Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 78: Bạch phát ma nữ

Trước Sau

break

Ba người đứng chung một chỗ, khí thế dung hợp khiến cho người ta không tìm được một chút sơ hở. So với Thanh Hạc tam lão bên cạnh thì Lạc Thiên Phong coi trọng Phù Vân tam kiếm này hơn. Bọn họ trời sinh tam bào thai, vừa sinh ra đã có tâm ý tương thông. Sau đó lại được tổ sư của Phù Vân tông dẫn vào nội tông tu hành. Tư chất tiên thiên thuộc loại thượng giai. Bọn họ tu luyện cùng nhau khiến cho nguyên khí trong thiên địa tụ tập lại càng nhiều, tu luyện càng thêm nhanh chóng. Hơn nữa, tu vi của ba người này hết sức đồng nhất.

Chỉ cần một người đột phá, tâm ý tương thông là hai người khác cũng có thể cảm nhận được quá trình đột phá, chẳng khác nào kinh nghiệm của bản thân. Vì vậy mà cho tới hôm nay, đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn cũng là do có một người đi trước đột phá sau đó dẫn động hai người khác đột phá theo. Có thể nói, Phù Vân tông không bị loại khỏi danh sách tông môn cấp Thanh Phàm chính là do có ba huynh đệ bọn họ chống đỡ. Hơn nữa, do tâm ý tương thông nên bọn họ còn có một bộ kiếm trận. Mặc dù cả ba chỉ là Kiếm Vương tiểu thiên vị nhưng ngay cả Kiếm Vương đại thiên vị cũng không muốn động tới.

- Không biết hôm nay sáu vị tới đây có việc gì? Căn cứ vào khu vực do Kiếm Thần điện ban bố thì tiếp giáp với Thú Khư trong vòng năm mươi dặm chính là lãnh thổ của Tử Hà tông chúng ta. Mấy vị Kiếm Vương không có bái thiếp tự tiện đặt chân tới đây chỉ sợ là không hợp lễ. - Lạc Thiên Phong nheo mắt khiến cho người ta không thể nhìn rõ ánh mắt của hắn.

Thanh Ngọc tam lão và Phù Vân tam kiếm nghe thấy vậy cũng hơi xấu hổ. Đúng là do cao thủ Kiếm Hồn có sự phá hoại quá lớn, đối diện với vạn Kiếm Thị cũng là chuyện bình thường. Một khi tiến vào khu vực của tông môn mà phá hoại thì sẽ gây ra một sự tổn thất rất lớn. Vì vậy mà Kiếm Thần điện đã ban bố quy định về khu vực của tông môn. Một kiếm đạo đại sư có cảnh giới Kiếm Hồn muốn tiến vào khu vực của tông môn phải dâng bái thiếp. Mặc dù đó chỉ là hình thức nhưng cũng chứng tỏ được thành ý của người đó, đồng thời cũng giúp cho tông môn có sự chuẩn bị.

Vào lúc này, bọn họ chẳng hề có chút tin tức mà lại tự tiện tới đây đúng là đã phạm vào điều kiêng kỵ của Tử Hà tông. Nhưng cũng chẳng cần phải để ý nhiều như vậy. Nếu như có thể chiếm được thứ đồ vật đó thì cho dù trở mặt với Tử Hà tông cũng chẳng sao.

Trên mặt xuất hiện một nụ cười lạnh, một lão già tóc dài đứng đầu Thanh Vân tam lão mở miệng nói:

- Lạc tông chủ chẳng lẽ đến bây giờ còn giấu diếm hay sao? Bảo vật như vậy xuất hiện làm sao chúng ta có thể ngồi yên trong tông môn mà nhìn?

- Giấu diếm? - Tầm Thiên Kính đứng bên, hai mắt tóe lửa, thanh âm đầy sát khí nói:

- Ta cũng rất hứng thú đối với người đã truyền tin cho các ngươi. Các ngươi cũng không nên giấu diếm mà nói cho chúng ta biết chứ? - Không thể không nói khuôn mặt và tính tính của phong chủ Vân Vụ phong hoàn toàn không hợp với nhau. Nhưng lời nói của hắn cũng hoàn toàn phù hợp với tâm lý của bốn người Lạc Thiên Phong.

Đối mặt với câu nói của Tầm Thiên Kính, Phù Vân tam lão liền mở miệng.

- Không có chuyện chúng ta rút đi.

- Tất cả mọi người đều có quyền được tìm kiếm bảo vật.

- Bảo vật xuất thế có thể tìm bằng mọi phương pháp.

Ba người mở miệng đồng loạt, lời ít nhưng đủ ý. Hình như bọn họ không muốn nói thừa tới một chữ, nhưng ý tứ lại hết sức rõ ràng.

- Ngươi... - Tầm Thiên Kính nghe thấy vậy nổi giận đang định ra tay.

- Thiên Kính lui ra! - Trước mặt người ngoài, đây là lần đầu tiên Lạc Thiên Phong gọi tên của Tầm Thiên Kính mà không gọi là nhị trưởng lão.

- Vâng! Tông chủ. - Tầm Thiên Kính nghe thấy vậy cũng biết bản thân mất bình tĩnh. Hắn lui lại hai bước nhưng vẫn tức giận nhìn chằm chằm sáu người trước mặt.

Ánh mắt của Lạc Thiên Phong đầy thâm ý, liếc mắt nhìn sáu người, nói:

- Được! Ta đồng ý. - Chuyện này cũng chẳng còn cách nào khác. Mặc dù với thực lực của năm người bọn họ hoàn toàn có thể đánh cho sáu người trọng thương hoặc giết chết. Nhưng nếu thời gian kéo dài để cho nữ nhân kia phát động kiếm trận thì như vậy Tử Hà tông của hắn sẽ chết không biết bao nhiêu là tông dân. Đối với mỗi một tông môn mà nói thì tông dân chính là gốc rễ sinh tồn của nó.

- Tông chủ. - Tầm Thiên Kính nghe thấy vậy liền không giữ được bình tĩnh. Nhưng Huyền Thanh đứng bên cạnh đã kéo hắn lại.

- Tông chủ tự có tính toán. Ngươi không nên lo lắng. - Nghe thấy Huyền Thanh truyền âm, Tầm Thiên Kính mới cố gắng bình tĩnh, nhìn về phía tông chủ Lạc Thiên Phong.

Lạc Thiên Phong liếc mắt nhìn sau người. Mặc dù không hề tỏa ra chút khí thế nhưng vẫn khiến cho sáu người cảm thấy kinh hãi. Đồng thời sự cảnh giác đối với Lạc Thiên Phong cũng tăng lên. Dù sao thì là tông chủ của một tông môn, với tu vi của Lạc Thiên Phong, bọn họ cũng hiểu rõ. Vì vậy mà trong số năm người đối phương, bọn họ e ngại nhất là Lạc Thiên Phong.

- Như vậy kế tiếp, các vị phải cùng chúng ta toàn lực công phá khu vực này. - Lạc Thiên Phong vừa nói vừa chỉ ngón tay về phía khoảng không mà Lục Thanh bị giam giữ.

break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc