Ngâm ——
Từ trên người Lục Thanh, khí phong mang giống như ngựa thoát khỏi yên cương, tùy ý phóng ra ngoài. Còn có một cỗ Phong Lôi Kiếm Ý bá đạo bộc phát ra xoay quanh người hắn. Trên Luyện Tâm kiếm, hư ảnh giao long kéo dài như đến tận trời. Lúc này trên bầu trời, khí Phong Lôi không ngừng quay cuồng, tiếng sấm rền vang vọng cả đất trời.
Trong Đan Điền của Lục Thanh, giống như bị chiến ý của Lục Thanh cảm nhiễm, tiên thiên Phong Lôi châu liên tục xoay tròn. Phong Lôi Kiếm Chủng cũng phóng ra nhiều luồng sáng màu xanh tím chói mắt.
Hưu ——
Một tia tiên thiên Phong Lôi khí tinh thuần từ Phong Lôi châu bắn ra, chui thẳng vào trong kinh mạch của Lục Thanh, khiến hắn thoải mái vô cùng. Tiên thiên Phong Lôi châu bỗng làm ra việc như vậy khiến Lục Thanh rất kinh ngạc. Tiên thiên Phong Lôi khí vừa tiến vào trong kinh mạch, Phong Lôi Kiếm Nguyên bỗng phát ra ánh sáng chói mắt rồi trở lên trong suốt như ngọc, tốc độ vận chuyển Kiếm Nguyên lúc này nhanh gần gấp rưỡi lúc trước.
Hô ——
Trên bầu trời từng đạo Tử Điện cùng với Phong Nhận hoàn tụ tập lại, uy áp ép xuống giống như là trời đất ra oai. Lôi Vân trên bầu trời nhanh chóng xoay tròn, từng cơn lốc bắt đầu tụ tập.
Chân phải Lục Thanh bước lên một bước, một tầng sóng gợn nhìn rõ ràng đang khuếch tán ra từ bàn chân hắn. Lúc này tâm thần của Lục Thanh đắm chìm trong một loại cảnh giới khó hiểu. Thần thức Lục Thanh tản ra ngoài khiến cho hắn cảm giác như có sự kêu gọi từ đám Lôi Vân trên bầu trời. Trong đầu, một cảm giác tê dại kì lạ dâng lên. Luyện Tâm kiếm trên tay Lục Thanh chậm rãi dựng lên một tư thế kì quái.
Ở phía đối diện Lục Thanh.
Tử Dương Kiếm Ý nóng cháy xoay tròn sau lưng Lạc Tâm Vũ, giống như có một mặt trời màu vàng chói mắt bao phủ người hắn. Tuy rằng Tử Dương Kiếm Nguyên của Lạc Tâm Vũ chỉ còn lại năm thành, nhưng vẫn bộc phát ra uy thế khiến mọi người đứng xem đều run lên.
Mặt đất dưới chân Lạc Tâm Vũ bị phá vỡ, ở phía bên trên còn có Tử Dương Chân Hỏa tản ra nhiệt độ kinh người không ngừng thiêu đốt khiến cho từng làn khói xám bốc lên cuồn cuộn. Toàn thân Lạc Tâm Vũ dâng lên từng đợt Tử Dương Kiếm Khí. Giống như là tằm nhả tơ, Kiếm Khí dần bao phủ toàn thân hắn.
Mỗi đạo Tử Dương Kiếm Khí nhỏ như sợi tóc không ngừng phóng ra, bao phủ đến mấy trăm tầng quanh người Lạc Tâm Vũ. Lát sau một quả cầu Kiếm Khí màu vàng chói mắt hiện lên giữa không trung. Nhiệt độ cả Luận Kiếm cốc bỗng chốc tăng lên.
Khí Tử Dương trong trời đất không ngừng tụ tập về phía quả cầu Kiếm Khí.
Bùm ——
Bùm ——
Từng tiếng nổ từ trong quả cầu Kiếm Khí vang ra, giống như bên trong đang có thứ gì đó thức tỉnh. Mỗi một tiếng nổ đều in sâu vào trong lòng mọi người.
"Này ——" Có chút không thể tin, Tầm Thiên Kính mở to hai mắt, kinh hô: "Thức thứ sáu: Kim Ô Diệu Nhật."
Đến Minh Tịch Nguyệt luôn lạnh như băng cũng không giấu nổi sự kinh ngạc: "Kim Ô Diệu Nhật! Tử Dương Thất Tuyệt kiếm có bảy thức, Lạc Tâm Vũ đã lĩnh ngộ tới thức thứ sáu rồi sao?"
Khó trách nàng phải kinh ngạc, đến Lạc Thiên Phong lúc trước cũng phải đạt tới Kiếm Chủ đỉnh phong, lại đã lột xác Kiếm Chủng thành tiên thiên căn nguyên, về sau tốn mười năm nữa khổ tu và lịch lãm mới lĩnh ngộ được thức thứ bảy. Sau đó hắn lập tức ngộ được Kiếm Hồn, thành tựu Đại Sư. Bấy nhiêu đó đủ biết muốn lĩnh ngộ Tử Dương Thất Tuyệt kiếm là khó khăn thế nào.
Tử Dương Thất Tuyệt kiếm là môn kiếm pháp đứng đầu trong bảy môn kiếm pháp tinh thâm của Tử Hà tông. Kiếm pháp này do chính tổ sư của Tử Hà tông là Kiếm Hoàng Tử Hà sáng chế, uy lực vô cùng lớn. Có thể nói, bằng vào Tử Dương Thất Tuyệt kiếm, Kiếm Hoàng Tử Hà chưa bao giờ gặp đối thủ cùng cảnh giới.
Giờ khắc này, khí thế của hai người bốc lên lại hoàn toàn cân bằng, không ai lấn át được ai. Năm người Lạc Thiên Phong đều cảm thán, hai bộ kiếm pháp tinh thâm này đều do hai vị Kiếm Hoàng sáng chế ra. Lần này hai loại kiếm pháp này gặp nhau, chỉ sợ đây cũng là lần đầu tiên. Bạn đang đọc truyện tại