Màn đêm bắt đầu xuống, Lục Thanh ở tại cửa hàng bán kiếm của Lục gia, trong căn phòng phía Tây hậu đường.
Một ngày trôi qua, Lục Thanh vẫn đóng cửa tu luyện. Đám người Đoạn Thanh Vân không muốn ảnh hưởng đến Lục Thanh, cùng Cổ Kiếm Phong trở về phủ thành chủ.
- Cái gì? Tên ngốc muốn cùng Tư Đồ đại trưởng lão quyết đấu sinh tử hay sao? - Bên trong phủ thành chủ, Minh Tuyết Nhi không thể tin được vào tai mình mà hét to. Đám người Đoạn Thanh Vân nghe vậy cũng chỉ biết cười khổ. Ngay cả bọn họ cũng không biết vì sao Minh Tuyết Nhi gọi Lục Thanh là tên ngốc, rồi từ đó về sau dường như cũng không thay đổi.
Nhưng hiển nhiên tới giờ phút này đám người Dịch Nhược Vũ cũng không có thì giờ để ý chuyện bên này. Bởi vì họ đã nắm được tin tức Lục Thanh đánh bại Tư Đồ Long trước đó. Hơn nữa qua người đã chứng kiến miêu tả, khiến cho bọn họ rất có hứng thú với Lục Thanh. Thân thể mạnh như vậy dường như không kém gì với sức mạnh tấn công cũng như phòng ngự của nhị giai linh thú .
Liệt Phong đứng bên ánh mắt đảo liên tục. Hắn không ngờ sau khi đã trải qua sinh tử của lần huyết tế mà Lục Thanh lại tiến bộ như vậy. Lúc này, hắn sực nhớ tới Lục Thanh nói tình cờ ăn Thiên địa kỳ trân nào đó, cũng tăng cường sức mạnh cùng thể chất một bậc.
Vốn hắn còn có chút khinh thường, dù sao hôm nay Thiên địa kỳ trân tại Thập vạn đại sơn có thể nói là vô cùng hiếm có, Lục Thanh đâu có thể dễ dàng có được. Chỉ sợ nhiều nhất cũng chỉ là một ít loại Linh tuyền địa nhũ, linh vật bình thường thôi.
Sau khi nghe thấy chiến tích hôm qua của Lục Thanh, mới biết rằng bản thân vẫn đánh giá thấp đối phương. Nếu nói ngày đó tại Tử hà phong nguyên nhân do hắn khinh xuất, không dốc toàn lực đối phó ngay từ đầu, để cho Lục Thanh bằng vào tốc độ và sức mạnh từng bước áp sát mà thua trận.
Nhưng bây giờ, hắn còn xa mới là đối thủ của Lục Thanh. Dù sao gia tộc Tư Đồ cũng là một trong năm gia tộc lớn, nên có được số lượng Kiếm nguyên công cùng với kiếm pháp tinh thâm cũng không kém năm ngọn núi chính là bao nhiêu. Vậy mà Tư đồ long bị Lục Thanh đánh bại một cách tuyệt đối. Như thế thì cho dù hôm nay hắn dốc toàn lực ứng phó, sợ rằng kết quả cũng không khá hơn.
Làm thế nào tiểu tử này lại có thể có được may mắn ghê gớm như vậy?
Trong lòng Liệt phong giờ phút này chỉ có một sự đố kỵ. Mặc dù ở nơi này thực lực của hắn không phải là cao nhất, nhưng là tại trước kia với vị trí thứ mười sáu trong Long phượng bảng, mọi người cũng phải để mắt tới hắn. Nhưng bây giờ, ánh mắt mọi người chỉ tập trung vào tên tiểu tử kia. Còn bản thân mình thì trở thành một tảng đá lót được cho tên tiểu tử đó. Trận thua của hắn đã trở thành chiến tích của tên tiểu tử đó.
