Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 243: Tử Tiêu Phong Lôi dẫn Tam túc kim ô (thượng)

Trước Sau

break

- Huyền Thủy Long Mãng. - Ánh mắt Minh Tịnh Nguyệt có chút khác lạ.

- Tên tiểu tử này quá may mắn, không ngờ thu phục được một con ấu mãng.

Lạc Thiên Phong nheo tròng mắt, yên lặng nhìn thanh Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh.

- Huyền Thủy Long Mãng... - Huyền Thanh thì thào trong miệng. Trong mắt lão thoáng hiện lên một chút ánh sáng màu hồng. Mà bên cạnh lão, Huyền Minh và Tầm Thiên Kính cũng nhíu mày, cảm thán trước vận may của Lục Thanh. Tuổi trẻ như vậy chẳng những có được thực lực của Kiếm Chủ mà còn thu phục được một con Huyền Thủy Long Mãng. Mặc dù nó chỉ là ấu mãng, nhưng chỉ cần chăm chút cho nó, trong vòng mười năm chắc chắn có thể trở thành một con linh thú tứ giai mạnh mẽ.

"Lục gia ơi, Lục gia! Chẳng lẽ lại muốn đẻ ra một Lục Thiên Thư nữa hay sao?" Lạc Thiên Phong nhìn chằm chằm gương mặt Lục Thanh trong kiếm trận. Nét tuấn tú cùng với sự cương nghị bây giờ so với bức họa trong tổ sư từ đường hoàn toàn giống nhau.

Khí thế của Lục Thanh tập trung về phía Lạc Tâm Vũ. Hắn khẽ đưa mắt nhìn về phía thanh Tử Hà kiếm trong tay Lạc Tâm Vũ cũng thấy trên thân kiếm có những tia sáng màu xanh tỏa ra bốn phía. Ánh sáng dầy đặc chỉ yếu hơn so với Luyện Tâm kiếm một chút mà thôi.

Trung phẩm thần kiếm cấp thanh phàm?

Trong lòng Lục Thanh chợt xuất hiện ý nghĩ: "Tử Hà kiếm chẳng phải chỉ là một thanh kiếm cửu phẩm thôi sao? Làm sao bây giờ lại biến thành một thanh trung phẩm thần kiếm cấp Thanh Phàm?" Nhưng bây giờ không phải lúc để ý tới chuyện đó. Nếu đẳng cấp của kiếm chênh lệch không nhiều lắm vậy thì hắn cũng không có nhiều lợi thế. Tuy nhiên, so đấu công bằng như vậy cũng lại rất hợp với ý của hắn.

Những tia khí phát ra từ thân thể tăng mạnh, thân hình Lục Thanh chợt cao thêm khoảng tấc. Bộ võ phục trên người là do hắn tìm một người may riêng, phía bên trong để lại một khoảng rộng nhất định. Vì vậy mà cho dù lực lượng thân thể của Lục Thanh bừng bừng phấn chấn nhưng ngoại trừ việc bộ võ phục căng lên nhưng không bị rách giống như trước.

Ánh mắt Nhiếp Thanh Thiên xuất hiện sự ngưng trọng. Hiển nhiên, hắn sớm biết với sức mạnh thân thể của Lục Thanh. Trong trường hợp tu vi chênh lệch không nhiều, người giao chiến với hắn chắc chắn chịu thiệt thòi lớn. Nhưng Lạc Tâm Vũ là ai? Trên người hắn Tử Dương Chân Hỏa màu vàng tím tỏa rộng ra một phần. Tử Hà kiếm xuyên qua chân không, nơi mũi kiếm xuất hiện một đạo Tử Dương kiếm khí dài ba trượng điểm về phía Lục Thanh.

Tử Hà phong, Tử Hà thập lục thức hóa thành một dải ánh sáng màu vàng tím, bao phủ về phía Lục Thanh. Bụi đá trong chân không bắn ra ngoài, đánh lên vòng sáng của kiếm trận. Khí hệ Hỏa nóng rực ngưng tụ lại thành ngọn lửa hừng hực.

"Xoẹt..."

Bụi phấn vừa mới tiếp xúc với vòng sáng của kiếm trận trong nháy mắt hóa thành từng làn khói xanh mà bốc lên cao.

Ý chí chiến đấu của Lục Thanh cũng tỏa ra mãnh liệt. Trên thân Luyện Tâm kiếm, đạo Phong Lôi kiếm khí dài hai trượng phun ra nuốt vào. Húc Nhật thập tam kiếm hóa thành một vầng mặt trời màu xanh tím, phát tán kình khí hung mãnh ra xung quanh.

Trong tích tắc khi hai thanh kiếm giao tiếp với nhau, cánh tay phải của Lục Thanh giống như một con rắn lớn bắt đầu chuyển động, lại giống như những con sóng nối đuôi nhau. Khí lực ẩn chứa trong từng thớ cơ bắp trong nháy mắt đạt tới mức cao nhất.

