói:
- Nếu không còn việc gì nữa. Lục mỗ cáo từ trước. ..
- Chậm đã!
- Đoạn trưởng lão còn có chuyện gì ư?
- Chẳng lẽ Lục huynh không muốn giải thích một chút?
- Đoạn trường lão muốn Lục mỗ giải thích chuyện gì?
Sắc mặt Lục Thanh sa sầm, nhìn quét qua hai mươi bảy người trước mặt. Khi hắn nhìn tới phu phụ Hàn Cổ Tâm, hơi sững sờ một chút.
Lục Thanh cũng không cho rằng mình có thể chống nổi nhiều người như vậy. Nhưng đồng thời hắn cũng cho rằng nếu mình muốn đi, bao nhiêu người như vậy, không ai có thể giữ mình lại đươc.
Hiện tại thứ mà Lục Thanh hài lòng nhất về mình không phải là Kiếm thể Bạch Linh, cũng không phải là tu vi Kiếm Đạo, mà là tốc độ.
Lúc còn là Kiếm Hoàng, hãn đã có thể so với Kiếm Tôn. Hiện giờ đã đạt tới Kiếm Tôn, cái khác không nói Lục Thanh có thừa tin tưởng dù là Kiếm Tôn đỉnh phong cũng đừng mơ giữ mình lai đươc.
Tuy rằng tự tin, nhưng Lục Thanh cũng không tự đại đến mức coi thường tất cả người trong thiên hạ. Trên đời này có rất nhiều thứ không phải chỉ dựa vào võ lực đơn thuần là có thể đạt tới. Giống như tự tin về tốc độ, chỉ cần có chuẩn bị sẵn sàng, dù là kiếm trận Thiên giai. Lục Thanh cũng có thể tự tin thối lui không khó.
Lúc này nghe Đoạn Thất Ngôn nói như vậy, Hỏa Phượng đang ngồi sừng sững trên lưng Long Quy gáy lên một tiếng thật dài ngay tức khắc, ba mươi hai hung thú bát giai phía sau đồng thời tiến tới. Bạn đang đọc truyện tại