Trầm ngâm chốc lát, Lạc Tâm Vũ mở miệng nói:
- Chờ ngày mai thôi. Nếu đó là sự thật, chúng ta cũng không có biện pháp gì thay đổi, chỉ mong Lục sư đệ có thể bảo toàn tính mạng. - Nói xong thoáng liếc mắt nhìn bốn ngưởi Đoạn Thanh Vân một cái, cuối cùng dừng lại trên mặt Nhiếp Thanh thiên trong chốc lát. Sau đó, mọi người đều tự động tán đi.
- Nhược Vũ! Ngươi hiểu rõ Lục Thanh kia sao? - Ngay khi chỉ còn lại Dịch Nhược Vũ và ba cô gái vẫn đi theo, nữ tử xinh đẹp vẫn đi sau Tố Vân mở miệng hỏi.
- Không rõ ràng lắm, nhưng người này có thể nói là bất phàm. Bất luận là chiến đấu hay hòa khí cũng hơn người. Tóm lại, Nhược Vũ cảm giác trên người hắn tựa hồ ẩn chứa một bí mật nào đó không thể hiểu được. - Nghe được câu hỏi của nữ tử, Dịch Nhược Vũ vội trả lời ngay, thậm chí lời nói còn chứa đựng vạn phần cung kính. Lúc này Minh Tuyết Nhi ở một bên cũng đã chớp mắt dè dặt nhìn.
Mà nhìn qua nữ tử tuổi này cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi, không ngờ làm cho một đại đệ tử như Dịch Nhược Vũ cung kính như thế. Ba người Dịch Nhược Vũ kể cả Minh Tuyết Nhi ngày thường cũng không đề cập đến nàng một chút nào. Vì vậy mà cho nên đến hôm nay đám người Đoàn Thanh Vân cũng không biết tên của nàng.
Mà giờ phút này trong cửa hàng kiếm của Lục gia, Lục Thanh đang đến gần thời điểm quyết định. Trong căn phòng, Lục Thanh ngồi xếp bằng trên giường, cả người tỏa ra hào quang lờ mờ đỏ như máu. Trong các tia sáng đó mập mờ ẩn chứa phong lôi kiếm khí màu xanh tím. Tốn phong cùng tia sét quấn xung quanh.
Lúc này, nhìn Lục Thanh giống như chiến thần từ thủa xa xưa giáng trần, mái tóc dài trên đầu phất phơ, tỏa ra một khí thế thần bí. Theo thời gian, khí thế trên người Lục Thanh càng ngày càng mạnh. Những tia chớp to như ngón tay lóe lên liên tục trên người Lục Thanh. Tốn Phong có màu xanh vờn quanh, cả cả phòng cũng bắt đầu có chút rung chuyển.
- Tiểu tử chuẩn bị tốt chưa? - Trong đầu Lục Thanh, thanh âm Diệp Lão có chút ngưng trọng vang lên.
- Chuẩn bị tốt rồi. - Lục Thanh đáp lại
Hôm qua, khi cùng Tư Đồ Trọng ước hẹn, Lục Thanh cũng đã có ý định như vậy. Hắn muốn dựa vào Tử Hoàng Kiếm Thân kinh tăng tu vi lên trước thời hạn. Ít nhất thực lực có được Kiếm khách đại thiên mới có thể chắc chắn đánh bại Tư Đồ Trọng có tu vi Kiếm Sư tiểu thiên vị. Đây là hôm qua trước khi đi Cổ Kiếm Phong nói cho Lục Thanh biết. Đồng thời hắn còn nhắc nhở Lục Thanh đặc biệt phải cẩn thận với kiếm khí hệ Kim cùng kiếm pháp tinh thâm Huyền kim đại chân kiếm.
Với sự phỏng đoán của Diệp Lão , thì hôm nay Phong lôi kiếm khí của Lục Thanh chỉ có thể chống lại một chiêu của Kiếm sư tiểu thiên vị tu luyện kiếm khí thuộc ngũ hảnh . Nhưng mà so với sức công phá cực mạnh của Kim hành kiếm khí còn chưa đủ. Hơn nữa đối phương đã ngưng tụ đủ Kiếm Chủng trở thành Kiếm Sư nên kiếm nguyên còn hùng hậu hơn tám lần. Phong lôi kiếm khí thật sự là rất khó công phá kiếm khí hộ thể của Tư Đồ Trọng.