"Ầm..."

Lạc Tâm Vũ cảm thấy bản thân như đánh phải một con linh thú tứ giai hung hãn. Một đạo lực chừng ngàn cân phản lại thanh Tử Hà kiếm khiến cho nó rung rung. Tử Dương kiếm khí trên thân kiếm vốn có uy lực yếu hơn so với Phong Lôi kiếm khí một bậc. Sau một kiếm này gần như khiến cho Kiếm Nguyên trong kinh mạch của hắn xơ xác.

Khí lực cực mạnh truyền đến, Lạc Tâm Vũ vội vàng đạp chân, dung nhập vào trong một đạo ánh sáng mà vàng tím. Trong nháy mắt hắn đã vượt ra ngoài mười trượng.

Tốc độ nhanh thật, Lục Thanh thầm khen một tiếng. Tốc độ bộ pháp của Lạc Tâm Vũ không hề kém so với Phong Lôi bộ của hắn bao nhiêu. Thậm chí mức độ biến hóa càng thêm thuần thục, tự nhiên hơn rất nhiều.

Nhưng tốc độ của Lục Thanh cũng không chậm. Hắn dốc toàn lực vào Phong Lôi bộ. Trong Thức Hải, Luyện Hồn quyết vận chuyển khiến cho dòng ngân hà thần thức màu bạc xoay vần, khuếch tán thần thức vô hình ra xung quanh, bao phủ Lạc Tâm Vũ.

Hai dải ánh sáng như bóng với hình truy đuổi nhau trong kiếm trận. Những tiếng gió rít phá vỡ chân không vọng tới tai mọi người.

Vào lúc này, những người có thể thấy được động tác của hai người chỉ còn khoảng mười người. Những kiếm giả khác chỉ cảm thấy trước mắt có hai dải ánh sáng lóe lên. Cho dù cố gắng nhìn nhưng cũng không có cách nào hết. Thậm chí, có kiếm giả do tu vi quá yếu không chịu nổi trận đấu, sắc mặt trở nên tái nhợt, máu huyết trong người như chảy ngược xuống hết gan bàn chân. Kiếm giả đứng bên cạnh thấy vậy hoảng sợ, vội vã đưa hắn ra ngoài.

"Vù..."

"Vù..."

"Vù..."

Bộ pháp của hai người trong chốc lát thi triển tới cực hạn...

Ầm ầm...

Trên người Lục Thanh từ từ xuất hiện một tầng tử điện dày đặc cùng với Tốn Phong màu xanh quấn quanh. Toàn thân hắn dung nhập hoàn toàn vào trong Phong Lôi. Còn Lạc Tâm Vũ thì hừng hực một ngọn lửa Tử Dương Chân Hỏa thiêu đốt, bao vây lấy hắn vào bên trong. Trong ánh mắt của mấy người Lạc Thiên Phong, trong kiếm trận vào lúc này chỉ có Phong Lôi rung chuyển và một quả cầu Tử Dương Chân Hỏa nóng bỏng.

Trong khoảng chân không bên trong kiếm trận. Sự di động của hai người từ từ xuất hiện vô số Tử Điện và Tốn Phong cùng với Tử Dương Chân Hỏa bá đạo gần như ép ngọn lửa đang cháy trên vòng sáng của kiếm trận xuống. Theo động tác của Lạc Tâm Vũ, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Chân Hỏa như rơi vào trong một đống dầu tiếp tục thiêu đốt khiến cho vòng sáng của kiếm trận đang bình ổn lại một lần nữa rung chuyển.

Tất cả đệ tử nội tông của ngũ phong đều khiếp sợ. So đấu như thế cho dù là trong cấp bậc Kiếm Chủ cũng coi như là đứng đầu. Cho dù là cảnh giới kiếm pháp hay lĩnh ngộ thuộc tính, hai người Lục Thanh cũng đều gần đạt tới đỉnh điểm trước cảnh giới Kiếm Hồn.

- Đó là tên ngốc sao? - Minh Tuyết Nhi như không thể tin được vào mắt mình mà đưa tay lên bưng lấy đôi môi anh đào đỏ thắm. Hai con mắt sáng long lanh có chút mê muội:

- Mới có mấy năm làm sao mà đã trở nên lợi hại như vậy? Người ta được như thế này là đã cố gắng lắm rồi.

Mặc kệ Minh Tuyết Nhi khó hiểu như thế nào, nhưng sự thật vẫn đang diễn ra trước mắt.

Uỳnh...

Uỳnh...

Hai bên kiếm trận, hai tảng đá lớn ngàn cân bị hai người Lục Thanh đạp vỡ thành bụi phấn. Khắp nơi chỉ toàn là tàn ảnh của Phong Lôi và Chân Hỏa lưu lại phải tới một nhịp hô hấp mới biến mất.

Một lần nữa, hai người lại đứng cách nhau hai mươi trượng. Bạn đang đọc truyện tại

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc